Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Lão Công - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-29 02:38:03
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tỉnh ?”

 

Giang Dụ mơ mơ màng màng thấy giọng Phó Nghiên, ngẩng đầu nam nhân đang ôm chặt trong ngực. Cả mềm nhũn như rút hết sức lực, eo đau nhức, bên trong đùi và n.g.ự.c còn ma sát đến rát, mang theo thứ cảm giác đau khó nên lời.

 

Trái , kẻ đầu sỏ gây tội tinh thần sảng khoái, vẻ mặt ung dung, giống trải qua một đêm điên cuồng. Giang Dụ mệt mỏi, thể mềm oặt, mà Phó Nghiên thì tràn đầy sức sống, thậm chí còn như tái hiện cảnh tượng tối hôm qua.

 

Chỉ cần nhớ cảnh lăn qua lộn đến thảm, Giang Dụ liền tức đến nghiến răng, trừng mắt .

 

Cậu khẽ điều chỉnh tư thế, sợ buổi sáng nín nhịn ảnh hưởng đến thể, lén lút chen trong n.g.ự.c Phó Nghiên, cảnh cáo:

 

“Cho ôm thì ôm thôi, lộn xộn!”

 

Nói thì , nhưng trong lòng Giang Dụ lo nhịn nổi, chính cũng kìm mà cọ cọ lấy lòng.

 

" Được.”

 

Trong lòng Phó Nghiên bật ba chữ 

 

[" tiểu hoá .”]

 

Giang Dụ thấy, lập tức tức điên, c.ắ.n mạnh một cái lên vai .

 

Cứng rắn đến nỗi răng cũng ê ẩm, khó chịu c.h.ế.t!

 

Cậu nhổ hai ngụm, mặt mày đầy ghét bỏ.

 

[“Đáng yêu.”]

 

[“Muốn đến khi xuống nổi giường.”]

 

[“Như , bảo bảo chỉ thể là của .”]

 

Nghe thấy mấy lời hổ lang trong lòng Phó Nghiên, Giang Dụ quên sạch cảnh cáo , ngược còn len lén trêu chọc .

 

Tuy rằng tối qua hai thật sự triền miên lâu, kịch liệt hơn hẳn những gì Giang Dụ từng trải qua, nhưng cuối cùng Phó Nghiên vẫn dừng , chịu buông tha khi thấy đáng thương cầu xin.

 

Thế nhưng giờ phút , nghĩ đến chuyện “chơi lạn” , Giang Dụ trong lòng nổi lên sóng gió. Rõ ràng thể còn khôi phục, nhưng trong đầu mơ hồ sinh ý nghĩ thử cảm giác càng kích thích hơn.

 

Ý nghĩ lóe lên, kiềm chế mà đưa tay khiêu khích.

 

“ tiểu tao hóa”

 

Phó Nghiên vỗ mạnh một cái xuống m.ô.n.g .

 

Giang Dụ uất ức rên khẽ, cam lòng chui rúc n.g.ự.c nam nhân, đầu lưỡi l.i.ế.m nhẹ cằm , giọng câu dẫn:

 

“Không mới ‘chơi lạn’ em ?”

 

Trong nháy mắt, trong đầu vang lên một loạt ô ngôn uế ngữ của Phó Nghiên. Giang Dụ sợ hãi, nhưng ngoài mặt vẫn cố trấn định, còn dùng ngón chân khẽ cào cào bắp chân , ẩn chứa ý trêu chọc rõ ràng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-lao-cong/chuong-4.html.]

Cậu chờ đợi “thu thập”.

 

Lần nữa tỉnh , Giang Dụ mệt đến nỗi ngón tay cũng động đậy.

 

Cậu tin nổi — chính thật sự Phó Nghiên hành hạ đến mức cái gì cũng buột miệng .

 

Chưa kể, khi đầu óc mơ màng, ngón tay đối phương quấy loạn đến miệng cũng khép , từ xuống đều ướt đẫm. Cậu còn nhớ mang máng Phó Nghiên khen là “tiểu suối phun”…

 

Nghĩ tới liền thấy mất mặt đến c.h.ế.t.

 

Nam nhân , gia sản hùng hậu đến mức khiến sợ run.

 

Giang Dụ hối hận vì buổi sáng nổi hứng. Ban đầu thì quả thật mê mẩn, nhưng càng về , thật sự bắt đầu sợ hãi. Phó Nghiên quá mức tham lam, đến lúc Giang Dụ còn tưởng sẽ đến c.h.ế.t.

 

Khi nghĩ đến chuyện trốn nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng mới mong hồi sức, Phó Nghiên từ phòng tắm . Theo đó, trong lòng vang lên những lời bẩn thỉu chịu nổi.

 

Giang Dụ vội nhắm mắt , nam nhân bề ngoài nho nhã mà bên trong tàn nhẫn nữa. Kỳ lạ là, nhắm mắt, tiếng lòng cũng biến mất.

 

Cậu kịp để ý, chỉ âm thầm nghĩ: “Phó Nghiên thật sự quá đáng sợ. Chờ nghỉ ngơi hai ngày, nhất định trốn !”

 

Nghĩ , khẽ xoay lưng về phía , trong đầu bắt đầu tính toán kế hoạch bỏ trốn. còn kịp chuẩn gì, giọng Phó Nghiên vang lên ngay lưng:

 

“Sẽ để bảo bảo c.h.ế.t ở giường .”

 

Ngón tay lạnh lẽo khẽ vuốt ve má ,mang theo ý vị cưng chiều.

 

Giang Dụ tròn mắt , chỉ thấy biểu tình đối phương u ám mà thâm trầm. Cậu nín thở chờ đợi, thêm tiếng lòng nào nữa.

 

Trái , Phó Nghiên lấy một chiếc xiềng chân bạc từ bàn, cài cổ chân :

 

“Yên tâm, hai ngày sẽ chạm em”

 

“Cạch” một tiếng, xiềng khóa chặt .

 

Phó Nghiên cúi đầu thì thầm:

 

“Từ nay mỗi ngày đều sẽ ở nhà với em, tăng ca nữa.”

 

Giang Dụ trợn mắt, vốn nên tức giận vì kịp bỏ trốn khóa . ngay lúc , chỉ hừ một tiếng, vẻ oán trách:

 

“Đói bụng , mau ôm em ăn cơm.”

 

Cậu tính toán thì thấy bỏ trốn thật sự quá phiền phức, hiện thực chút nào.

 

Hơn nữa…

 

Lão công nhà thiên phú, lựa chọn xiềng bạc hoa văn mắt, còn chịu khó ở nhà bồi .

 

Nghĩ tới đây, Giang Dụ cảm thấy — lẽ tiếp tục sống cùng Phó Nghiên cũng đư

ợc. Rốt cuộc, từng đàn ông nào mang đến cho loại trải nghiệm tuyệt hảo như .

 

Loading...