Sau Khi Chết Đi, Ta Đột Nhiên Trở Thành Người Cha Cặn Bã - Chương 10. Một Ngày Mưa
Cập nhật lúc: 2025-12-07 08:33:41
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trang T.ử Nam đưa Tiểu An đến trường mầm non An Nhàn, hôn nhẹ lên má con bé mới . Con đường từ cổng trường đến công ty Tần Thủy chỉ mất vài phút bộ, nhưng hôm nay dài hơn ngày. Mưa lất phất, gió lạnh lùa qua cổ áo, bước nhanh, hai tay đút túi quần, cố tránh những vũng nước lấp loáng ánh đèn neon còn tắt.
Cổng công ty hiện , đẩy cửa kính, thẳng thang máy lên tầng kỹ thuật. Vừa bước hành lang, những ánh mắt bám theo. Các cô gái trẻ trong phòng hành chính khẽ đầu, thì thầm, khúc khích. Trang T.ử Nam như thấy, gật đầu chào qua loa rẽ phòng ban .
Bên trong chỉ năm . Không khí im ắng đến lạ, chỉ tiếng gõ phím lạch cạch và tiếng quạt tản nhiệt rít đều đều. Hà Minh Nghĩa mũm mĩm đang cắm mặt màn hình, Tần Phong đẩy gọng kính lên, Triệu Kha ngẩng đầu toe. Hai cô gái thì khác hẳn: Phạm Tư Tư hoạt bát nhảy khỏi ghế bắt tay nhiệt tình, còn Sở Mộng chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt dò xét nhưng giấu tia sáng lóe lên khi .
“Chào mừng Nam đến với đội ngũ ít ỏi còn sót ,” Triệu Kha đùa.
Trang T.ử Nam nhẹ, góc bàn chuẩn sẵn. Công việc quá khó, nhưng những thuật ngữ chuyên ngành khiến dựa ký ức còn sót của nguyên chủ. Cũng may, chúng vẫn còn nguyên vẹn,
Thường thì công ty tan 6h, vì chút việc nên xin về sớm hơn trong vài ngày, công ty cũng khó mà đồng ý. Việc đó đương nhiên là đón cô con gái của tan trường.
Chiều tà, trời vẫn còn u ám, những hạt mưa bắt đầu lất phất rơi nhẹ.
Trang T.ử Nam chen chúc trong đám đông, cố gắng đến lớp của Tiểu An.
Từ xa, thể thấy dáng vẻ cô bé đang ở góc tường, đầu cúi xuống đăm đăm mũi giày, đang nghĩ gì.
Dáng vẻ như một ông cụ non.
Sau một lúc, mới thể thoát khỏi đám chật kín mà đến mặt cô bé.
-Tiểu An!
Trang T.ử Nam khẽ gọi.
Nghe thấy tiếng, cô bé ngẩng đầu, ngơ ngẩn đàn ông mắt.
Theo đó, cô nở một nụ , khẽ reo lên:
-A! Ba đến !
Trang T.ử Nam còn ngây ngốc mỗi cô bé gọi là ba nữa, bởi dường như cũng quen dần.
Thong
mà chỉ là đứa nhóc 19 tuổi thôi, mặc dù trải nhiều sự đời nhưng cú sốc bố bất ngờ cũng khiến chật vật ít.
Anh tiến tới, bế Tiểu An bằng một tay, tay thì cầm dù và cầm một cái bọc nhỏ.
-Tiểu An! Ăn bánh ?
Anh đưa cái bọc đến gần.
Tiểu An vui vẻ nhận lấy cái bọc chứa bánh, cái tay nhỏ lúng túng xé bỏ miệng.
Trang T.ử Nam khẽ một tiếng bế cô bé xe buýt. Cả hai cùng lên đường về nhà.
Về đến nhà, cơn mưa vẫn ngớt mà ngày càng nặng hạt.
Trang T.ử Nam bế Tiểu An xuống xe, chạy vội nhà.
Sau khi mở cửa, đặt Tiểu An xuống, co dù .
