SAU KHI BÀ NỘI TRÚNG SỐ, CẢ NHÀ AI CŨNG MUỐN THƯƠNG TÔI - 1

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:40:00
Lượt xem: 221

 

Sau khi bà nội trúng 5 triệu, dường như còn bận rộn nữa.

 

Người đòi đón bà về hưởng phúc, đưa bà du lịch.

 

Còn thì ghét bỏ, đá sang một bên, cho bà tiêu tiền vì .

 

Bà nội ôm lòng, hiền từ hỏi: “Con hiểu ?”

 

“Không , lời bà, học hành cho , lớn lên con sẽ hiểu thôi.”

 

 

sống với bà nội từ khi còn trí nhớ.

 

Nhà bà là căn nhà cấp bốn, vài gian phòng dọn dẹp sạch sẽ, sân trồng vài chậu hoa, còn là rau trái theo mùa, hành tỏi gừng, sân nuôi gà vịt.

 

Mảnh ruộng bên ngoài chuồng gà vịt, bà trồng lúa mà trồng rau, cứ mỗi khi chợ phiên là chất đầy xe ba gác chở rau chợ bán, cũng chở theo.

 

ngoan ngoãn đợi bà bán xong rau là ăn thịt ngon, bà còn mua quần áo và giày mới cho .

 

thích ôm : “Chờ cháu gái bà lớn hơn một chút, sẽ học.”

 

bốn con trai, ba con gái, nhưng ai cũng như bận rộn cả, hầu như chẳng mấy khi gặp, Tết đến cũng chỉ và bà.

 

thích Tết.

 

Tết, bà sẽ mua nhiều món ngon, còn dẫn chúc Tết họ hàng.

 

Chúc Tết thể nhận lì xì.

 

thích đến nhà ba , cũng thích đến nhà chú bác, cô dì.

 

Chị gái thì cấu véo , em trai em gái thì bảo cút , đó là nhà của họ.

 

Các chị em họ của chú bác, cô dì gọi là đứa ăn xin, ch.ó hoang ai cần, dám kể với bà nhưng bà vẫn .

 

giận, bắt họ xin .

 

 

Họ chỉ c.h.ử.i mà còn mắng bà là đồ già c.h.ế.t.

 

Chú bác, cô dì đều bà rảnh quá hóa dở, già còn rước thêm gánh nặng.

 

Còn nếu tiếp tục nuôi , sẽ nuôi dưỡng bà nữa.

 

Trên đường về nhà, cầu xin bà đừng gửi về, bà ôm nhẹ nhàng : “Cháu gái, nhất định học thật giỏi.”

 

Trái tim lo sợ của dần bình yên .

 

ôm chặt bà, hứa sẽ học thật chăm và sẽ nuôi bà.

 

Sau đó, cả năm chú bác đến một , điện thoại cũng chẳng gọi lấy một cuộc.

 

Bà vẫn vui vẻ mỗi ngày, đưa đến mẫu giáo, buổi sáng còn bán rau ngoài cổng trường.

 

Bà bán đắt hàng, rau hết nhanh, tiền nấu món ngon cho , mua quần áo mới cho .

 

thơ Đường, Tam Tự Kinh, Bách Gia Tính cho bà .

 

Bà cứ tít mắt khen .

 

Lớn thêm chút, sức giúp bà trồng rau, bán rau, còn tính tiền và thối tiền.

 

Năm học lớp ba, cô út bao năm về đột nhiên .

 

Cô mở miệng mượn tiền bà.

 

“Không tiền.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-ba-noi-trung-so-ca-nha-ai-cung-muon-thuong-toi/1.html.]

“Mẹ bán rau mỗi ngày, nuôi gà vịt, tiền? Con chỉ mượn thôi mà, trả. Mẹ là ruột con, nhẫn tâm , thấy c.h.ế.t cứu!”

 

Bà lạnh lùng gì.

 

Cô kéo — đang lén ở cửa — mặt bà.

 

Cô gào thét mắng , mắng đánh: “Tất cả là tại mày, đồ chổi!”

 

Bà tức giận đến mức tát cô một cái.

 

sẽ từ con với bà, bà sống c.h.ế.t cô cũng lo.

 

“Những năm qua, cô cũng lo cho .”

 

Cô bỏ .

 

Ba .

 

Họ mở miệng là nhà còn ba đứa con, đủ phòng, đủ tiền, hộ khẩu cùng nên tiện xin học…

 

“Cháu gái chung hộ khẩu với , cần các lo, cũng sẽ để các đưa nó về để mà hành hạ.”

 

Ba giả lả gật đầu lia lịa.

 

Không đem gì đến cho bà, lúc còn xin hai con gà mái, ba đứa nhỏ lâu ăn thịt gà.

 

Bà cầm gậy đuổi đ.á.n.h ba : “Ai cho mày cái mặt dày đó, còn dám đòi gà của tao!”

 

Ba mắng rời .

 

một lâu, đó bắt một con gà trống, nửa nấu canh, nửa kho.

 

Hai cái đùi gà đều để ăn.

 

gắp một cái đùi gà cho bà.

 

, xé nửa đùi gà cho .

 

cũng xé nửa đùi gà của đưa bà.

 

Vậy là, cả đùi gà kho lẫn đùi gà hầm, hai bà cháu đều ăn.

 

Năm học lớp sáu, bà nội một trận ốm nặng.

 

Cả sốt cao, mê man tỉnh .

 

gọi điện cho ba , các chú bác, cô dì, hy vọng họ về cùng đưa bà viện, ai cũng bận, bảo cứ để bà nhà, viện chỉ tốn tiền vô ích.

 

đành chạy sang nhờ chú hàng xóm giúp đưa bà viện, bác sĩ may mà đến kịp, nếu muộn hơn thì...

 

dám tưởng tượng nếu đến trễ sẽ .

 

lớn tuổi, trận ốm đó liệt mấy tháng mới thể xuống giường .

 

Trong suốt thời gian , ngoài mấy hàng xóm ghé thăm, con cháu bà ai về.

 

Bà thường chằm chằm tivi mà ngẩn .

 

chỉ cố gắng học hành, việc nhà và việc đồng áng.

 

Bà thấy ruộng đấy thì tự hào vỗ đầu .

 

“Cháu gái bà giỏi quá.”

 

“Có một đứa cháu gái giỏi thế là bà mãn nguyện .”

 

xong, nét mặt chợt hiện lên vẻ u sầu.

 

trận ốm đó, tiền tiết kiệm của bà gần cạn.

 

Bà sợ tiền cho học, thì sợ bà ốm mà tiền chạy chữa.

 

Loading...