9
Để đề phòng giở trò, bảy ngày , Mạnh lão phu nhân đưa Chương Nhi rời khỏi bên cạnh , đơn độc trông coi.
Nó từ lúc sinh từng rời xa , giờ đây tuy nỡ, nhưng cũng còn cách nào khác.
Bảy ngày , chính sảnh hầu phủ, tụ hội đông đủ. Vì giữ thể diện cho hầu phủ, Mạnh lão phu nhân để Chương Nhi lộ diện mặt , mà giữ nó ở hậu đường, đích canh chừng, lấy một bát nhỏ đựng má-u.
"Hôm nay những thứ đều do giám sát chuẩn , chuyện liên quan đến huyết mạch hầu phủ, chắc chắn sẽ thiên vị. Nếu chư vị ý kiến gì, thì bắt đầu thôi."
Hạ nhân nhỏ má-u bát nước sạch, tiếp đó đưa ngân châm cho Tiêu Khác. Hắn hề do dự, đ.â.m thủng ngón tay. Mọi nín thở ngưng thần, kết quả ——
Hòa hợp.
"Cái gì?!"
Mạnh Đình Châu thể tin nổi bước tới.
Mấy tháng , coi Chương Nhi như con ruột của , nay nghiệm kết quả như , khó lòng chấp nhận. Hắn lấy một bát nước má-u tương tự, rạch đầu ngón tay. Không hòa hợp.
Hắn gọi đại phu lên:
"Nước vấn đề gì ?"
Đại phu khi kiểm tra kỹ lưỡng, lắc đầu.
"Không ạ."
"Lẽ nào còn uẩn khúc gì khác?"
Đại phu thành khẩn lo sợ.
"Hầu gia, tại hạ kiểm tra kỹ , nước , bát , ngân châm ... đều sạch sạch sẽ sẽ, ai giở trò, ngài hãy chấp nhận sự thật , đứa trẻ ... thực sự cốt nhục của ngài."
Trước mặt , Mạnh Đình Châu cuối cùng thể tiếp tục lừa dối bản , nhíu mày, gân xanh trán nổi lên. Trong đôi mắt về phía , tràn đầy sự thất vọng.
"Giang Chức Nguyệt... uổng cho tin tưởng ngươi như , ngươi mà lừa dối ?!"
Bên tai vang lên một tiếng nổ lớn. Tim đập dữ dội, như nhảy khỏi l.ồ.ng n.g.ự.c, thần sắc hoảng loạn lắc đầu.
"Chuyện... chuyện thể?! Chương Nhi là đứa trẻ mang nặng đẻ đau mười tháng sinh , là rõ nhất, ... thể huyết mạch ruột rà của Hầu gia?!"
"Sao?" Lý Hinh Nhi nhướng mày, "Những vật chứng đều là do bà nội đích canh chừng chuẩn , bà xưa nay công chính vô tư, ngươi là thấy bà nội sẽ cố ý giả hãm hại ngươi, là phục chứng cứ thép như núi ?!"
Má-u huyết tức khắc lạnh lẽo. Ta lắc đầu, lùi một bước, chân tay còn chút sức lực nào, suýt chút nữa ngã xuống đất.
"Về phận của đứa trẻ ... đúng là còn lời nào để biện minh."
"Các vị trưởng lão đều ở đây chứng chứ! Trước mắt bao , bằng chứng xác thực, ngươi còn gì để chối cãi nữa !"
Nàng lớn, nước mắt sắp trào .
"Cái gì mà đích t.ử lưu lạc bên ngoài, rõ ràng là một đứa con hoang! Giang Chức Nguyệt ham phú quý, tiếc mạo hiểm loạn huyết mạch Hầu gia! Loại đàn bà liêm sỉ như thế , nên lôi xuống ngâm l.ồ.ng heo, dìm cho đến chế-t! Còn mau , lôi tiện phụ xuống hành hình!"
"Rầm!"
Cửa lớn đẩy , trong khoảnh khắc, ánh nắng chiếu thẳng , đ.â.m mắt khiến phát đau. Người bước , gia đinh đến bắt , mà là hạ nhân của hầu phủ.
Nhũ mẫu trong tay bế đứa trẻ mới sinh, một bộc tòng khác dẫn Chương Nhi theo.
"Tổ mẫu, cha, ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-hoa-ly-muoi-nam-ta-quay-lai-tra-thu-phu-quan/chuong-7.html.]
Nó tiến lên hành lễ.
Mạnh Đình Châu thần sắc phức tạp, nên cái gì.
Ta quỳ một chân xuống, kéo nó lòng, nhỏ nhẹ hỏi han mấy ngày nay nó ăn uống thế nào, ngủ nghê , kinh động .
Nó lắc đầu.
"Tổ mẫu đối đãi với con ạ."
Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!
Ta an ủi :
"Ngoan lắm, con chịu ấm ức ."
Tiếp đó dẫn nó đến mặt .
"Các vị mời xem."
Chương Nhi xòe tay , cho xem thật kỹ càng. Mười đầu ngón tay, hảo vết thương. Còn đứa trẻ trong tã lót, phần thịt đầu ngón tay trỏ đầu kim đ.â.m thủng, vết thương đang rỉ má-u.
Lý Hinh Nhi nhận gì đó đúng. Nàng mắt rách nảy lửa, trừng trừng .
"Kìa."
Ta chỉ chỉ bát nước bàn, giọng điệu như mây trôi nước chảy:
"Vừa nghiệm, là con của ngươi. Mà ngươi, tận chính thừa nhận ."
10
Màn lật ngược tình thế đến một cách kịp trở tay, trong sảnh đường rộng lớn, một mảnh im phăng phắc.
"Giang Chức Nguyệt!"
Giọng nàng sắp lạc :
"Ngươi dám lừa ?!"
"Ừm."
Ta thản nhiên gật đầu.
"Nếu ngươi thực sự thẹn với lòng, lừa một cái thì ?"
Trước khi nhỏ má-u nghiệm , tìm đến Mạnh lão phu nhân. Bà một thói quen, ngày rằm hàng tháng đều nhất quyết đến tiểu phật đường tụng kinh cầu phúc. Ta đ.á.n.h sở thích của bà , chép kinh phật trăm , cuối cùng nhận sự triệu kiến của bà .
Trong tiểu phật đường, đem kế hoạch của thổ lộ hết .
Bà nghi hoặc:
"Dục Nhi đứa trẻ lưu lạc bên ngoài, để nó nghiệm cái gì?"
Ta thể vạch trần sự thật Mạnh Đình Châu khả năng sinh sản, chỉ thể ám chỉ một cách uyển chuyển.
"Ta việc ngay thẳng, vững vàng, tự nhiên sợ bất kỳ sự tra xét nào. sợ Lý Hinh Nhi vì để con nàng thể kế vị Thế t.ử, sẽ dùng thủ đoạn gì đó khi nhỏ má-u nghiệm , ngăn cản Chương Nhi nhận về phủ."
Mạnh lão phu nhân thuyết phục, rốt cuộc cũng gật đầu.
Trong lòng bà cũng từng nghi ngờ. Mười năm , đứa trẻ đến sớm, chẳng đến muộn, đúng lúc trở về kinh thành thì mang thai. Nếu là trùng hợp, e là quá trùng hợp.
Mật thám mua chuộc đó tra , Lý Hinh Nhi và Tiêu Khác là quen cũ. Nàng theo cha giáng chức đuổi , chuyển đến Lâm An.