SA VÀO LƯỚI TÌNH - Chương 8 - hết
Cập nhật lúc: 2025-04-16 13:06:54
Lượt xem: 657
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q2Kh8mM1p
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi giật mình:
“Anh điên à?!”
Anh mỉm cười:
“Là lỗi của anh, cho em đánh để hả giận.”
“Em là người đầu tiên dám đánh vào mặt anh đấy.”
“Nhan Nhan, anh thích em. Lúc em còn thích Mục Tử Kỳ, anh đã thích em rồi.”
“Lúc em chạy tới cầu tìm anh, em biết anh vui thế nào không?”
“Anh không biết em đối với anh là gì, là cảm kích hay chỉ vì muốn báo ân.”
“Nhưng anh vẫn đồng ý chơi cái trò bao nuôi ấy, để được đến gần em.”
“Anh không hề muốn lợi dụng hay lừa gạt em đâu.”
Tôi sững người trước lời tỏ tình bất ngờ ấy.
Cố gắng tiêu hóa từng lời của anh.
Đột nhiên trong đầu tôi lóe lên một suy nghĩ:
“Cái video về Mục Tử Kỳ… là anh gửi cho em đúng không?”
Diệp Sâm gật đầu.
Tôi chỉ vào anh, không dám tin:
“Anh… giật bồ của anh em đấy à?!”
Mặt anh tối sầm lại:
“Cậu ta không phải anh em của anh.”
“Cũng không xứng để em thích.”
“Anh không thích ánh mắt em nhìn cậu ta.”
Tôi trợn tròn mắt, ngạc nhiên thốt lên:
“Diệp Sâm, đừng nói là lúc em đang hẹn hò với anh ta, anh đã ghen rồi nhé?”
Diệp Sâm mím môi, không nói gì.
Tôi nhìn anh rồi… bật cười khúc khích.
Cười rất vui.
Thấy tôi cười hớn hở, anh cũng cười theo.
Anh kéo tôi vào lòng, dịu dàng hỏi:
“Hết giận chưa?”
Tôi nghĩ vài giây, rồi gật đầu.
Anh mỉm cười nói:
“Tốt rồi, giờ chúng ta bàn tiếp vụ em đi ăn tối với Mục Tử Kỳ nhé?”
...Ơ, anh vẫn nhớ chuyện đó à?!
15
Sau khi nói chuyện xong với Diệp Sâm, cái kết là… anh ấy ghen đến mức hôn tôi đến rách cả môi.
Trong nhà tắm, tôi nhìn đôi môi sưng đỏ của mình trong gương mà chỉ biết ôm trán thở dài.
Sai lầm rồi.
Tha thứ cho anh ấy quá sớm.
Đang đánh răng thì Diệp Sâm thức dậy bước vào.
Anh ôm lấy tôi từ phía sau, hôn nhẹ lên cổ rồi dọc theo cần cổ mà hôn dần lên trên.
Cuối cùng bị bọt kem đánh răng trong miệng tôi chặn lại.
Đáng ghét, sáng sớm đã bị “thả thính”!
Tôi còn trẻ,rất khao khát tiếp xúc thân mật với anh.
Mấy động tác của anh suýt khiến tôi đứng không vững.
Cơ thể buổi sáng phản ứng rất…
Người anh nóng rực, lại… cứng ngắc.
Tôi đỏ mặt, nhanh chóng rửa mặt súc miệng rồi chạy trốn khỏi nhà tắm.
Suýt nữa thì không kiềm chế nổi.
Vì chân vẫn còn đau, cả cuối tuần tôi và Diệp Sâm ở nhà dính nhau như sam.
Anh ấy rất “dẻo”, cứ ôm ôm hôn hôn mãi.
Tôi nghi ngờ người mắc chứng khát da thịt là anh chứ không phải tôi.
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Sau khi biết anh là người thứ ba khiến tôi có cảm giác muốn tiếp xúc thể xác, anh không ngừng truy hỏi hai người trước là ai.
Biết đó là… con gái, anh vẫn không vui, còn ghen tuông.
Anh nói bằng giọng chiếm hữu.
