SAU KHI ĐI LÀM MỘT NĂM, MẸ MUỐN TÔI ĐƯA TIỀN MUA NHÀ CƯỚI CHO ANH - 4

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:49:18
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói sai, trường hợp từng mục pháp luật: “Vạch trần mưu kế của đàn ông thâm độc”.

 

Xem mà tức phát điên, các chị em ơi, rau dại với cháo trắng ăn ngon đấy, nhưng đừng tưởng là cơm chính!

 

nắm tay ông, vẻ mặt chân thành: “Bố, bố phân tích quá đúng luôn!”

 

Bố thấy lay động, vẻ mặt như kiểu: “Thấy , vẫn là lời lớn”.

 

Ông hắng giọng: “Vậy thì chuyển tên nhà sang cho con , nhà vẫn đáng tin hơn.”

 

cắt ngang: “Cảm ơn bố hiểu con. Con định cả đời lấy chồng, nên sẽ vấn đề đó. Nhà vẫn an .”

 

Bố: “A ba a ba...”

 

Ông đơ luôn, đúng kịch bản .

 

Kịch bản là để cần nhà, chứ để cần chồng.

 

Không lấy chồng thì lấy sính lễ?

 

Không lấy chồng thì moi tiền ngoài?

 

Nói thật, đàn ông mưu sâu kế độc, phân biệt tuổi tác, phân biệt vai vế.

 

Dù là chồng là bố, con gái mãi chỉ là con mồi trong tay họ.

 

May , thờ Thần Tài chứ thờ Nguyệt Lão.

 

Tín nữ kiếp ăn chay mặn phối hợp, chỉ cầu tiền tới, tiền tới, tiền tới tới tới!

 

Mẹ trách bố chuyện, ai chuyện kết hôn.

 

hỏi bà: “Kết hôn ở điểm nào?”

 

Bà ậm ừ cả buổi, cuối cùng nặn một câu: “Lấy chồng con sẽ .”

 

Ừ thì, bản ăn chanh thấy chua mà còn như chua, bắt cùng ăn.

 

Sau đó bà gom hết trai vợ trong thành phố, ngày nào cũng giới thiệu cho .

 

“Nhìn xem, nhà ba căn, tuổi ngang con, xứng đôi lắm.”

 

mở tập hồ sơ, nhận quen – bạn học cấp ba.

 

Mẹ hét lên: “ là trời sinh một cặp!”

 

Cặp gì? Cặp giống hả?

 

Anh bạn hồi cấp ba ước mơ cao cả: ngân hàng gen nhất, cống hiến cho tương lai giống nòi loài .

 

Lấy vợ một năm, ba đứa con ghi tên, kể đám bay nhảy quanh vai, đếm xuể.

 

Mẹ còn cố gắng vớt vát hình tượng: “Dù thì... ít còn ‘ năng lực’.”

 

Ờ, câu phản bác thật.

 

Rất nhanh, giới thiệu tiếp theo — tám căn nhà, còn cả mỏ, mỏ thật.

 

Sợ từ chối, bà nhỏ nhẹ: “Người chỉ một đứa con, cũng bình thường mà.”

 

trợn trắng mắt: “Mẹ đúng là ruột con, sinh con đau, còn là đứa trưởng thành, khỏi dạy dỗ, tiết kiệm hai mươi năm vất vả.”

 

“Với con kỳ thị tuổi tác, nhưng ông tám mươi thì quá . Con là cưới ông cưới con ông?”

 

Mẹ gượng: “ mỏ mà...”

 

“Dừng! Con túng thiếu đến mức đó.”

 

Mẹ thở dài: “Nhà thì thiếu! Anh con sập xưởng, giờ cưới vợ cũng mua nổi nhà, con nhường nhà cho một chút .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-di-lam-mot-nam-me-muon-toi-dua-tien-mua-nha-cuoi-cho-anh/4.html.]

 

lắc đầu.

 

Mẹ nóng ruột: “Trước giờ con hiểu chuyện mà, giờ tai. Con gái thì mua nhà gì?”

 

hỏi : “Sao ?”

 

Bà đáp mà cần nghĩ: “Con gái thể lấy nhà, còn con trai thì nhà. Con đưa nhà cho , ngoan nào, bảo bối của .”

 

Ý bà là, con gái thì nên đưa tiền, đưa nhà cho trai, đó mang phận thấp kém lấy chồng nhà, gia đình chồng coi thường, ai giúp đỡ.

 

Một vòng luẩn quẩn hảo: con gái kiếm tiền mua nhà cho trai, lấy một ông khác nhà.

 

Trong cái vòng , ai cũng lợi — trừ con gái, bán còn đếm tiền .

 

Cảm ơn nhé!

 

với , cái vòng luẩn quẩn đó — cắt đứt.

 

“Mẹ, chuyện con vốn định ... thấy tư tưởng cởi mở, tiểu thuyết kế còn , thì chuyện chắc chấp nhận .”

 

Mẹ bảo cứ , mặt ngại ngùng: “Con thích con gái. Loại... lên giường .”

 

Mẹ: “A ba a ba...”

 

Thế là giấc mộng nhà, mộng mỏ, mộng kết hôn... của vỡ vụn.

 

Sách rằng, của từng dối rằng sinh con đau.

 

Mẹ sinh , cũng dối y chang.

 

Nhờ lời dối đó, nhân loại mới tiếp tục sinh sôi.

 

Cũng , của bảo hy sinh vì em trai.

 

Mẹ đem thịt cho ch.ó ăn.

 

Rồi dạy đem thịt tiếp tục cho ăn.

 

“cô con gái ” kiểu chỉ suông, lúc gặp thì khen hết lời, lưng nhạo bán còn đếm tiền hộ.

 

yêu tiền, yêu tự do — và càng yêu chính bản .

 

Chuyện đưa nhà, lấy chồng, “bình thường” — trở thành đề tài buôn chuyện sôi nổi của các dì.

 

Dì cả: “ bảo , thể để con gái học đại học xa, bố giám sát, học mấy thứ vớ vẩn.”

 

Dì hai: “ , con trai mới nên học xa để lập nghiệp, con gái chỉ cần chút trình độ là , cưới chồng sinh con sớm mới giúp nhà.”

 

Dì ba chốt hạ: “Phải khuyên nhủ thôi, con bé đang yên đang lành hỏng thế ?”

 

Họ hàng lúc đáng yêu thật, sống thì họ khó chịu, sống tệ họ cũng khó chịu.

 

Sống thì như tát mặt họ, sống tệ thì vả “kinh nghiệm sống” của họ.

 

Phải cùng lọt hố, hư thì cả ổ mới gọi là “gia đình hòa thuận”.

 

Dì cả bắt đầu: “Con gái , con gái thể yêu con gái, sẽ c.h.ử.i lưng đấy.”

 

oan ức: “Dì là bảo con, đàn ông đều tệ, yêu trai mà.”

 

“Ấy, là lúc còn học, yêu sớm. Giờ 25 , tìm đàn ông kết hôn.”

 

“Ủa, 24 yêu, 25 thì kết hôn? Con từng đụng trai, dám kết hôn?”

 

Dì hai chen : “Sợ gì? Ai chẳng thế, bố chọn chồng cưới là xong, chẳng sống đấy ?”

 

Dì ba phụ họa: “Phụ nữ kiếm tiền cũng vô dụng, chồng, con mới gọi là thành công.”

 

Mấy dì đồng loạt gật đầu.

Loading...