Chương 7
 
   vác thẳng về biệt thự.
 
Không  một lời,  ném  xuống giường, cả  đè lên, khóa chặt cổ tay .
 
Khác hẳn với sự điềm tĩnh  đây ánh mắt  giờ đây tràn đầy điên cuồng và chiếm hữu.
 
Đêm đó, Cố Hàn Thanh điên dại như con thú.
 
 gần như    tiếng, thắt lưng tưởng gãy  đôi.
 
Liên tiếp vài đêm như thế,   đều hành hạ  đến kiệt sức.
 
 sợ đến mức chỉ còn ý định duy nhất: chạy trốn  nữa.
 
   đen thật  bước  cửa,    bắt gặp.
 
Anh bế  quăng trở  phòng, giữ chặt cổ tay, giọng khàn trầm:
 
“Anh  chấp nhận chuyện đứa bé   của  ,  em còn  bỏ ?”
 
 sững .
 
Anh chấp nhận ?!
 
Người đó là Cố Hàn Thanh đấy, là  đàn ông tự tôn đến cực đoan ,    thể cam tâm đội mũ xanh, còn tự nhận  ba tạm của con ?
 
Hay là…   ba đứa bé là Phó Khải Chính, nên mới  giữ , nuôi con?
 
 ấp úng:
 
“Anh…    ba đứa bé là…”
 
Chưa kịp  xong, Cố Hàn Thanh  cúi xuống hôn mạnh, cắt ngang lời :
 
“Anh     đó là ai.”
 
“Anh chỉ , đứa bé  chỉ  thể gọi  là ba.”
 
: “???”
 
 thật sự  hiểu nổi nữa.
 
Bạn  cảm thán:
 
“Hóa   ba tạm  là kiểu đàn ông yêu mù quáng ?!”
 
Thú thật, thật khó tưởng tượng một  lạnh lùng, lý trí như   biến thành kẻ não tàn trong tình yêu.
 
 thử thăm dò:
 
“Anh  giận ? Em  chuyện như …   hận em ?”
 
Cố Hàn Thanh thở dài, giọng nhẹ nhưng khiến tim  run lên:
 
“Là  của . Nếu  chịu dành nhiều thời gian bên em,  lẽ em   cô đơn đến mức tìm  khác.”
 
“Anh cứ nghĩ em sợ ,   thấy , nên mới chọn  công tác liên tục chỉ để em  thoải mái hơn một chút.”
 
Những lời đó khiến thế giới quan của  sụp đổ.
 
Bạn  thở dài:
 
“Đỉnh thật, đúng kiểu tình nhân siêu cấp mê vợ.”
 
 nhớ  chuyện  từng đưa thư ký  công tác,   lạnh giọng hỏi:
 
“Vậy còn cô thư ký xinh  ? Anh  công tác cùng cô  là thế nào?”
 
Anh khẽ cau mày:
 
“Anh  bao giờ đưa thư ký theo công tác cả.”
 
“Em  tin,  định giả vờ ?”
 
Sợ  hiểu lầm thêm,  gọi ngay cho trợ lý, yêu cầu tra  bộ lịch công tác và chi phí khách sạn.
 
Tất cả đều trong sạch.
 
Cuối cùng,   lệnh sa thải luôn nữ thư ký .
 
Bạn  reo lên:
 
“Tuyệt quá! Giải oan hết !”
 
“Bạn  ,   hai   chuyện gì cứ  thẳng, đừng tự đoán lung tung nữa nha.”
 
Sau khi  chuyện xong xuôi, Cố Hàn Thanh   với vẻ  nghiêm túc:
 
“Anh   em   tin đồn gì, nhưng  khẳng định bên     phụ nữ nào khác.”
 
“Trước đây  lạnh nhạt với em, thì em đối xử với  như  cũng công bằng.”
 
“Em đừng lo, đứa trẻ sinh   sẽ coi như con ruột. Em yên tâm,  sẽ  sinh thêm đứa thứ hai.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-qua-doi-ban-than-dau-thai-vao-bung-toi/chuong-7.html.]
“Anh  chuyển  bộ nhà cửa và cổ phiếu  tên  sang cho em.”
 
“Em  thể cho  một cơ hội  chăm sóc em và con ?”
 
Bạn  ở trong bụng hét to: “Con đồng ý!”
 
Lời  đến mức , hình như  cũng chẳng còn lý do để từ chối.
 
