SA VÀO LƯỚI TÌNH - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-04-16 13:05:25
Lượt xem: 626

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

12

Một tuần sau “chia tay” với Diệp Sâm, nhỏ bạn thân của tôi từ nước ngoài trở về.

Tôi đi ăn chơi cùng nhỏ suốt mấy ngày trời.

Nó thì không mập, tôi thì lên ba ký.

 

“Không sao đâu bé yêu, mày gầy sẵn rồi, mập lên tí nhìn còn đẹp hơn.”

Nó kéo tôi chạy khắp nơi quậy tung.

 

Hôm nay, nó hớn hở nói:

“Dắt mày đến chỗ ông anh tao mở, cho mở rộng tầm mắt nè!”

 

Chỗ mà nó gọi là “ông anh mở” thật ra là một club giải trí cao cấp nhất thành phố.

Người mẫu nam nữ ở đây ai cũng nổi bật.

Mỗi tầng có một loại hình giải trí riêng biệt.

 

Nó oai phong dẫn tôi vào, còn vênh mặt nói:

“Tao dắt mày chơi hết từng tầng luôn nha.”

 

Tôi ngồi trong phòng VIP tầng thượng, nhìn bàn đầy đồ ăn nước uống, và cả đám bảo vệ đứng gác ngoài cửa, chỉ biết im lặng.

Bạn thân tôi gãi mũi ngại ngùng:

“Tao điều tra kỹ rồi, hôm nay anh tao không có tới… ai ngờ đâu, trùng hợp thiệt!”

 

Tôi và nó mới chỉ chơi bi-da được vài ván, thì…

Anh trai nó xuất hiện… dẫn theo một nhóm người. 

 

Và trong đó có Diệp Sâm.

 

Thấy huấn luyện viên bi-da đang sát bên tôi hướng dẫn, ánh mắt Diệp Sâm lập tức tối sầm.

Bạn tôi thấy anh mình đến thì ngoan như cún, vội khoác áo che vai, làm ra vẻ ngoan ngoãn.

 

Kết quả, cả hai đứa bị kéo vào phòng VIP như học sinh trốn học bị bắt quả tang.

Anh trai nó cười tít mắt:

“Cứ chơi thoải mái nhé, lát nữa anh cho người đưa về.”

 

Ánh mắt Diệp Sâm vẫn không rời tôi, còn tôi giả vờ như không thấy, chẳng buồn đoái hoài.

Anh cũng nhận ra sự lạnh nhạt của tôi nên không dám làm quá giữa chốn đông người.

 

“Tiểu thư Ôn Chi Tiếu, anh trai mày không có ở đây, nhưng nhân viên của anh ấy ai chẳng biết mày. Anh mày cấm mày tới mà mày vẫn kéo tao đi, giờ xấu mặt chưa?”

Tôi ngồi nhìn con nhỏ mặt mũi ủ rũ mà không nói nên lời.

 

Nó có tới chín người anh, ba anh ruột, sáu anh họ, ai cũng cao ráo tài giỏi, gia đình lại yêu thương hòa thuận, nên nó đúng kiểu công chúa ngậm thìa vàng.

 

Người vừa rồi là anh hai của nó.

 

Không được chơi gì nữa, tôi và nó ngồi tám chuyện trong phòng.

Bỗng điện thoại nó rung liên tục, nó nhìn xong thì cười toe:

“Đi, tao cho mày xem kịch vui.”

 

Nó kéo tôi đi, hai vệ sĩ đi theo sát.

 

Trong một phòng VIP đầy mùi rượu, Diệp Sâm và Mục Tử Kỳ đang đối đầu.

Mục Tử Kỳ nắm cổ áo Diệp Sâm, giận dữ gầm lên:

“Tôi coi cậu là anh em, mà cậu dám giở thủ đoạn sau lưng cướp người của tôi?!”

 

Diệp Sâm bình tĩnh, chậm rãi nói:

“Tôi với cậu chẳng phải anh em.”

“Cô ấy cũng không phải ‘người của cậu’.”

 

Mục Tử Kỳ tức điên, giơ tay định đ.ấ.m Diệp Sâm.

Thấy vậy, tim tôi như nhảy lên cổ.

