Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sau Khi Bị Bóc Là Thiên Kim Giả, Tôi Làm Chim Hoàng Yến Của Đối Thủ Không Đội Trời Chung - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-05-08 08:50:59
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng hạn như hồi nhỏ, tôi dùng nước mắt để được ôm ấp.

Lớn lên, tôi dùng nước mắt để có được trang sức.

Tiếng động cơ xe gầm rú xé toạc màn mưa, tôi ngước mắt nhìn lên, một chiếc Bugatti màu xanh đen đang phóng thẳng về phía tôi.

Tôi không nhúc nhích, chiếc Bugatti cũng chẳng có ý định giảm tốc.

Tiếng phanh chói tai bất ngờ vang lên bên tai tôi.

Chiếc Bugatti dừng lại cách người tôi chỉ mười centimet.

Cửa kính từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt đáng ghét khiến tôi nghiến răng: "Giang Đại tiểu thư?"

Hắn dừng lại một chút, rồi như chợt nhớ ra: "À, xin lỗi, quên mất là cô là hàng giả."

Đệch mẹ, tôi biết ngay là đồ chó Tạ Trường Ý này.

Ngoài hắn ra không ai lại đi phóng xe đua trị giá nửa tỷ trong khu biệt thự cả.

Hắn nhìn tôi qua cặp kính đen từ trên xuống dưới: "Nhìn cô thật là thảm hại."

Hừ.

Tôi lười để ý đến hắn, quay người định bỏ đi.

Nhưng hắn lại xuống xe, đi theo bên cạnh tôi: "Nghe nói bố mẹ ruột của cô nghèo đến nỗi không có lấy cái cổng nhà."

Giọng điệu Tạ Trường Ý đầy ác ý: "Nể tình tình nghĩa bao năm nay của chúng ta, hay là để bố mẹ cô đến nhà tôi làm người dọn dẹp nhé, tôi sẽ trả họ gấp mười lần lương bình thường."

Rõ ràng là vũ nhục không hề che giấu.

Nhưng tôi vẫn bình thản: "Được thôi."

Tạ Trường Ý sững người, lại nói: "Cô cũng đến luôn."

Tôi không do dự: "Được thôi."

Tạ Trường Ý lại sững người, nghi ngờ nhìn tôi, suy nghĩ một lúc, không biết nghĩ đến điều gì, khóe miệng lại nhếch lên: "Không."

Ánh mắt hắn đầy khiêu khích: "Cô làm chim hoàng yến của tôi."

Có vẻ như hắn chắc chắn lòng tự trọng của tôi sẽ bị tổn thương.

Nhưng tôi gần như theo phản xạ kinh ngạc nói: "Còn có chuyện tốt thế này sao?"

Nụ cười của Tạ Trường Ý lập tức cứng đờ, nhíu mày, rồi lại nhoẻn miệng cười: "Sầm Nhất, cô cứ mạnh miệng đi."

Hắn nhướn mày, khuôn mặt vốn sắc sảo càng thêm sắc bén: "Mỗi tháng tôi cho cô một ngàn... không, năm trăm vạn."

Hắn liếc nhìn tôi. Như thể đang nói: cô chỉ đáng giá có từng đó.

Còn trong đầu tôi lại đang nổ tung: Trời ơi, không ngờ tôi lại đáng giá nhiều đến thế.

Tôi lập tức đồng ý không chút suy nghĩ: "Được."

Sợ rằng giây sau hắn sẽ hối hận.

Tạ Trường Ý nhíu mày nhìn trời, rồi lại nhìn tôi.

Nhìn tôi, rồi lại nhìn trời.

Lặp đi lặp lại vài lần.

Cuối cùng dò hỏi: "Hay là cô suy nghĩ lại đi? Làm chim hoàng yến của tôi là rất cái đó đấy."

Hắn thậm chí còn cười đểu một cái.

Tôi lắc đầu, kiên quyết nói: "Không cần suy nghĩ nữa, chúng ta mau ký hợp đồng đi."

Suy nghĩ gì chứ.

Lương ngày mười sáu triệu, lương giờ bảy nghìn, theo nghĩa đen thì lãng phí thời gian chính là lãng phí tiền bạc.

Tạ Trường Ý bắt đầu có vẻ bối rối.

