Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sau khi chia tay bạn trai, tôi nhập tên anh ta vào game kinh dị - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-05-20 22:50:20
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc tôi đang suy nghĩ thì một trận cãi vã dữ dội đã nổ ra ở phía số 10.

"Tôi không đi. Nếu muốn đi thì chúng ta cùng đi."

Người phụ nữ số 18 khoanh tay trước n.g.ự.c và nhìn thẳng vào người số 10 mà không hề nhượng bộ.

"Anh biết là em sẽ không đi mà."

Số 10 liếc nhìn đi chỗ khác và nhìn vào cánh tay bị trầy xước của mình, đó là vết thương do viên đạn gây ra.

"Anh Gia Yến!" Số 18 tiến lên một bước, nhào vào vòng tay của số 10: "Người phụ nữ kia đã chết, anh đã làm mọi thứ có thể cho cô ấy. Đủ rồi!"

Số 10 đẩy cô ra và nói: "Quay về đi, đây là mệnh lệnh."

Người phụ nữ run rẩy toàn thân. Sau nhiều ngày trốn chạy, lớp trang điểm của cô không còn mịn màng nữa.

Nhưng nó lại mang đến một vẻ đẹp tan vỡ, khiến nó trở nên đáng thương hơn.

Nhưng số 10 vẫn không hề nao núng mà quay lại nhìn số 7.

"Anh cũng nên rời đi."Sau đó, ông đưa cho anh ta một tấm séc và nói: "Đủ rồi, anh chỉ cần đến đây thôi. Thời gian còn lại, anh hãy dành nhiều thời gian hơn cho vợ mình nhé".

Số 7 cầm tờ séc với vẻ mặt không tin nổi.

"Không phải vậy đâu..."

Số 10 vỗ vai anh ta và ngắt lời: "Đi thôi, chúng ta có thể dừng ở đây."

Người số 7 gấp tờ séc lại cẩn thận và liếc nhìn mọi người có mặt một cách đầy ẩn ý.

Sau đó, anh nhìn vào số 10 và nói: "Cẩn thận nhé."

Khi thời gian đếm ngược gần kết thúc, chỉ còn lại tôi, lão Đường và số 10 ở lại sảnh.

"Cô thật sự không đi sao?"

Lão Đường lại hỏi tôi lần nữa. Laco Đường lại hỏi tôi lần nữa.

Tôi lắc đầu. "Tôi cũng muốn ở lại với họ một thời gian, dù chỉ là một thời gian thôi."

Làm sao tôi có thể chịu đựng được khi chưa kịp ôm Cố Dịch chứ?

Khi bạn đã đi rồi, thực sự chẳng còn lại gì nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-chia-tay-ban-trai-toi-nhap-ten-anh-ta-vao-game-kinh-di/chuong-12.html.]

Hệ thống bật cảnh báo màu đỏ:

[Đếm ngược đến thời hạn thoát chức năng: 5, 4, 3, 2, 1.]

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

【Chào mừng tất cả người chơi đến với đêm săn b.ắ.n tuyệt đỉnh. 】

[Hiện tại có 4 người chơi và luật chơi đã được ban hành. 】

Phần bình luận đầy rẫy những dấu hỏi.

[4? Không phải là 3 sao?]

Trước khi anh ta kịp nói xong, số 18 đã bước ra từ trong bóng tối.

"Anh Gia Yến, lần này anh không đuổi được em đi đâu."

Chẳng trách tối qua anh ta lại đưa tôi và số 4 vào đội.

Mục đích của anh ta có lẽ là để cảm nhận khả năng của chúng ta.

Tuy nhiên, có một quy tắc ẩn trong phần phụ lục. Toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi và lão Đường cộng lại cũng không đủ để mua một số lượng nhỏ.

Đơn giản là đã bỏ cuộc.

"Lão Đường, chúng ta hãy chơi nát đi."

Dù sao đi nữa, thật may mắn khi chúng ta vẫn còn sống đến ngày hôm nay.

"Đó là tất cả những gì ta có thể làm."

Ông thở dài và đếm đi đếm lại số kẹo còn lại.

Không còn nhiều nữa, nhưng ông ấy vẫn cẩn thận lấy một chiếc và đưa cho tôi.

"Bất kể kết quả cuối cùng thế nào, cô cũng phải ra đi một cách ngọt ngào."

Tôi gật đầu đồng ý với ông ấy và nói lời tạm biệt cuối cùng với chút miễn cưỡng Cuối cùng, tôi không thể không hỏi ông ấy: "Vậy tại sao ôn lại thù địch với số 10 như vậy?"

Lão Đường liếc mắt về phía số 10, thản nhiên nói: "Tôi là cảnh sát phòng chống ma túy. Nói cho tôi biết lý do."

Tôi hiểu.

Chính vì sự tồn tại của những người như số 10 mà ông mất đi cơ hội và thời gian bên gia đình và những người thân yêu.

Sự chán ghét của ông ấy là chính đáng.

Loading...