Bấy giờ mới thấy, hai ống quần với cả mảng lưng đều ướt sũng.
Thở dài một , tiến nhà tắm, tắm rửa cho sạch sẽ.
Sau khi tắm xong, bếp, chuẩn bữa tối.
-Tiểu An! Mau rửa tay ăn cơm.
Trang T.ử Nam từ trong bếp gọi vọng .
Tiểu An đang mân mê con gấu bông tặng đợt khi thấy gọi thì đặt xuống, đáp một tiếng, lon ton đến phòng ăn.
-Ba nấu ăn ngon quá !
Tiểu An ăn mấy món nấu một cách ngon lành, đến mức miệng phồng lên như một con chuột hamster nhỏ.
Trang T.ử Nam mà cảm thấy chút tự hào, miệng vểnh tận trời lúc nào mà .
Thực cũng chẳng tài cán gì, mấy món nấu cũng gọi là quá ngon.
Chắc là do Tiểu An ăn uống đầy đủ nên mới cảm thấy mấy món nấu đều là sơn hào hải vị.
Nghĩ đến đây, trong lòng dâng lên một cảm giác chua xót khó tả.
Thầm quyết tâm rằng khi ly hôn với Tô Mộc Uyển, sẽ bù đắp cho cô bé nhiều nhất thể.
Tiểu An hiểu chuyện, dù xa nhưng quấy như những đứa trẻ cùng trang lứa khác.
Sau khi ăn cơm xong, cô bé chỉ lặng lẽ trong phòng khác, đùa nghịch với con gấu bông nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-chet-di-ta-dot-nhien-tro-thanh-nguoi-cha-can-ba/chuong-10-mot-ngay-mua.html.]
Trang T.ử Nam gần chơi với cô bé, nhưng chẳng gì. Anh chỉ ở cái ghế đối diện, lặng lẽ Tiểu An vui vẻ.
Ngẩn ngơ hồi lâu, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ rằng đây chẳng là cuộc sống mà hằng ước của kiếp ?
lẽ nó sẽ kéo dài lâu nữa, Trang T.ử Nam khá chắc chắn rằng khi công tác về thì Tô Mộc Uyển cũng mang theo về tờ đơn ly hôn thỏa thuận về việc phân chia tài sản.
Bây giờ hơn 8 giờ tối, bên ngoài mưa tạnh, mây cũng tan để một bầu trời trong vắt lấp lánh những vì .
Trang T.ử Nam lúc hè, ngẩng đầu lên bầu trời, lòng ngổn ngang trăm mối.
Trên trời đầy những ngôi lấp lánh, đoán xem là thế giới mà từng sống.
Trong bầu khí yên tĩnh , chuông điện thoại bỗng nhiên reo lên. Trang T.ử Nam khẽ giật từ trạng thái thất thần, vội lấy điện thoại từ trong túi quần.
Người gọi cho là Tô Mộc Uyển!
Chắc là cô đang gặp con gái, dù dì thì giao cô bé cho một tên từng bạo hành gia đình như , Tô Mộc Uyển ít nhiều gì sẽ cảm thấy mấy an tâm dù gần đây đổi.
Cũng đúng thôi, ám ảnh tâm lý của nguyên chủ gây quá mức lớn, nếu là thì chắc sẽ bao giờ tha thứ cho nguyên chủ, huống hồ gì là giao con gái cho .
Anh dậy nhà, tiện tay ấn nhận cuộc gọi.
-Tiểu An! Mẹ con gặp con nè!
Cuộc gọi kết nối, lập tức đưa điện thoại cho Tiểu An, còn bản thì phòng ngủ, để cánh cửa khép hờ.
Cô bé thấy trong màn hình, vẻ mặt chán nản từ hôm qua đến bây giờ lập tức bay biến.
Ở đầu bên , Tô Mộc Uyển khi thấy con gái vui vẻ cũng nở một nụ nhẹ.
-Mẹ ơi, khi nào về , Tiểu An nhớ lắm!
-Con đợi thêm một ngày nữa nhé, hôm sẽ về với con. Mà Tiểu An ở nhà vui ?
