Chương 2:
Tôi tức tốc chạy tới trường học tìm kiếm bóng dáng Quý Việt Chi.
Trong lúc vội vàng gấp gáp, tôi lại đụng phải người khác trước khi kịp tìm thấy anh ta.
Ngay sau đó, tôi không hề hô “a, đau quá” giống như người bình thường rồi nhanh chóng tránh ra, ngược lại còn dán sát vào người anh ta, tiện tay sờ soạng n.g.ự.c bụng của đối phương một cái.
Oa, nam thần đây rồi!
Oa, cơ bụng sáu múi vuông vức như chocolate này!
Cực phẩm!
Cực phẩm a a a!
“Bạn học, cậu không sao chứ?”
Tôi ngẩng đầu nhìn đối phương, trong lòng thầm nghĩ rốt cuộc đây là hotboy nào đó hay cầu thủ bóng rổ đây.
Kết quả người tôi nhìn thấy lại là thiên tài Tạ Trác khô khan nhất lớp?!
Anh ấy mặc một bộ đồ màu xám đơn giản, tóc để rất dài, gần như sắp che khuất đôi mắt với gọng kính đen kia.
Nhưng nửa khuôn mặt lộ ra phía dưới vẫn rất đẹp trai.
Môi không mỏng như những chàng trai khác, là kiểu môi dày đỏ mọng mà tôi thích.
Hơn nữa dáng người anh ấy cũng cao quá đi.
Cảm giác cũng phải một mét chín.
Lúc này trên đỉnh đầu anh ấy đang hiện lên con số “23”.
ĐM!!
Tôi vốn không có hứng thú với mọt sách, nhưng không nghĩ tới anh ấy lại là cao thủ thâm tàng bất lộ như vậy.
“Bạn học?”
Tạ Trác đưa tay huơ huơ trước mặt tôi.
Oa, bàn tay thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng này!
Tôi rất muốn được hóa thành cây bút của anh ấy!
Tạ Trác bị tôi nắm lấy tay, ngẩn cả người.
“Tay thật đẹp! Không phải, ý tôi là tướng tay của cậu rất tuyệt.”
Tôi lau nước miếng, buông anh ấy ra.
“Cảm ơn cậu vừa rồi đã đỡ tôi, hôm nay thời tiết thật đẹp, đúng rồi, cậu có bạn gái chưa?”
Tạ Trác vừa mím môi định nói “không có gì” lại chợt ngây người.
Vành tai ẩn sau mái tóc đen mềm mại đỏ ửng lên.
“Chưa có.”
Nói xong, thân thể cao lớn của anh ấy vội vàng lách qua người tôi, ngượng ngùng bỏ chạy.
“Ấy? Chờ tôi một chút.”
…
Khi tôi chạy đến giảng đường, Tạ Trác đã ngồi vào chỗ rồi.
Tôi vừa muốn đuổi theo anh ấy, nhưng đột nhiên lại cảm giác được có ai đó đang nhìn mình chằm chằm.
Quay đầu nhìn lại.
Đây chẳng phải là Quý Việt Chi mà tôi đang tìm hay sao?
Anh ta bị mấy nữ sinh xinh đẹp vây quanh, thái độ hờ hững bất cần, rất ra dáng thiếu gia ăn chơi thời xưa.
Lúc này anh ta đang xoay chiếc điện thoại trong tay, có chút bất mãn nhìn tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-nhin-thay-do-dai-cua-dan-ong/chuong-2.html.]
Đúng rồi, trước kia mỗi sáng tôi đều mang bữa sáng cho Quý Việt Chi, mặc kệ anh ta có nhận hay không.
Nhưng hôm nay sau khi thăng cấp, tôi vui quá nên quên mất.
Có điều, khi nhìn thấy con số “12” trên đỉnh đầu Quý Việt Chi, tôi đơ người.
Thằng tồi chỉ giỏi khoác lác!
Có thế mà cũng khoe!
Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL
Đều tại tôi, bị mấy tấm ảnh tự sướng bơi lội trong bể bơi mà anh ta đăng lên mạng lừa dối.
Ai có thể ngờ được, dáng người anh ta ngon như vậy, nhưng kết quả lại là đại thụ kết ớt!
Chẳng trách mỗi đời bạn gái của anh ta đều chẳng kéo dài được bao lâu.
Tôi giơ ngón giữa lên với anh ta sau đó quay người bước nhanh lên mấy bậc thang, ngồi xuống bên cạnh Tạ Trác.
Trên người Tạ Trác không có mùi nước hoa đắt tiền nồng nặc như Quý Việt Chi, ngược lại thoang thoảng mùi hương tươi mát.
“Hít hà, hít hà.”
Thơm thật, tôi rất thích.
“Bạn học?”
Tạ Trác nhìn người đang nằm sấp trên cánh tay anh ấy hít lấy hít để là tôi đây, bất đắc dĩ lên tiếng.
“À.” Tôi ngượng ngùng ngồi dậy, “Chỉ là mình cảm thấy mùi trên quần áo cậu giống với mùi nước giặt nhà mình dùng quá thôi.”
“Thật sao?”
Vành tai Tạ Trác lại càng đỏ hơn.
Anh ấy thu dọn sách vở trên bàn, nhường thêm không gian cho tôi.
Chu đáo thật!
“Cộc cộc cộc.”
Từ đằng xa truyền đến tiếng gõ bàn đều đặn.
Tôi ngước mắt lên nhìn.
Thì ra Quý Việt Chi đang quay người lại, mặt mày cau có nhìn tôi.
Sắp đến giờ học rồi, mấy cô gái vây quanh anh ta cũng đã tản đi, nhưng chỗ bên cạnh anh ta lại vẫn còn trống.
Trước đây chỗ đó là của tôi, nhưng tôi chỉ được ngồi vào khi mấy cô nàng bu quanh Quý Việt Chi đã đi hết.
Điện thoại rung lên báo có tin nhắn mới.
Thiếu gia: 【 Anh đếm đến năm, mau tới đây. 】
“Xì.”
Tôi gõ chữ: 【 Vậy anh cứ đếm đi. 】
Sau đó tôi úp điện thoại xuống bàn, mở máy tính bảng ra, chuẩn bị vào học.
Đùa à, sao tôi có thể la l.i.ế.m một thằng đàn ông có 12cm.
Đẹp trai đến mấy cũng không được.
…
Giáo sư đến rồi.
Quý Việt Chi bất đắc dĩ quay mặt lên, cũng thu hồi ánh mắt có phần âm trầm vốn đang dính chặt lên người tôi.
Trong giờ học, Tạ Trác rất nghiêm túc, không như Quý Việt Chi vừa chơi game vừa tán gái.
Người ta nói đàn ông nghiêm túc là quyến rũ nhất.
Tôi cũng thấy vậy.