04.
Kể từ sự cố đút cơm ở nhà ăn, Quý Kiêu càng đà lấn tới.
Sáng nào cũng mua sẵn đồ ăn sáng chặn ở cửa phòng ký túc xá của . Nếu ăn, sẽ lẽo đẽo theo lải nhải suốt cả quãng đường. Ngay cả lúc lên lớp, cũng sớm hơn để chiếm sẵn chỗ ở hàng ghế đầu tiên.
Nên rằng, giờ giấc sinh hoạt của dân thể thao và đám Học bá chúng là hai thái cực đối lập. hỏi : "Không tập huấn ?"
Anh tựa lưng tường, hai tay đút túi quần, vẻ lông bông: "Vì chiếm chỗ cho bạn trai tương lai, cúp vài buổi tập thì xá gì?"
mặt cảm xúc lướt qua : " bạn trai ."
Anh bám theo, thì thầm bên tai : "Bây giờ , sẽ thôi." Hơi nóng phả tai ngứa ngáy, đành rảo bước thật nhanh.
Lâm Châu ôm chồng sách, rón rén sáp gần: "Cố Ngôn, Quý Kiêu tới sưởi ấm trái tim đấy ?"
lườm một cái sắc lẹm: "Mắt nào của thấy ấm áp?"
Lâm Châu rụt cổ : "Cả hai mắt đều thấy. Cậu xem, diễn đàn lập cả lầu CP cho hai kìa, tên là 'Kiêu Ngôn Thiện Biện', độ hot cao lắm đấy."
khựng , lấy điện thoại nhấn diễn đàn trường. Cái bài đăng hot nhất ngay trang chủ tiêu đề: [Hít đường mỗi ngày: Hôm nay Quý thần theo đuổi học bá cao lãnh khoa Hóa ?]
Ngay bài đầu tiên là một tấm ảnh chụp trộm. Bối cảnh là nhà ăn, Quý Kiêu đang giơ một chiếc quẩy, ánh mắt đầy mong đợi . Còn thì trưng cái bộ mặt đen như đ.í.t nồi. Phía bình luận xây cao tới cả nghìn tầng.
[Á á á! Ánh mắt của Quý thần, cưng chiều quá mất thôi!]
[Học bá cao lãnh thụ X Thể thao trung khuyển công, "chèo" con thuyền nhiệt tình luôn!]
[Mọi thấy , Cố Ngôn dù trông vẻ thiếu kiên nhẫn, nhưng tai đang đỏ kìa!]
mạnh tay tắt phụt điện thoại. Tai... đúng là nóng thật.
05.
Chiều hôm , một tiết chuyên ngành quan trọng. Đó là tiết của vị giáo sư nghiêm khắc nhất trường, chỉ cần muộn một phút thôi cũng sẽ đ.á.n.h dấu sổ bìa đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-bi-da-xuong-giuong-anh-ay-hoi-toi-dung-mieng-co-duoc-khong/chuong-2.html.]
đến lớp mười lăm phút, nhưng phát hiện chỗ thường . Đó là "nam khôi" của lớp , tên Trần Vũ, cũng ý với . Thấy đến, mỉm vẫy tay: "Cố Ngôn, đây !"
nhíu mày, định bảo nhường chỗ thì bỗng nhiên ngoài cửa lớp xôn xao. Quý Kiêu ôm một quả bóng rổ, hiên ngang bước . Anh liếc mắt một cái là thấy ngay , và cả Trần Vũ đang cạnh. Bước chân khựng một nhịp, thẳng về phía . Cả lớp đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía .
Quý Kiêu mặt , đập mạnh quả bóng rổ xuống bàn Trần Vũ, phát một tiếng "đùng" ch.ói tai. Anh nhướng mày Trần Vũ, giọng điệu đầy vẻ bất thiện: "Bạn học , chỗ ."
Trần Vũ dọa cho giật , nhưng vẫn cố cứng cổ: "Ai cơ? Có tên lên đây ?"
Quý Kiêu bật . Anh một tay nắm lấy cổ tay , kéo tuột về phía , tay chống lên mặt bàn, xuống Trần Vũ đầy áp chế: "Có chứ, tên bạn trai tương lai của ."
Giọng lớn, nhưng trong phòng học yên tĩnh, từng chữ đều lọt tai tất cả . sững sờ đến đông cứng cả . Mặt Trần Vũ hết đỏ trắng, cuối cùng dám đối đầu trực diện với Quý Kiêu, lủi thủi thu dọn đồ đạc rời .
Lúc Quý Kiêu mới hài lòng kéo xuống, đặt ba lô của vị trí trống bên cạnh như đang tuyên bố chủ quyền, "Sau chỗ , và cả chỗ bên cạnh , đều thuộc về ."
, nửa ngày trời thốt nên lời. Cái đồ ngốc , căn bản dân chuyên ngành , đến đây gì?
Vị Giáo sư già sớm ôm giáo án bước . Thầy đẩy gọng kính, liếc Quý Kiêu đang chễm chệ ở hàng đầu tiên vô cùng nổi bật, "Bạn học , hình như em sinh viên lớp đúng ?"
Cả lớp rộ lên. chỉ tìm cái lỗ nào đó mà chui xuống cho xong. Quý Kiêu thì chẳng thấy hổ chút nào, phắt dậy, cúi chào Giáo sư một cái thật sâu, "Chào giáo sư ạ, em là Quý Kiêu bên viện Thể thao! Em đến dự thính để nâng cao tố chất Khoa học, cảm nhận sự hun đúc của tri thức ạ."
Một phen phát biểu đầy vẻ chính khí lẫm liệt. Giáo sư thế mà lòe , khẽ gật đầu: "Ừ, chí tiến thủ là , xuống ."
Quý Kiêu đắc ý hất cằm với .
: "..."
06.
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
Một tiết học chín mươi phút, Quý Kiêu ngủ mất tám mươi phút. Mười phút cuối cùng tỉnh dậy là vì bàn tay gác lên đùi dùng compa chọc cho một cái.
Anh "oái" lên một tiếng thất thanh. Viên phấn tay giáo sư chuẩn xác rơi bộp xuống đầu : "Bạn học dự thính , em vấn đề gì ?"
Quý Kiêu xuýt xoa che tay, đầy ủy khuất vội vã lắc đầu với giáo sư: "Dạ , ạ. Tại giáo sư giảng quá, em kìm lòng thôi ạ."
Chuông tan học reo, lập tức thu dọn đồ đạc chuẩn chuồn thẳng. Quý Kiêu nhanh tay túm lấy quai ba lô của , "Ngôn Ngôn, đừng mà, cùng ăn cơm ?"