Mặc dù hết việc diễn ở nhà nhưng Tô Mộc Uyển cũng giả vờ hỏi. Nghe , Tiểu An cong khóe môi, kể việc diễn hôm nay.
Cả hai trò chuyện vui vẻ trong hơn nửa tiếng. Bất ngờ Tô Mộc Uyển hỏi về Trang T.ử Nam.
-Ba ?
Cùng lúc đó, trong căn phòng nhỏ, Trang T.ử Nam đang cắm cúi nhật ký.
[ Hôm nay là ngày đầu tiên đưa con gái học...]
[Nghe cô giáo cô bé nhiều bạn nam yêu quý, ừm cũng đúng, ai bảo của nó quá xinh gì!]
[ Mặc dù là cha thật sự của Tiểu An nhưng cũng xem cô bé như con gái , nhất định để bông cải trắng nhà mấy con heo khác dòm ngó]
[Hôm nay cũng là ngày đầu tiên ! Cuối cùng thì một công việc định, haha...]
Đang say sưa thì của phòng đột nhiên bật mở, ngay đó là một cái đầu nhỏ thò . Thấy , Trang T.ử Nam dừng việc đang .
-Ba ơi ba, chuyện với ba.
Nghe , ngẩn nhưng cũng nhanh chóng nhận lấy điện thoại.
-Ừm, em chuyện gì ?
Trang T.ử Nam màn hình, nơi đang chiếu lên một gương mặt xinh ở đầu dây bên . Thời gian im lặng một thoáng Tô mộc Uyển lên tiếng:
-Mọi việc ở đó chứ, gặp khó khăn gì ?
-À! Mọi thứ vẫn , cần lo lắng chuyện ở đây , bên em chuyện thuận lợi chứ?”
-Khá suôn sẻ, lẽ hôm là em sẽ về đến nhà.
Sau khi Tô Mộc Uyển dứt lời, bầu khí rơi im lặng. Trang T.ử Nam đáp cô thế nào hỏi thêm về cái gì khác. Mặc dù thái độ đề phòng của cô với dịu nhưng nghĩa rằng mối quan hệ giữa và cô đến mức chuyện để với . Mối quan hệ của cả hai giờ đây giống việc vợ chồng hòa mâu thuẫn mà giống hơn là hai con xa lạ, đầu tiên gặp mặt.
Vì thế lúc bầu khí chút ngượng ngùng, Trang T.ử Nam ho nhẹ một tiếng để che dấu sự bối rối, tỏ tự nhiên hết sức thể để nghi ngờ biểu hiện gì lạ mặc dù chuyện đột nhiên đổi tình nết là chuyện lạ . Nếu thể Tô Mộc Uyển sẽ nghi ngờ là chồng nữa và thể sợ hãi khi điều .
lẽ tính rằng con gái đoán từ lâu và cũng chính vì là chồng cũ nên thái độ của cô đối với mới dịu hẳn đôi phần.
-Không việc gì nữa thì cúp máy nhé, bên em cứ yên tâm, hứa nên sẽ chăm sóc cho Tiểu An thật , cũng sẽ trở tính tình nên đừng lo lắng quá. đảm bảo với em!
Nghe với giọng điệu phần an ủi, phần quyết tâm, Tô Mộc Uyển bỗng bật nhưng nén bên trong. Cô định thêm điều gì đó nhưng bên nhanh chóng cúp máy.
Cũng tiện gọi vì câu cô định hỏi cũng chẳng mấy quan trọng, chỉ là đang gì lúc mà thôi. Bây giờ nghĩ , Tô Mộc Uyển cảm thấy lúc đó phần cao hứng. Nếu lúc đó buộc miệng hỏi “ đang gì ?” thì chảng ngại lắm ?
Sau khi cúp máy, Trang T.ử Nam cũng gấp cuốn nhật ký . Lúc , Tiểu An dường như cũng buồn ngủ, thấy , bế cô bé phòng bắt đầu dỗ cô ngủ.
-Ba ơi! Ba ngủ cùng với con ?
-Ừm ừm, ba ngủ với con.