Lúc đó, y nhíu mày, bặm môi, bắt đầu mắng , đại loại là bảo giả ăn mày là vì sự an của chứ bảo ăn mày thật, rằng là tay chân mà ăn mày thì quả là nhục tổ tiên,...
Ta phát hiện rằng vẻ ngoài lưu manh của Dương Chí là một trái tim cổ hủ.
"Ta một cách thể kiếm nhiều tiền." Ta mở miệng, chặn tiếng cằn nhằn của y.
Mọi xúm . Ta lấy một tờ giấy rách nát từ trong lòng đưa nó đến mặt Dương Chí. Y liếc một cái, nghiến răng, lườm .
À, y chữ.
Thế là với họ rằng đây là một tờ thông cáo về việc truy quét thổ phỉ. Cụ thể, ngọn núi cách đây ba mươi dặm một nhóm thổ phỉ cực kỳ hung ác chiếm cứ khiến các huyện, thị trấn xung quanh yên , mà nơi đây cách Kinh thành xa, mãi mà triều đình điều quân đến truy quét. Tờ thông cáo do huyện thái gia liên kết với các phú hộ địa phương mà phát , hứa hẹn rằng nếu dũng trừ thổ phỉ thì thưởng hai ngàn lượng. Như thế là bỏ nhiều vốn liếng , nhưng thông cáo dán ở đó chứ vốn là ai dám gỡ. Ta nghĩ rằng đây chẳng là thứ chuẩn cho Dương Chí và mấy lính huấn luyện bài bản ?
"Thằng cha nó, lâu lắm đ.á.n.h một trận cho sảng khoái! G.i.ế.c c.h.ế.t lũ sơn phỉ đó, còn tiền bạc để mang về, việc như mà tham gia thì đúng là đồ ngốc!"
Ngay cả Liễu Tam - vẻ ngoài thanh tú nhất - cũng kích động. Bọn họ đều là những qua chiến trường, chiến đấu bằng đao thật, thương thật, vốn lập vô công lao, chỉ vì đắc tội với Bách phu trưởng mà gây khó dễ đuổi khỏi quân đội, trở thành cai ngục áp giải tù nhân.
Đào Hồng với đôi mắt đầy , vặn vẹo như sợi bánh quai chèo, đáng tiếc là đến giờ, cái khúc gỗ Liễu Tam đó vẫn nhận tình cảm của giai nhân, chỉ g.i.ế.c phỉ kiếm tiền.
Dương Chí và các bàn bạc về kế hoạch truy quét thổ phỉ suốt mấy đêm liền.
Tên lính mặt rỗ vì vác bao trẹo lưng nên ở , hai đứa con gái là Đào Hồng và ở , những còn đều diệt phỉ. Ta liếc tên mặt rỗ đang ôm eo mà kêu la oai oái, cảm giác lành. Thế là c.ắ.n răng tìm Dương Chí.
"Tin như là do con mang về, thưởng ?"
Dương Chí liếc : "Có, ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-bi-luu-day-ta-phai-long-ten-linh-tho-kech/chuong-9.html.]
"Cho con hai lượng bạc. Các đều truy quét thổ phỉ , con và Đào Hồng ở trong miếu đổ nát thì an , chúng con thuê quán trọ." Ta cảm thấy mặt càng ngày càng dày , mấy ngày nay, y vác bao chỉ kiếm hai lượng, đúng là giỏi đòi hỏi.
Dương Chí nghiến răng, chỉ ném bạc cho . Vẻ mặt đau đớn như , vị Dương đại nhân tiếc tiền thật.
Ta và Đào Hồng thuê quán trọ một cách thuận lợi.
Kể từ khi tịch biên, đây là đầu tiên ngủ trong một căn phòng yên tĩnh, chiếc giường chăn đệm, cũng tắm nước nóng cho đàng hoàng. Ta chút do dự mà bỏ nửa lạng bạc để mua một bánh xà phòng thơm mùi hoa lan - mùi hương mà thích nhất lúc .
Chỉ là khi tắm xong, thấy trong thùng tắm một lớp cặn bẩn dày đặc nổi lên thì ngớ .Nhớ lúc đó, tiểu nhị cứ gọi một tiếng "tiểu thư", hai tiếng "tiểu thư", thật sự can đảm gọi đến đổ cái thứ nước tắm bẩn thỉu . Ta lấy một cái thùng gỗ, chuẩn tự lặng lẽ hủy dấu vết.
Khi đang lang thang, thấy Dương Chí đến. Thế là giấu cái thùng nước lưng, may mà y chú ý đến.
Sau đó, Dương Chí ném cho một cái túi vải. Ta mở xem thì thấy bên trong là một con d.a.o nhỏ. Y là để phòng .
Trước khi kịp cảm ơn thì Dương Chí bước đến, cúi qua chỗ đang mà nhấc cái xô nước đằng lên. Y như liếc , như liếc, mang thùng nước đằng quán trọ đổ .
Sau đó, khi bước phòng, chặn thùng tắm, khăng khăng bảo vệ nó. Ta trợn mắt giận dữ, ghét những kẻ giới hạn. Dương Chí khoanh tay mà giẫm chân tức giận, phát một tiếng “hừ” khẽ: “Lần đó, ngươi trộm cảnh tắm, gì ?”
Anan
“Con… Con… Con !”
Trời ạ, y chứ? Lưng y mọc mắt ?
Ta hoang mang, cảm thấy bất an, để mặc cho Dương Chí mang thùng tắm đầy bùn đất đó đổ với khuôn mặt lạnh lùng, chút biểu cảm nào. Thứ đổ theo cái thùng đó là tâm hồn của . Ta thật đấy, may mà mặt Dương Chí lạnh lùng, dữ tợn bẩm sinh chứ chỉ cẩn y chút ý mặt thì … sẽ tìm một khe hở để chui xuống.
Ta giấu con d.a.o gối, cuộn tròn trong chăn giường. Tuy tấm chăn là lụa mềm, càng hương thơm tinh tế, thậm chí bông bên trong cũng bông xốp, mềm mại, nhưng thấy mắt nhòe .