Rằm Tháng Bảy: Hồn Về Báo Oán – Series Người Xem Hương - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:42:56
Lượt xem: 581

“Rằm tháng Bảy, rằm tháng Bảy, bình an thì chớ đêm; lỡ đêm tuyệt đối đừng đá lung tung.”

 

“Rằm tháng Bảy, rằm tháng Bảy, tuyệt đối đừng sát tường; lỡ sát tường thì tránh chỗ treo chuông gió.”

 

1

 

là một đứa con gái mang mệnh thuần dương. Vì từng sống chung với trong một căn nhà giấu xác nên mới duyên quen ông nội Hồ, tinh thông chuyện xem hương. 

 

Sau đó ông nhận học trò, học chút nghề vặt để giữ bình an.

 

Hai ông cháu chênh lệch tuổi tác quá lớn, vì nhận chú Kiến Dân, con trai của ông nội Hồ, ba nuôi. Ông nội Hồ đương nhiên trở thành sư ông của . Nói là sư ông, thật chính là sư phụ. Chú Kiến Dân là cảnh sát, tham dự những chuyện .

 

Mỗi năm đến tết Trung Nguyên, ông nội Hồ đều dẫn theo một t.ử đến cúng cho sư phụ của ông. Năm nay đến lượt .

 

Ở quê truyền câu :

 

“Rằm tháng Bảy, rằm tháng Bảy, bình an thì chớ đêm; lỡ đêm tuyệt đối đừng đá lung tung.”

 

“Rằm tháng Bảy, rằm tháng Bảy, tuyệt đối đừng sát tường; lỡ sát tường thì tránh chỗ treo chuông gió.”

 

Câu đầu nghĩa là: rằm tháng Bảy là lúc tiên linh về nhà, du hồn thả, nên đêm. Nếu bất đắc dĩ thì tuyệt đối đừng đá lung tung, kẻo lỡ đá vàng mã đốt bên đường. Ngày thường , chứ riêng hôm nay thì là đại kỵ.

 

Câu thứ hai nghĩa là: ngày Trung Nguyên, sát tường. Du hồn, dã quỷ thích chỗ âm mát, mà chân tường chính là nơi chúng lảng vảng; sát dễ quỷ nhập.

 

Còn chuông gió vốn là vật dẫn hồn, giống chuông tay của đạo gia khi pháp sự, cũng tác dụng tương tự.

 

Vào đúng ngày rằm tháng Bảy hôm cúng tổ đó, và ông nội Hồ trông thấy một chuyện kỳ lạ.

 

Hôm , với ông nội Hồ quỳ ngã ba. Ông cầm phấn vẽ một vòng tròn, nhưng cố ý khép kín. Sau đó ông châm lửa đốt giấy, sinh thần bát tự và họ tên của sư phụ mịn, tiếp tục bỏ thêm từng tờ vàng mã trong.

 

Niệm xong, ông bắt đầu kể chuyện những năm qua, rằng mới thu nhận một đứa nhỏ đồ , mong sư phụ phù hộ cho nó bình an thuận lợi, tai nạn, chỉ cần sống như bình thường là đủ, cần phú quý gì.

 

Giấy vàng cháy hết, ông nội Hồ nhân lúc lửa tắt, gẩy ngoài vòng một chút, miệng lẩm bẩm: ‘Ai ngang qua xin đừng chê ít, đây là chút lòng thành của .’

 

Ông nội Hồ đốt xong, vội vàng chạy về nhà vì nhà cũng đốt giấy cúng tổ tiên.

 

Không quá tin mấy chuyện , chỉ là đốt giấy tế tổ cũng là cách tỏ lòng tưởng nhớ. 

 

Trong một năm, chỉ lễ Trung Nguyên và Thanh Minh mới khiến bật , cho ba khuất, kể lể nỗi tủi vì nhiều năm ba chăm nom.

 

Nhà cách nhà ông nội Hồ xa. hấp tấp chạy về, ngang con kênh thì thấy một đứa nhỏ ngược chiều tới, ánh mắt vô hồn, chẳng buồn ai.

 

Nó lao thẳng tới như thể mặt , hai mắt trắng dã.

