4.
Quy tắc thứ nhất, không được để họ phát hiện ra thân phận thật của mình!
Hắn từng bước ép sát tôi, nói rành rọt từng chữ:
「Từ lúc quay về đến giờ, ngươi cứ luôn hoảng hốt, ánh mắt nhìn ta cứ như nhìn người lạ.」
「Lẽ nào ngươi không phải Sa sư đệ, mà là yêu quái mạo danh hắn?」
Vừa dứt lời, cánh tay hắn nhanh chóng co giật, toàn bộ da thịt trên cánh tay lật ngược ra ngoài, những mạch m.á.u dày đặc bên dưới từ từ nổi lên, sau đó ngưng tụ lại thành một cây gậy màu đỏ m á u.
Thấy cảnh này, tôi lập tức sợ đến hồn bay phách lạc.
Tình thế ngay lập tức rơi vào nguy hiểm.
Tôi ép mình phải bình tĩnh, dùng giọng điệu cực kỳ thản nhiên nói:
「Đại sư huynh, tôi chính là Ngộ Tĩnh đây mà, huynh chắc chắn có thể nhận ra thân phận của tôi.」
Lúc nãy tôi đã xác nhận, cơ thể này ngoài suy nghĩ là của tôi ra, những chỗ khác đều giống hệt Sa Tăng.
Vì vậy, tôi cược rằng mình chỉ là hồn xuyên, cơ thể này tuyệt đối là cơ thể của Sa Tăng!
Nói cách khác, tôi chính là Sa Ngộ Tĩnh thật sự!
Con khỉ không hề thả lỏng cảnh giác vì lời nói của tôi, hắn từng bước tiến về phía tôi, bên tai bắt đầu nổi lên hai cục thịt.
Ngay sau đó, hai cục thịt đó bắt đầu dần thành hình, dáng vẻ của một cái tai từ từ hiện ra.
Tôi kinh hãi thất sắc, trong lòng lập tức nhớ đến quy tắc kia.
「Tôn Ngộ Không là giả, nếu phát hiện hắn mọc ra sáu cái tai, hãy nhanh chóng rời đi, đừng nhìn thẳng vào mắt hắn!」
Sáu cái tai của hắn sắp thành hình, giây tiếp theo có lẽ tôi sẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ!
Tôi sợ hãi đến mức nhắm chặt mắt lại.
Đột nhiên, một giọng nói nhẹ bẫng khác vang lên.
「Đại sư huynh, hắn chính là Sa sư đệ.」
Tôi mở mắt ra, chỉ thấy Trư Bát Giới đặt tay lên vai con khỉ, nói tiếp:
「Trên người hắn không có yêu khí, Hoả Nhãn Kim Tinh của huynh chắc chắn có thể nhìn ra được.」
「Có lẽ Sa sư đệ đi lâu nên hơi mệt, vì vậy mới nói nhảm thôi.」
Cục thịt bên tai con khỉ dần ngừng phát triển, sau đó hoàn toàn biến mất.
Cây gậy trong tay hắn bắt đầu tan rã, biến dạng, cuối cùng hóa thành da thịt hòa vào cánh tay hắn.
「Đúng là ta đã nghĩ nhiều rồi.」
Đường Tăng cưỡi trên ngựa, nhàn nhạt nói một câu:
「Ngộ Tĩnh, chúng ta hãy nghỉ ngơi ở đây một lát đi.」
Tôi vội cúi đầu, đáp:
「Vâng ạ.」
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-ky-la-trong-tay-du-ky/phan-2.html.]
5.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Trư Bát Giới đột nhiên đề nghị đi dò đường phía trước, lần này hắn đi cùng tôi.
Sau khi được Đường Tăng đồng ý, hắn liền kéo tôi nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Mãi cho đến khi đã cách Đường Tăng rất xa, Trư Bát Giới mới buông tay tôi ra.
Hắn thở hổn hển từng ngụm lớn, nhón chân nhìn về phía sau.
Cho đến khi xác nhận không có ai phía sau, hắn mới ngồi phịch xuống đất.
Tôi bị hàng loạt hành động này của hắn làm cho hơi bối rối, bèn cẩn thận hỏi:
「Nhị sư huynh, huynh vội vàng đưa tôi ra đây để làm gì vậy?」
Trư Bát Giới xua tay, sau đó thở hổn hển nói:
「Cuối cùng cũng tránh xa được hai con quái vật đó rồi, thế giới này thật sự quá đáng sợ!」
Tôi nhạy bén nắm bắt được thông tin trong câu nói của hắn.
Tránh xa? Thế giới này?
「Nhị sư huynh, lời này của huynh có ý gì?」
Tôi nén sự kích động trong lòng xuống và hỏi.
Trư Bát Giới ngẩng đầu nhìn tôi một cái, đột nhiên nói:
「Ngươi không phải Sa sư đệ, đúng không?」
Tôi sững người, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hắn nhàn nhạt cất lời:
「Tuy khí tức của ngươi là của Sa sư đệ, cơ thể cũng không khác gì hắn, nhưng ta luôn cảm thấy ngươi không phải là hắn.」
Tim tôi thót lại một cái.
Thấy tôi không nói gì, Trư Bát Giới vẫn luyên thuyên:
「Không biết từ lúc nào, Tam Giới này đã trở nên khác lạ!」
「Đại sư huynh một ngày nọ đột nhiên tính tình đại biến, sư phụ cũng ngày càng bất thường.」
「Tất cả mọi thứ cứ như bị thứ gì đó xâm chiếm, tiên nhân đều biến mất, chư Phật cũng không còn thấy đâu!」
「Ta đã đi tìm Bồ Tát rồi, Quan Âm Bồ Tát nói người có cách cứu chúng ta, bây giờ ngươi mau đặt gánh này xuống, cùng ta về Cao Lão Trang, Bồ Tát đang ở đó chờ chúng ta.」
「Chỉ có điều, Bồ Tát nói rằng phải dẫn theo một người khác chưa bị xâm chiếm.」
「Vì vậy ta cần phải xác nhận một chút.」
Hắn dừng lại một lát, rồi đứng dậy.
Hắn nhìn thẳng vào mắt tôi, nói:
「Ngươi rốt cuộc có phải là Sa sư đệ không?」
Tôi vừa định trả lời, một quy tắc lập tức hiện lên trong đầu, một câu nói như sét đánh ngang tai.
「Đừng tin lời Trư Bát Giới, trên đời này không hề có Cao Lão Trang.」