“Không được, em chỉ được dán người vào anh thôi.”
Khi kỳ học mới bắt đầu, tôi và Diệp Sâm công khai yêu nhau.
Trước mặt người khác, anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng tự kiềm chế.
Nhưng sau lưng, cứ có cơ hội là… hôn hôn.
Có lần, một em khóa dưới mới vào tặng tôi quà.
Diệp Sâm đáp trả bằng cách gửi hoa và quà mỗi ngày, cực kỳ lộ liễu.
Sau một tuần, tôi chịu không nổi nữa:
“Thà anh cứ gửi tiền cho em còn hơn?”
Thế mà anh gửi thật.
Không chỉ tiền, mà là cổ phần công ty của anh, mỗi năm có chia lợi nhuận.
Công ty game của anh mới tung ra sản phẩm đã gây bão, doanh thu tăng vùn vụt.
Diệp Sâm nghỉ học từ cuối năm ba, từ đó, suốt ngày công ty, không thì dính lấy tôi.
Hội bạn thân của anh phải hẹn rất nhiều lần mới kéo được anh ra ngoài.
“Bọn anh định tổ chức đua xe ngoài ngoại ô, em đi không?”
Tôi lắc đầu:
“Không đi, anh cứ đi đi. Nhưng phải giữ an toàn đó.”
Đám đàn ông chán đời thật.
Diệp Sâm rất muốn dẫn tôi theo, thấy tôi kiên quyết từ chối thì có vẻ thất vọng.
Trước khi đi, anh ôm tôi hôn mãi, đến khi bạn anh gọi giục mới luyến tiếc rời đi.
Tôi ở nhà xem phim.
Gần hết phim thì bạn thân tôi gọi video từ nước ngoài tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/sa-vao-luoi-tinh/chuong-8-het.html.]
“Mày đang ở đâu?”
Tôi ngơ ngác:
“Ở nhà chứ còn đâu nữa.”
“Diệp Sâm với Mục Tử Kỳ đánh nhau trên đỉnh núi rồi đó! Mày còn ngồi nhà uống trà hả?!”
Tôi hét lên:
“Cái gì cơ?!”
“Ủa, mày ở trong nước mà còn không biết bằng tao đang ở nước ngoài?”
Nó tặc lưỡi:
“Tại mày không chơi với người trong giới, trong group chat của cái vòng này ngày nào cũng có chuyện hóng.”
“Đây là thú vui duy nhất của tao ở nơi đất khách quê người đấy!”
“Mà mày không sốt ruột hả?”
Tôi nhấp ngụm trà, bình thản:
“Không sao. Diệp Sâm từng học võ, Mục Tử Kỳ thiệt chắc rồi.”
Nó bật cười:
“Phải ha, giờ có cuống cũng muộn rồi, người ta đánh xong đang xuống núi rồi.”
Rồi nó lại cười như vừa nhớ ra chuyện gì:
“Giờ thiên hạ đồn rầm rộ là Diệp Sâm có mưu đồ với mày từ lâu rồi đó.”
“Nói anh ta đã thích mày từ lúc mày còn quen Mục Tử Kỳ, còn âm thầm phá hoại sau lưng, đợi mày chia tay là nhảy vào liền!”
“Haha c.h.ế.t mất, tụi nó mà biết thật ra ngày xưa mày quen Mục Tử Kỳ chỉ để… ‘câu’ Diệp Sâm, chắc cằm rớt xuống đất.”
Tôi cười đắc ý:
“Suỵt! Đừng để lộ, bí mật quốc gia đó!”
16
Tôi chuyển tới thành phố A vào năm cấp ba.
Công tử thế gia thì đẹp trai, khí chất cũng không thiếu.
Nhưng chỉ có Diệp Sâm là người tôi khiến cảm nắng ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Vừa thấy đã mê.
Mỗi lần gặp anh hay nghe ai nhắc tên anh, tim tôi lại rộn ràng như chim sẻ nhảy múa.
Thế nhưng, một người cao ngạo như anh sao có thể dễ dàng để ý đến một con gái nhà giàu mới nổi như tôi, người đột nhiên chen chân vào giới thượng lưu?