 

Tuy chút chuyện “xem hương”, nhưng bao giờ gây chuyện bên ngoài. 

 

Lúc nhập môn, câu đầu tiên ông nội Hồ dặn là: “Đừng xen chuyện liên quan đến .”

 

né vội, ai ngờ lưng đứa nhỏ đó là hai lớn đang chạy cuống cuồng đuổi theo, một gã lực lưỡng, một gã cỡ trung, xăm rồng xăm phượng đầy .

 

Nhìn qua đắn, càng tránh xa hơn. 

 

Lúc đó mới cấp hai, cao nhưng nhát gan lắm.

 

chỉ lẩn , mà hai gã xông đến tóm lấy đứa nhỏ, tiện tay húc một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ram-thang-bay-hon-ve-bao-oan-series-nguoi-xem-huong/chuong-1.html.]

 

Thân thể gầy nhỏ của chịu nổi sức của gã nặng cả trăm ký đó, hất văng , đúng lúc bật tay túm lấy đứa nhỏ đó. Nó như điện giật, co giật hai cái đổ vật xuống đất.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Hai lớn hụt tay, ‘bụp’ một tiếng, đứa nhỏ bật , miệng gọi: ‘Chú ơi, chú ơi!’

 

Hai gã giận mà , ôm nó hỏi han liên tục. Còn thì chẳng ai ngó ngàng, chỉ lủi thủi rời .

 

Tối về, cùng đốt giấy, bày lễ. Đốt xong hai con ngủ.

 

Hôm đó chúng ngủ sớm, mới chín giờ xuống. Mẹ đặt đầu xuống gối ngủ.

 

Bên ngoài bỗng ồn ào náo loạn. Mẹ ngủ sâu, tiếng động liền tỉnh dậy.

 

‘Cộp cộp cộp’ — đập cửa dữ dội. 

 

Nhìn thế ai dám mở cửa? Mẹ từng nhiều nơi, buôn bán, đòi nợ, nên gan cũng lớn, nhưng bà vẫn im lặng tìm điện thoại cầu cứu.

 

lúc đó, cửa gỗ nhà nhóm đập vỡ. Một đám đàn ông xăm trổ đầy , bên trái thì Thanh Long, bên thì Bạch Hổ ùa , bên trong còn hai gặp đường về.

 

Người dẫn đầu chỉ thẳng , hỏi hai gã : “Có ?’”

 

Hai gã gật đầu.

 

Mẹ nổi giận, quát lớn: “Các là ai? Tới đây gì?”

 

Tên đàn ông chẳng chẳng rằng, xông tới kéo khỏi chăn. Mẹ bất chấp tất cả, túm lấy đ.á.n.h chửi.

 

hàng xóm thấy cảnh thì chẳng ai dám can thiệp. Gã lực lưỡng giúp mặc áo lôi xềnh xệch .

 

c.ắ.n đá mà chỉ như gãi ngứa, gây tí thương tổn nào.

 

Mẹ đ.á.n.h c.h.ử.i thế nào bọn họ cũng phản ứng, cũng đ.á.n.h trả.

 

nghĩ thầm: Không xong , đám dạng .

 

Nhà khi đó còn dùng bếp than, đặt ngoài nhà. nắm lá bùa trong tay, đưa qua lửa. Ngọn lửa lập tức nuốt trọn lá bùa.

 

quăng mạnh mặt bọn họ, một luồng khói bốc lên. nhắm mắt khấn:

 

“Thiên linh linh, đất linh linh, tổ tiên phù hộ mau hiển linh.”

 

Rồi giả điên, sùi bọt mép, lật tròng mắt.

 

2

 

đang phép ? Không hề! chỉ giả điên giả dại thôi! 

 

Thật “xem hương” đúng nghĩa kiểu . Người thật sự “xem hương” điểm hương quỳ lạy, quá trình chuẩn dài lê thê, còn kịp phép, mấy gã to con tay đ.á.n.h thì chẳng tiêu luôn ?

 

Ai còn rảnh mà chờ nữa chứ! 

 

thì bạ đó thôi ?!

 

Bị cho loạn một trận như , đám đàn ông lực lưỡng, xăm rồng phượng cũng ngơ

 

Loading...