Có người la lớn trong đám đông:

“Hạ Nhan đến rồi!”

 

Diệp Sâm nghiêng đầu nhìn ra cửa, bắt gặp ánh mắt tôi đang đứng xem kịch.

Anh khựng lại một chút, và… ăn trọn cú đ.ấ.m vào mặt.

 

Tim tôi đau thắt lại.

 

Đánh vào mặt thì không được!

 

Bạn tôi "tặc" một tiếng, huých tôi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/sa-vao-luoi-tinh/chuong-6.html.]

“Đau lòng rồi hả?”

Nó còn chẳng sợ chuyện lớn, vừa quay video vừa thì thầm:

“Đánh tiếp đi, cho đáng!”

 

Mọi người đều nhìn về phía tôi.

Tôi bỗng trở thành tâm điểm.

 

Mục Tử Kỳ bước đến, gương mặt đầy sát khí:

“Vì Diệp Sâm nên em từ chối tôi đúng không?”

“Mỗi lần đi ăn em đều hỏi về cậu ta, em coi tôi là cái gì chứ?”

 

Bạn tôi chắn trước mặt tôi:

“Mục Tử Kỳ, anh làm gì vậy? Đây là địa bàn nhà tôi, đừng có làm càn.”

 

Diệp Sâm tiến lên, kéo Mục Tử Kỳ ra.

Lửa giận của Mục Tử Kỳ bùng cháy, nhưng lần này lại bị Diệp Sâm đánh gục.

Nhìn là biết Diệp Sâm có luyện qua.

 

Cảnh tượng rối ren, bao ánh mắt dòm ngó khiến đầu tôi nhức nhối.

Diệp Sâm kéo tay tôi, dắt tôi rời khỏi đám hỗn loạn.

Ra đến cửa, anh mới buông tay, chau mày lau vết m.á.u ở khóe môi:

“Nhan Nhan, đau nè.”

Ra vẻ đáng thương đấy à?

 

Tôi thừa nhận, tôi xót.

Nhưng vẫn chưa nguôi giận, mặt lạnh lùng:

“Đáng đời.”

“Anh và Mục Tử Kỳ đều nên bị đánh.”

 

Diệp Sâm nhíu mày, bất mãn:

“Anh khác cậu ta.”

 

Tôi mắng:

“Đàn ông chơi đùa tình cảm người khác thì đều như nhau.”

 

Ánh mắt anh cụp xuống, giọng mềm mỏng:

“Anh thừa nhận có giả nghèo, nhưng chưa từng đùa giỡn tình cảm của em.”

“Anh sạch sẽ hơn anh ta, anh chỉ từng hôn mỗi em mà thôi.”

 

…Tự dưng nói mấy chuyện này làm gì không biết.

Tưởng đó là điều đáng tự hào à?

Tôi cũng mới chỉ hôn mỗi anh thôi mà.

 

Hồi ở với Mục Tử Kỳ, anh chỉ coi tôi là trò cá cược, còn chê tôi, chẳng bao giờ chịu gần gũi.

Tôi cũng chẳng muốn tiếp xúc thân mật với loại đàn ông bẩn thỉu như vậy.

 

Tôi hừ nhẹ một tiếng.

Liếc sang thì thấy nhỏ bạn thân đã đuổi kịp và đang đứng nép một bên nghe lén.

Tôi bước về phía nó.

Vừa đi được vài bước, giọng Diệp Sâm vang lên từ phía sau.

 

“Trò bao nuôi kết thúc rồi, vậy còn yêu đương… có thể bắt đầu không?”

 

“Nhan Nhan, anh thích em.”

 

Tôi không trả lời.

 

13

Lần tiếp theo gặp lại Diệp Sâm là ở trường.

 

Tôi coi anh như người vô hình, luôn tìm cách tránh né.

Mấy lần thấy anh định bắt chuyện thì tôi lập tức quay lưng bỏ chạy.

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

Vào lớp thì tôi ngồi cách anh thật xa.

Tan học thì chuồn nhanh như gió.

Ăn uống thì toàn gọi mang về hoặc order đồ ăn ngoài.

Toàn thân tôi như đang phát ra bốn chữ to tướng: "Diệp Sâm tránh xa!"

 

Loading...