Trên đường đưa tôi về nhà, Tạ Trường Ý vẫn không ngừng lải nhải sỉ nhục tôi: "Cô không cần phải giả vờ nữa, cô vốn luôn kiêu căng ngạo mạn, để cô làm chim hoàng yến của tôi chắc cô khó chịu lắm phải không?"

"Làm sao tôi lại không hiểu cô chứ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-bi-boc-la-thien-kim-gia-toi-lam-chim-hoang-yen-cua-doi-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-2.html.]

Nếu là trước đây, có lẽ tôi đã biến thành bạch tuộc mà tát anh ta liên hoàn cước tám cái tát rồi.

Nhưng bây giờ.

Tôi ngoan ngoãn gật đầu, cộng thêm đôi mắt đỏ vì khóc lúc nãy, cắn môi im lặng.

Tạ Trường Ý cười lạnh: "Tôi biết mà."

Anh ta tháo kính đen xuống, định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt lướt qua đôi mắt đỏ của tôi thì đột nhiên dừng lại.

Anh ta nhíu mày, đáy mắt bỗng dưng hiện lên vẻ bối rối và khó chịu, môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng sắc lẻm.

Một lúc sau, anh ta đột nhiên tăng nhanh bước chân, bỏ lại tôi phía sau, giọng vọng lại từ xa: "Cho cô một ngàn vạn, được chưa!"

?

Đệch mẹ.

Sao trước đây tôi lại ghét Tạ Trường Ý nhỉ?

Tôi thật là không biết tốt xấu.

Tạ Trường Ý là một chàng trai tốt biết bao......

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Sau khi ký xong hợp đồng với tôi, Tạ Trường Ý còn cho người xuống quê đón bố mẹ tôi.

Anh ta thậm chí còn dặn nhỏ: "Tìm một chiếc xe thoải mái một chút."

Tôi nói không cần đâu, xe ba bánh là được rồi.

Không có chiếc xe nào có bốn bánh có thể sống sót mà đi vào được đó.

Tạ Trường Ý nhíu mày: "Sầm Nhất, cô ghét họ đến thế sao?"

Tôi: "?"

Có lẽ vì người mà kẻ thù của kẻ thù là bạn, Tạ Trường Ý cuối cùng quyết định tự mình đi đón họ.

Tôi: "Ủng hộ."

Rồi họ bị kẹt lại ở giữa đường.

Khi Tạ Trường Ý gọi điện cho tôi, anh ta nghiến răng: "Sao cô không nói sớm là đường xấu thế?"

Tôi không trả lời, chỉ bảo anh ta đợi thêm chút nữa, một lát sẽ có xe đi vào được.

Nửa tiếng sau anh ta lại gọi điện, qua giọng nói tôi có thể tưởng tượng được lúc này khuôn mặt anh ta đã biến dạng: "Cô nói là xe ba bánh chở lợn à?"

Tôi thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng lợn kêu bên cạnh qua điện thoại.

Haha, thật là sảng khoái.

Tạ Trường Ý về đến nhà đã là nửa đêm.

Bộ vest đắt tiền sang trọng trên người anh ta lấm lem bùn đất, cả người trông thật thảm hại.

Tôi đang ngủ mê thì bị anh ta đánh thức, đầu óc còn chưa tỉnh táo, miệng đã bật cười trước: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"

Sắc mặt Tạ Trường Ý đen lại với tốc độ mắt thường cũng trông thấy được.

Anh ta một tay kéo tôi dậy khỏi giường: "Dậy đi."

Nhưng khi liếc thấy bộ đồ ngủ lụa trên người tôi thì vội buông tay như bị điện giật.

"Cô mặc cái gì thế này?!"

Tôi mù mờ: "Đồ ngủ mà."

Anh ta nhíu mày, quay mặt sang một bên: "Ai cho phép cô mặc đồ ngủ ở nhà tôi!"

"Đồi phong bại tục!"

Tôi cũng hơi bối rối: "Đại ca à, tôi bây giờ là chim hoàng yến của anh mà."

"Tôi không mặc gì mới là đúng ấy."

Tạ Trường Ý cứng đờ người.

Tôi vỗ vỗ vai Tạ Trường Ý: "Phiền anh định vị lại vai trò của mình một chút."

Một lúc sau, Tạ Trường Ý mới cứng ngắc quay đầu lại nhìn tôi.

Loading...