==============================
“Đại Hắc, cậu có sợ nước không? Nếu cậu không sợ nước, tôi giúp cậu tắm rửa được không?” Minh Hữu chạy lên trên ban công lớn, nhẹ bước đến bên cạnh mèo mun lớn nói: "Lông trên người cậu đều dơ đến bện lại rồi, rất không thoải mái nhỉ?”
Mặt mèo mun lớn lộ vẻ rối rắm.
Lý trí của hắn biết rõ, không nên để cho thiếu niên có vẻ như rất thèm thuồng cơ thể hắn này giúp hắn tắm rửa. Nhưng hắn thật sự rất muốn tắm rửa.
Rất muốn, rất muốn, rất muốn...
Không xong rồi, vừa nói tới chuyện tắm rửa, trong người đã bắt đầu ngứa ngáy!
Lông của mình bện lại, l.i.ế.m cả ngày cũng không đỡ rối, còn có bùn đất và tro bụi! Nói không chừng còn có bọ chét...
Mịa nó! Bọ chétttt!!!!!!
Mèo đen lớn từ sát ban công nhảy vào, gấp rút gào rống: “Ngao ngao ngao ngao ngao!” Tắm rửa tắm rửa! Ta phải tắm rửa! Ngay lập tức ngay lập tức!
“Được, chúng ta bây giờ đi luôn.” Minh Hữu nhìn đã hiểu mèo mun lớn đang vội vàng.
Cậu biết, mèo đen lớn luôn tự kỷ việc bụng của mình rụng lông, nhất định cũng sẽ để ý đến da lông của mình phải sạch sẽ.
Đây là một con mèo mun lớn vô cùng vô cùng yêu cái đẹp mà!
Đến nhà tắm, mèo đen lớn dùng ánh mắt uy h.i.ế.p nhìn Minh Hữu. Nếu ngươi dám động tay động chân với ta, thì ta chỉ một cái tát quạt bay đầu ngươi! Cực kỳ dùng lực!
“Đại Hắc, nhắm mắt lại, coi chừng nước và xà phòng dính vào mắt.” Minh Hữu trước tiên kỳ cọ chính mình bóng loáng, sau đó tự mình xả nước → giúp Đại Hắc xả nước → tự bôi sữa tắm tắm gội chính mình → vùi Đại Hắc vào một đống bọt xà phòng → rửa hết bọt xà phòng cho chính mình → vớt Đại Hắc ra từ trong đống bọt xà phòng.
Đại Hắc quan sát thiếu niên trần truồng lõa lồ từ trên xuống dưới, không chút lo lắng việc mình lộ ra nhiều thịt vậy có thể sẽ bị mãnh thú ngoàm một ngụm cắn c.h.ế.t rồi xơi luôn hay không, sau đó ghét bỏ chuyển tầm mắt.
Nhỏ.
Còn chưa đủ lông đủ cánh.
Minh Hữu ra sức giúp mèo mun lớn chải lông, còn không biết chính mình đang chịu sự sỉ nhục nghiêm trọng nhất kể từ khi làm đàn ông đến giờ.
“Hô, hôm nay mệt quá, chưa rửa sạch bồn tắm, chúng ta không thể tắm ngâm được.” Minh Hữu tắm cho mèo xong, thiếu chút nữa mệt mỏi đến tê liệt: "Chờ lông được sấy khô, chúng ta sẽ ngủ cùng nhau được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-phat-song-truc-tiep-nuoi-nhai-con-toi-tro-thanh-tinh-te-de-nhat-phu-hao/chuong-11.html.]
Đã nhiều ngày cậu ăn không ngon ngủ không yên, sáng nay lại vào lúc trời chưa sáng đã bị dằn vặt qua dằn vặt lại ngay trên phương tiện giao thông, bất kể là tinh thần hay thể lực, đều có chút giữ không được.
Sau khi mèo mun lớn được Minh Hữu hầu hạ sấy lông, bốn cái đệm thịt lạch bạch lạch bạch chạy.
Ai ngủ với ngươi! Tạm biệttt!
Minh Hữu thở dài.
Quả nhiên, chỉ là một ngày ngủ chung với mèo lớn, cũng hoàn toàn không có khả năng.
Ngày mai lại không ngừng cố gắng vậy!
Minh Hữu nằm tê liệt trên giường, giường và chăn sau khi hong khô cũng tản ra mùi hương tiêu độc của máy tử ngoại, làm cho cậu nghĩ tới lớp lông mèo ấm vù vù mềm mại trên người mèo mun lớn.
Tối nay, cậu bình yên đi vào giấc ngủ một cách dễ dàng, một đêm mộng đẹp.
...
Arthur nằm nhoài trên ban công, đợi đến sau khi Minh Hữu đã ngủ, mới run run lông đứng dậy, chạy đến tầng ngầm thứ nhất, ở trên vách tường vỗ một móng vuốt.
Trên tường xuất hiện một cái hang. Đợi sau khi hắn vào bên trong hang, cửa hang khép lại, kín kẽ, tựa như trước đó chưa từng xảy ra bất cứ việc gì.
Tầng ngầm thứ hai được kết cấu bởi lớp kim loại đặc thù, có thể che chắn sóng điện từ khác thường trên hành tinh này, giúp liên hệ bình thường với bên ngoài. Máy móc nơi này, chỉ có Arthur mới có thể mở ra.
Thịt đệm di chuyển một hồi trên màn ánh sáng, màn hình trước mắt Arthur đã biểu thị dòng chữ “Đang kết nối”. Hắn ngáp một cái, nghĩ tới ông anh trai nhà mình phỏng chừng còn đang bận, không biết khi nào mới có thể nhìn thấy yêu cầu liên lạc của hắn, liên lạc đã được kết nối.
Trước màn hình, một người trung niên uy nghiêm một thân lễ phục, dường như đang tham gia hoạt động trọng đại gì đó, đang cau mày nhìn hắn.
“Ngao ô.” Arthur vội khép miệng lại, bày ra nét mặt lấy lòng.
Arthur cười nịnh nọt, đôi mắt tròn tròn, khóe miệng ngoắc ngoắc, vô cùng dễ thương ⊙ω⊙!
Vì vậy anh hai anh đừng có răn dạy em mãi có được không!
Mí mắt người trung niên giật giật một cái, thân thể run lên nhè nhẹ, hai hàng nước mắt trực trào ra nơi khóe mắt.
Arthur (|||oДo’)!! Giảm thọ nha!!!! Anh hai khóc??!!
==============================