Chương 7
“ gom bộ bằng chứng gồm: biên bản báo cảnh sát mới nhất, các đoạn thu âm, video đe dọa và bộ tin nhắn uy h.i.ế.p từ đến nay đưa hồ sơ trình tòa. Những chứng cứ sẽ liên quan trực tiếp đến quyền nuôi con.”
“Cảm ơn chị nhiều, luật sư Lý.”
Quả nhiên, kể từ khi tòa khởi động lệnh bảo hộ, bên Trương Lập Hằng rối loạn.
Anh liên tục đổi sim gọi cho : lúc đầu là gào chửi, đổ hết tội cho khi thấy tác dụng liền nghẹn giọng cầu xin, kể khổ, ba tức đến nhập viện, xin dừng kiện nữa.
xem những tin nhắn đó, trong lòng một chút gợn sóng.
Đến giờ phút mà trong đầu vẫn chỉ là tiền và thể diện, mà từng nghĩ đến việc và gia đình khiến chúng tổn thương đến mức nào.
Cuối cùng, lẽ cũng hiểu thứ thể vãn hồi, nên gửi tới một tin nhắn cùng:
[Trần Vi, cô thật độc ác. sẽ chờ xem cái loại đàn bà như cô, khi dắt theo một đứa con riêng, thì sẽ kết cục gì!]
thẳng tay chặn .
Ngày mở phiên tòa chính thức ấn định.
Đêm khi tòa, nấu mấy món, ba thì mở chai rượu.
Bàn ăn yên tĩnh, tiếng , nhưng một cảm giác bình yên bão giông.
“Ngày mai ba với con.” - ba .
“Không cần ba, ở đó luật sư Lý . Ba cũng còn đau lưng, nghỉ ở nhà cho khỏe.”
“Không.” - Ba kiên quyết:
“Ba tận mắt xem thằng nhãi đó trả giá thế nào.”
là ba lo cho , nên cũng thêm gì nữa.
Ngày hôm , tại tòa án.
Trương Lập Hằng xuất hiện.
Chỉ luật sư của đến, thần sắc mệt mỏi, sự yếu thế bày rõ.
Trong phiên tòa, luật sư Lý trình bày mạch lạc sắc bén:
Từ giấy đồng ý từ bỏ điều tr, đến lịch sử chuyển trộm tiền khi đang là tài sản chung, các tin nhắn đe dọa và uy hiếp, biên bản cảnh sát và ghi âm gây rối…
Khi mỗi chứng cứ đưa là sắc mặt phía bên tái thêm một phần.
Luật sư đối phương cố xoay xở: chỉ là hiểu lầm, nhà quá khích do tang sự…
thể nào chống sự thật.
Phán quyết cuối cùng tại tòa:
Chấp thuận ly hôn.
Quyền nuôi Nữu Nữu thuộc về và Trương Lập Hằng chu cấp 2000 tệ/tháng.
Hai mươi vạn chuyển trái phép trả . Số tiền 5 vạn còn trong tài khoản chung do quản lý.
Nhà nổ thì bán để bồi thường cho nhà hàng xóm. Nếu đủ thì chịu chịu 70%, chịu 30%
Phí tòa án do Trương Lập Hằng chi trả
Cộp!
Tiếng búa gõ vang lên.
Mọi thứ kết thúc .
ở ghế nguyên đơn, cảm giác hả hê như tưởng tượng.
Chỉ là… cảm giác cả như nhẹ một phần gánh nặng.
Ba thở phào, như trút tảng đá nặng ngực.
Ra khỏi tòa, nắng chói chang.
khoác tay ba, chậm rãi bước xuống bậc thềm.
“Về nhà thôi.” - .
“Ừ.
Về nhà thôi.” - ba đáp.
…
Căn nhà nhanh chóng bán , giá cao, nhưng đủ để trả nợ và bồi thường cho hàng xóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-me-chong-bi-thuong-nang-chong-toi-cau-xin-toi-bo-dieu-tri/chuong-7.html.]
và Nữu Nữu thuê một căn hộ hai phòng ngủ nhỏ xinh, ánh sáng chan hòa, gió trời dễ chịu.
Khoảng nửa năm , từ một bạn chung, tình cờ tin của Trương Lập Hằng.
Người bảo suốt ngày ru rú trong nhà dám ló mặt.
Video giám sát cảnh tự tay ký giấy từ bỏ cứu chữa của bằng cách nào lan truyền ngoài.
Dân làng xì xào lưng: ép c.h.ế.t ruột, tính kế vợ cuối cùng tiền còn, cũng mất. danh tiếng thối hoắc
Còn ông Trương Quý Phú thì tức đến sinh bệnh, lâu thì qua đời.
Hai bà cô thấy khiến cả nhà tiêu tán sạch sẽ cũng cắt đứt quan hệ.
Nghe đó rời quê, một xưởng nhỏ ở miền Nam việc.
Còn ở , gì… thì ai cũng ai buồn để ý.
Người bạn kể xong thì thở dài:
“Một gia đình đang yên lành… thành thế …”
im lặng lắng như đang câu chuyện của một xa lạ, trong lòng một gợn sóng.
“Đó là con đường do lựa chọn.” - bình thản đáp.
Cuối tuần, tới thăm hai con, tay xách thịt với rau:
“Nữu Nữu ơi~ Bà mang thịt với rau đến , hôm nay gói bánh sủi cảo nhé!”
“Hoan hô!!” - Nữu Nữu vui mừng nhảy cẫng lên.
Mẹ quen tay buộc tạp dề , chuẩn nhào bột.
bước tới, đón lấy túi bột tay bà:
“Mẹ để con hôm nay nhé.”
Mẹ khựng một giây, mỉm :
“Được chứ, con gái lớn .”
đong bột, thêm nước.
Dù còn vụng về khiến cho bột lúc thì nhão, lúc cứng.
Nêm nhân thì mặn nhạt chênh vênh.
để can thiệp, cứ thế học , từng chút một.
Nữu Nữu kê cái ghế con ở cửa bếp, hai chân đung đưa bận rộn:
“Mẹ ơi, khi nào mới ăn ạ?”
“Sắp , sắp ~”
Bánh sủi cảo gói hình dạng méo mó, cao thấp đều, xếp mâm tre trông như một đàn vịt con xí.
Nước sôi ùng ục, thả bánh nồi.
Hơi nóng bốc lên, mắt cay xè.
Bánh chín, bày lên đĩa mấy cái còn… nứt cả vỏ.
gắp một cái lành lặn nhất, thổi nguội đưa cho Nữu Nữu:
“Nếm thử bánh xem nào.”
Nữu Nữu c.ắ.n một miếng, đôi mắt long lanh như :
“Bánh là ngon nhất đời!”
bật .
Tự cũng chấm một cái nếm thử.
Vị… bình thường thôi.
trong lòng ấm đến lạ.
Từ hôm nay trở cuộc đời của hai con cũng sẽ là thế :
Dù phần bình dị nhưng vẫn vững vàng.
Ngoài cửa sổ, trời xanh biếc.
Nắng vàng dịu nhẹ, ấm áp phủ xuống khắp nơi.
HẾT