22
Cuối cùng cũng cầm hòa ly thư.
Từ nay về , và Chu Đại Trụ còn quan hệ gì nữa.
Hắn cùng Mẫu Đan cũng chẳng còn đồng nào.
Hai kẻ đó đành chạy tới túp lều tranh mà từng tính toán sẽ ở.
Khi trở về nhà chồng, trong lòng cảm thấy chút kỳ quái.
Vậy về đây?
Trong chốc lát, cũng chẳng nên theo hướng nào.
Ngày tháng dường như vẫn giống như …
Chỉ là Chu Đại Trụ sẽ trở về nữa mà thôi.
Đến bữa trưa, bếp nấu cơm.
Kim Đản và Thiết Đản cũng lon ton theo phòng bếp giúp việc, hai đứa nhỏ nhóm lửa cho .
Kim Đản ngẩng đầu hỏi : “Nương, về con sẽ còn cha nữa ?”
23
Thiết Đản ngờ nghệch hỏi: “Cha đang học ?”
Người đang học là tiểu thúc Chu Nhị Ngưu.
Chu Đại Trụ cũng từng đến tư thục sách.
ngu dốt, về học nữa, chỉ ở nhà theo chân ruộng.
Lúc đó chồng còn lấy gậy đánh ép đến học đường, cũng sống c.h.ế.t chịu .
là đồ ngu xuẩn, sách thì chẳng chịu khổ, nông thì cực nhọc đến chết, thế mà sống cho tử tế.
Ta lo lắng hai đứa nhỏ, thật sự hy vọng chúng đừng giống phụ của chúng.
Thiết Đản mới ba tuổi, nhưng luôn gọi Chu Nhị Ngưu là cha.
Bởi vì Chu Nhị Ngưu tuy ngày thường cũng học, đến học đường, nhưng đối với bọn nhỏ kiên nhẫn, lúc rảnh rỗi liền bầu bạn, dạy chúng sách, tập chữ.
Thậm chí còn bớt xén tiền tiêu vặt của để mua đường cho chúng ăn.
Thế nên Thiết Đản mới tưởng rằng Chu Nhị Ngưu chính là cha của nó.
24
Kim Đản bĩu môi: “Ngốc quá! Đi học là tiểu thúc cơ mà!”
Đôi mắt Thiết Đản tràn đầy vẻ ngây ngốc trong sáng, nó sang hỏi : “Nương, ?”
Ta gật đầu.
Nó hỏi: “Vậy cha con là ai?”
Kim Đản đáp ngay: “Chính là sáng nay nãi nãi đuổi khỏi nhà đó!”
Thiết Đản hững hờ “ồ” một tiếng, : “Nãi nãi sáng nay cho con ăn trứng gà.”
Hiện giờ nó còn đầu đuôi, nghĩ đến ai thì liền buột miệng thôi.
Mẹ chồng thường xuyên cho bọn nhỏ ăn trứng gà.
Người lớn thì .
Tiểu thúc thỉnh thoảng , bởi chồng cho rằng sách tổn hao tâm trí, cần bồi bổ.
Còn ba lớn còn thì .
Trong mắt chồng, chúng ăn chỉ tổ lãng phí.
25
tiểu thúc đem trứng gà chia cho hai đứa nhỏ.
Hắn là lớn, cần bồi bổ.
Trứng gà vốn là thứ quý giá.
Để dành thể bán lấy bạc.
Cũng thể đem ấp nở thành gà con.
Về , chồng liền cho tiểu thúc trứng gà nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-hoa-ly-me-chong-muon-theo-ta/5.html.]
Hai đứa con cái gì ngon đều sẽ chia cho ăn.
Mỗi chỉ tượng trưng cắn một miếng nhỏ.
26
Kim Đản hỏi : “Nương, con chê ?”
Ta gật đầu, nghiêm túc nó qua bếp lò: “Bị chê là khó tránh khỏi. con đừng sợ, bởi kẻ sai là con, mà là cha con.
“Chỉ cần chúng nhẫn nhịn vượt qua, sẽ thôi.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Nếu ai dám nhạo con—”
“Nếu kẻ dám nhạo con, con cứ về với nãi nãi, lão nương nhất định sẽ đánh thẳng đến tận cửa cho xem!”
Giọng chồng khí thế hùng hồn từ ngoài vọng .
Nói gì thì , chồng tuy dữ dằn, chiếm nửa phần lợi trong tay bà, nhưng bà che chở cho nhà.
Điều đó khiến cảm thấy yên lòng.
27
Trong nhà bữa cơm vẫn như cũ.
Mọi đều chút trầm mặc.
Một lúc , chồng sang với : “Nương Kim Đản, chẳng con bán bánh bao , từ nay cứ . Bạc thì lấy từ chỗ .”
Ta kinh ngạc chồng.
Bà mà còn nở nụ với , tiếp: “Đừng lo lắng, về chúng vẫn là một nhà. Ta theo con, chính là vì cùng hai đứa cháu trai của .
“Con chỉ là một nữ nhân, nếu thực sự tự ngoài sống— ừm, tuy cũng thể sống , nhưng giúp thì con sẽ đỡ cực khổ hơn.
“Bọn nhỏ cũng thể cùng con chăm sóc.”
Trong khoảnh khắc, bỗng thấy sống mũi cay cay.
Ngay cả nương , cũng chỉ tính toán xem thể bán bao nhiêu bạc.
Chưa từng nghĩ đến vất vả thế nào.
Ấy mà chồng nghĩ cho !
28
Nói là .
Chiều hôm đó, chồng liền cùng trấn mua những dụng cụ và nguyên liệu cần thiết mang về.
Một xửng hấp bốn tầng, cùng bột mì trắng, thịt heo, gia vị… đủ cả.
Ta tràn đầy tin tưởng, mong chờ việc buôn bán của .
Kim Đản và Thiết Đản cũng hớn hở xoay quanh .
Trong lòng vô cùng khoái trá!
Rạng sáng hôm , dậy sớm nhào bột, trộn nhân.
Ta bánh bao nhân thịt và bánh bao nhân rau.
Bánh nhân thịt bán hai văn một cái.
Bánh nhân rau một văn một cái.
29
Mẹ chồng cũng dậy sớm giúp .
Hai chúng thoăn thoắt gói bánh bao, hấp bánh bao.
Đến khi bánh bao chín, trời mới hửng sáng.
Bữa sáng hôm đặc biệt phong phú: mỗi lớn một cái bánh bao rau, một cái bánh bao thịt, thêm một bát cháo.
Kim Đản ăn hai cái bánh bao thịt cùng một bát cháo, Thiết Đản thì chỉ ăn hết một cái bánh bao thịt và một bát cháo.
Cả nhà ăn uống no nê, miệng dính đầy dầu mỡ, trong lòng thỏa mãn vô cùng.
Thiết Đản ngờ nghệch : “Nương, ngày tháng cha cũng thật là mà!”
Ta: “……”
Ta lén sang chồng, bà như chẳng thấy gì, chỉ bảo với Thiết Đản: “Mau ăn , ăn xong thì về ngủ một giấc, tỉnh dậy theo nãi nãi cắt cỏ.”
Thiết Đản vui vẻ đáp: “Vâng ạ, nãi nãi.”
Mẹ chồng mỉm hiền từ Thiết Đản.