Một tuần , Phó Khải Chính  đến.
 
Qua hai ngày tính ngày ,   xuất hiện tiếp.
 
Tức nước vỡ bờ,  túm lấy cổ cà vạt , lôi   phòng đóng sầm cửa :
 
“Chúng  đều  trưởng thành, đó là chuyện tự nguyện giữa hai ,   cứ quấn lấy  mãi? Nếu  Cố Hàn Thanh phát hiện,  sẽ  là  ép !”
 
Phó Khải Chính vẻ mặt ngây thơ: “Cô Lý,  lẽ cô hiểu nhầm gì .  đến gặp cô để  rằng, đêm hôm đó chúng  chẳng  gì xảy .”
 
“    gì cơ? Vậy tại     thai?”
 
Câu hỏi  buông  thì Cố Hàn Thanh xông , đẩy tung cửa.
 
Anh tức giận lao đến, túm lấy ve áo Phó Khải Chính:
 
“Hóa  là , dám đến quấy rầy cô  ?”
 
 vội chạy tới can: “Cố Hàn Thanh,  hiểu lầm , buông tay   !”
 
Anh  , mà   với vẻ  tổn thương:
 
“Em còn bênh   ?”
 
“Được , xem như   quá xa.”
 
Rồi Cố Hàn Thanh buông Phó Khải Chính, mạnh mẽ đập cửa bước  ngoài.
 
Lúc    còn quan tâm gì khác, chỉ  sang hỏi Phó Khải Chính:
 
“Em còn  hiểu rõ   gì.”
 
Anh thở dài bất lực: “    lợi dụng lúc cô say.  chỉ đưa cô về khách sạn   luôn.”
 
Nhờ lời  mà ký ức của  chợt sáng trở .
 
Sau khi Phó Khải Chính rời ,   gọi điện trách móc Cố Hàn Thanh vì sự lạnh lùng của ,  mắng    bất tỉnh ngủ  .
 
Khi tỉnh , dường như  thấy Cố Hàn Thanh ở đó và trong lúc hoảng loạn   hôn .
 
“Vậy   ở với … chính là Cố Hàn Thanh!”
 
Đồ c.h.ế.t tiệt!   g.i.ế.c .
 
Lời còn  dứt thì Cố Hàn Thanh   , vẻ thành thật đến mức    mềm lòng:
 
“Chi Chi,  sai .”
 
“Đêm đó  nhận  cuộc gọi của em nên bay về ngay, nhưng vì còn   việc ngày hôm  nên   bay về luôn,  kịp  với em khiến em hiểu lầm.”
 
“Anh  nghĩ chuyện   gây phiền toái lớn cho em đến , tất cả là  của , em đừng giận   ?”
 
 nghiến răng: “Cố Hàn Thanh,  c.h.ế.t  cho .”
 
…
 
Mùa xuân năm .
 
 sinh một bé gái, đặt tên là Gia Tuệ.
 
Từ khi Gia Tuệ  đời,   còn  thấy giọng  của bạn  trong đầu nữa.
 
Ban đầu,  nghĩ chắc vì con bé còn nhỏ,   .
 
 dường như…   .
 
Trên  Gia Tuệ  hề  chút dấu vết nào của bạn , hai  như hai linh hồn   khác .
 
Cho đến một đêm,  mơ thấy cô .
 
Cô  mỉm  :
 
“Bạn  , hãy sống thật hạnh phúc . Đừng lo cho tớ nữa tớ  tìm  một gia đình   để đầu thai .”
 
 giật  tỉnh dậy và dường như, cuối cùng   hiểu  tất cả.
 
Thấy  còn   hồn, Cố Hàn Thanh bước nhanh tới,  nắm chặt điện thoại, tim đập thình thịch.
 
May mà  chỉ cởi áo khoác, nhẹ nhàng choàng lên vai :
 
“Mặc  , lộ quá .”
 
Nghe  nhắc,  mới nhận  vì vội chạy xuống nhà,  quên mặc áo lót.
 
Chiếc váy ngủ mỏng manh      lớp đệm ngực.
 
 đỏ bừng mặt, trong lòng khẽ thở dài đúng là, dù  trải qua bao sóng gió vẫn  những khoảnh khắc, chỉ cần một cử chỉ nhỏ của ,  khiến trái tim  khẽ run lên như thuở ban đầu.
 
Hoàn