Giọng của vang lên ngay sát bên tai. Hơi nóng phả theo từng nhịp thở cổ ngứa ngáy. căn bản chẳng còn tâm trí mà giảng giải, bộ sự chú ý đều dồn sự tiếp xúc nóng bỏng giữa hai cơ thể.
Một quả bóng ném , đến cả vành rổ cũng chạm tới. chút bực . Quý Kiêu bật . Anh cúi đầu, thì thầm bên tai : "Ngôn Ngôn, em nhạy cảm thật đấy."
Đầu óc "oành" một cái như nổ tung: "Anh... bậy bạ gì đó!"
"Anh bậy." Anh l.i.ế.m nhẹ vành tai khiến rùng một cái, "Em xem, tai em đỏ lên kìa."
Anh ném quả bóng sang một bên, ép tường, nụ hôn nồng cháy lập tức đổ ập xuống. Cái tên khốn , căn bản dạy chơi bóng. Anh chỉ tìm một nơi để bắt nạt mà thôi!
22.
Quan hệ giữa và Quý Kiêu ngày càng gắn bó. Chúng cùng học, cùng ăn cơm, cùng về ký túc xá. Anh sẽ cùng lỳ trong thư viện, giữ im lặng tuyệt đối để xem mấy cuốn tạp chí thể thao, phiền sách. cũng sẽ đến xem thi đấu, và là đầu tiên reo hò khi ghi điểm. Chúng trở thành cặp đôi khiến cả trường ngưỡng mộ nhất.
Tất nhiên, vẫn những âm thanh mấy hòa hợp. Đối thủ đội trời chung của Quý Kiêu - một chủ lực khác của đội bóng rổ tên là Trương Dương, từ đến nay luôn ngứa mắt với Quý Kiêu, giờ càng ngứa mắt với cả .
Có một , đang lấy cơm ở nhà ăn, cố ý va mạnh , khay cơm đổ nhào xuống đất, "Ối chà, đây chẳng cao thủ học thuật khoa Hóa ? Đi kiểu gì mà mang theo mắt thế?" Anh dùng giọng điệu cợt nhả, mặt đầy vẻ khiêu khích.
nhíu mày, chấp nhặt với loại . Vừa định xoay bỏ thì cổ tay ai đó giữ c.h.ặ.t. Là Quý Kiêu. Anh đến từ lúc nào , sắc mặt u ám đến đáng sợ. Anh kéo lưng, lạnh lùng chằm chằm Trương Dương: "Nhặt đồ đất lên."
Trương Dương khẩy: "Dựa cái gì? cố ý."
" nữa." Giọng của Quý Kiêu mang theo áp lực nghẹt thở, "Nhặt lên."
Trương Dương khí thế của cho chùn bước, nhưng vẫn cứng miệng: " nhặt đấy, gì ?"
Quý Kiêu nhếch môi . Giây tiếp theo, trực tiếp tung một cú đ.ấ.m ngàn cân thẳng mặt Trương Dương.
Cả nhà ăn xôn xao kinh hãi.
sững sờ.
bao giờ thấy Quý Kiêu trong dáng vẻ thế , hung bạo và lạ lẫm.
Trương Dương đ.á.n.h ngã nhào xuống đất, khóe miệng rỉ m.á.u.
Quý Kiêu từ cao xuống , gằn từng chữ: "Sau , cút xa em một chút. Nếu , gặp nào, đ.á.n.h đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-bi-da-xuong-giuong-anh-ay-hoi-toi-dung-mieng-co-duoc-khong/chuong-8.html.]
23.
Sau vụ đ.á.n.h đó, Quý Kiêu nhà trường kỷ luật cảnh cáo. Anh suýt chút nữa đuổi khỏi đội bóng rổ, may nhờ Huấn luyện viên bảo lãnh mới thể ở .
Lúc đến thăm, đang trong phòng bản kiểm điểm. Thấy , lập tức giấu nhẹm tờ giấy lưng, nở nụ ngốc nghếch: "Ngôn Ngôn, em tới đây?"
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
bước đến mặt , vết thương mặt vẫn còn sưng tấy, giận xót: "Quý Kiêu, ngốc hả? Vì em mà thế, đáng ?"
Anh kéo tay , bắt lên đùi ôm c.h.ặ.t lấy: "Đáng chứ. Vì em, bất cứ chuyện gì cũng đều xứng đáng." Ánh mắt chân thành và kiên định vô cùng.
thở dài, đưa tay chạm nhẹ lên vết thương mặt : "Sau đ.á.n.h nữa đấy."
"Tuân lệnh!" Anh ngoan ngoãn gật đầu, "Đều theo em hết." Anh khựng một chút bổ sung: " mà, nếu ai bắt nạt em, vẫn sẽ tay."
lườm một cái cháy mặt. Anh hì hì , sáp gần hôn : "Ngôn Ngôn, đừng giận mà. Em xem, chẳng vẫn bình an vô sự ?"
"Hơn nữa…" Anh hạ thấp giọng, thì thầm bên tai , "Bảo vệ bảo bối của , thấy ngầu bá cháy luôn ."
chọc . Cái tên ngốc , lúc nào cũng quên khoe mẽ. véo má : "Sau gọi em là bảo bối nữa, sến súa quá."
Anh suy nghĩ một hồi, đôi mắt bỗng sáng rực lên: "Thế gọi là vợ nhé?"
: "... Anh cứ gọi là bảo bối ."
24.
Thấm thoắt đến cuối kỳ. cuồng trong việc ôn tập, còn Quý Kiêu cũng bận rộn chuẩn cho kỳ kiểm tra thể lực. Thời gian chúng gặp ít trông thấy.
Đêm hôm , ôn bài đến tận khuya mới trở về ký túc xá. Vừa đẩy cửa bước , thấy Quý Kiêu ở đó tự bao giờ. Anh đang bàn học của , tay cầm cuốn sách chuyên ngành, gương mặt vẻ vô cùng chăm chú. Nghe tiếng động, ngẩng đầu lên, nở nụ rạng rỡ với , "Em về ?"
"Ừm." bước tới, "Sao hôm nay tập?"
"Hôm nay kiểm tra thể lực xong ." Anh buông sách xuống, kéo lòng, "Nhớ em quá nên qua đây đợi em."
Anh bế thốc lên giường, bắt xuống tự cũng chen chúc cạnh. Chiếc giường đơn trong ký túc xá đối với hai gã đàn ông trưởng thành mà thì chút chật chội. khóa c.h.ặ.t trong vòng tay, chẳng thể nhúc nhích nổi, "Quý Kiêu, xuống , nóng lắm."