Cứ cắm đầu tấn công trực diện thì xác định thua rồi.
Bên cạnh anh không thiếu mỹ nhân vây quanh, ai cũng giỏi giang, xinh đẹp.
Sau nhiều đêm trăn trở, tôi quyết định… thẩm thấu từ từ.
Lặng lẽ tạo “sự hiện diện” trước mặt anh, dần dần len lỏi vào thế giới của anh như nồi ấm nấu ếch.
Đây là cách duy nhất tôi có thể thắng.
Nhưng cái giới của anh ấy cực kỳ bài xích người ngoài.
Bạn thân tôi dù cũng thuộc giới đó nhưng là con gái, lại không thân với Diệp Sâm.
Đúng lúc đó, Mục Tử Kỳ xuất hiện.
Tôi biết anh ta cá cược với người khác, nên quyết định “lấy độc trị độc”... giả vờ thích anh ta, đồng ý yêu đương.
Nhờ có Mục Tử Kỳ, tôi có nhiều cơ hội tiếp xúc với Diệp Sâm hơn.
Nhưng… tôi chưa từng nhìn thẳng vào anh.
Lâu dần, mỗi khi tình cờ gặp nhau, chúng tôi chào hỏi xã giao.
Ánh mắt tôi không bao giờ dừng lại trên người anh.
Chỉ cần ngoại hình ổn, không gây phản cảm, người cứ xuất hiện trước mặt ai đó mãi, sớm muộn cũng sẽ khiến họ chú ý.
Đó là bước đầu - “lọt vào tầm mắt.”
Một người luôn được tâng bốc, nâng niu, bỗng nhiên có một người chẳng thèm nhìn mình, chắc chắn sẽ khiến anh tò mò, dõi theo.
Đó là bước hai - "kết nối ánh mắt."
Từ đó trở đi, mọi hành động của tôi nhìn như vì Mục Tử Kỳ, thực chất là để cho Diệp Sâm thấy.
Tôi tìm hiểu sở thích của anh, đoán tâm lý anh, bày đủ chiêu trò để khiến anh nhìn tôi bằng ánh mắt khác.
Từ vụ cá cược với Mục Tử Kỳ, đến chuyện tôi bị sỉ nhục trong tiệc sinh nhật, đến việc bị đẩy xuống hồ bơi rồi được Diệp Sâm cứu… tất cả đều nằm trong kế hoạch của tôi.
Tôi thả thính, giăng lưới, mới khiến anh “cắn câu”.
Diệp Sâm nghĩ anh dụ được tôi vào lưới, nhưng thật ra chính anh mới là người rơi vào bẫy của tôi.
17
“Hạ Nhan, mày đúng là cáo đội lốt thỏ.”
Bạn thân tôi chắp tay bái phục.
Tôi lắc đầu cười khoái chí.
Tôi thật sự rất may mắn.
May mắn là… Diệp Sâm cũng thích tôi.
Tắt video call, tôi đứng dậy định đi vệ sinh.
Vừa xoay người thì tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
“Anh về từ bao giờ vậy?!”
Diệp Sâm đang dựa vào cửa, không biết đã đứng đó bao lâu.
Ánh mắt anh nhìn tôi đầy dò xét.
Chết rồi.
Lúc nãy mải tám chuyện quá nên không hề phát hiện anh đã về.
Chẳng lẽ… anh nghe hết rồi?!
Diệp Sâm từ tốn bước đến gần, tôi bất an nhìn anh.
Anh giơ tay nhéo má tôi:
“Bé cưng, thì ra em là cọp con hả? Ghê gớm ghê.”
Phản xạ đầu tiên của tôi là… chạy vào phòng muốn khóa cửa.
Không thành.
Diệp Sâm nhanh chóng chen vào, tiện tay khóa trái cửa lại.
Anh chầm chậm tiến đến chỗ tôi đang bị dồn vào góc.
Giọng anh nhẹ nhàng:
“Cưng à, kể anh nghe chút đi, em đã câu được anh thế nào vậy?”
Tôi âm thầm lau mồ hôi trán.
Tối nay… chắc không yên rồi.
(hết)