Quỷ Núi Hát Kịch - Chương 7 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-09-07 13:25:50
Lượt xem: 917
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
lúc đó ông nội xông tới, hốt hoảng mở khóa, đẩy mạnh cửa:
“Bảo Hương! Con ?!”
“Con …”
Thấy bình yên, ông nội phào, xoay đám đang quây đánh.
Dưới ánh đuốc, trong chiếc lưới to quấn chặt, một bóng đen quắt queo đang hấp hối.
Nửa gương mặt hiện ánh lửa là lớp mặt nạ hoa văn rực rỡ.
Ông bầu đắc thắng:
“Thấy , trưởng làng? Lưới bẫy chim cộng thêm pháo hoa dọa, cuối cùng cũng bắt sống súc sinh! Việc ông nổi, !”
Có kẻ cầm đuốc soi gần hơn, ngạc nhiên: “Ơ… con khỉ mặt chó khô đét, teo tóp thế?”
Ông nội giật lấy đuốc, bước tới, hất lưới lên.
Cái hình co quắp, gương mặt lộ .
Một nửa còn dính mặt nạ, nửa là khuôn mặt già nua, nhăn nhúm, khô quắt.
hét thất thanh: “Là bà cố!!!”
là bà cố !
Bà co rút như con khỉ gầy gò, m.á.u me bê bết.
Bà cố bọn hát tuồng đánh c.h.ế.t !
“Mẹ ơi! Mẹ ơi!!!”
Ông nội c.h.ế.t lặng, đuốc rơi lăn lóc, bế chặt lấy xác nhỏ bé mà gào đứt ruột.
“Sao… thế ?!”
“Khỉ mặt chó ?!”
“Không thể nào, chính mắt thấy nó nhà mà!”
“Hay nó chui ngả cửa khác trốn mất ?”
Đám hát tuồng mặt cắt còn giọt máu, hoang mang tột độ.
Ông bầu đá tung cánh cửa bên hông, trong nhà ngổn ngang đổ nát, cửa sổ phía đông toác một lỗ thủng.
Trên đất vỡ toang một chiếc hộp đen, rơi vãi đầy phấn sáp, dầu màu.
nửa mặt nạ của bà cố, đống màu loang lổ đất.
bỗng hiểu .
Chính bà tự tô mặt, biến thành “khỉ mặt chó”.
Hồi còn trẻ bà cố từng học hát tuồng, vẫn vẽ mặt nạ như thế.
… tại bà cố tình nguyện thế cho nó?
Tại nhận lấy cái c.h.ế.t nó?
“Aaaa—!”
Ông bầu trừng trừng khung cửa sổ vỡ nát, quỵ xuống, gào lên tiếng thét tuyệt vọng đến rợn .
17
Đợi ông nội trấn tĩnh , trong nhà chỉ còn hai ông cháu, đám hát rong bỏ chạy sạch.
Ông nội sang dặn : “Bảo Hương, con ở nhà trông bà cố, chờ ông về.”
Nói , ông nội vác con d.a.o phay trong bếp lửa, lao thẳng ngoài.
18
Những chuyện đó, đều ông nội kể .
Khi ông nội chạy đến ngôi nhà cũ họ Vương, thì gánh hát chẳng còn một ai, đến cả bát đũa ăn cơm cũng bỏ hết.
Họ lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t bà cố , sợ khỉ mặt chó về báo thù, nên hốt hoảng chạy trốn trong đêm.
Ông nội bèn gọi dân làng cùng xuống núi chặn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-nui-hat-kich/chuong-7-het.html.]
Khi đuổi thì cả bảy trong gánh, kể cả ông bầu, đều c.h.ế.t dọc đường.
Lúc đó, hai bên đường vang dội tiếng hổ gầm, chó sói tru khắp bốn phía.
Khỉ mặt chó thẳng tắp bên cạnh xác .
Đầu đội mũ sắt vàng, khoác chiến váy, lưng cắm bốn lá cờ trận, trong tay cầm thanh đao lạnh loáng.
Trông chẳng khác gì Mộc Quế Anh lĩnh ấn trận!
Nó quát lớn: “Nếu ông thể rời khỏi ngọn núi , thì bà già sẽ dập đầu đưa tiễn!”
19
Sau đó, cảnh sát phối hợp cùng dân làng lân cận mở cuộc lùng sục quy mô lớn trong núi, nhưng rốt cuộc thu gì.
Có trong gánh hát còn lẩn trốn ở miếu Thổ Địa gần nửa năm, thế mà khỉ mặt chó bao giờ xuất hiện .
Mãi , dân làng phát hiện phía núi miếu Thổ Địa một mảnh da mặt , giữa ấn đường nốt ruồi.
Có nhận ngay, đó chính là khuôn mặt của đào hát Vân Cô.
20
Mấy năm , làng cải cách, ông về hưu, ba liền đón ông lên thành phố ở cùng.
Có về quê tảo mộ, ông nội mộ cụ cố mà kể cho một câu chuyện.
Một câu chuyện thật, xảy với bà cố.
Hồi mới lấy chồng, bà cố hái rau dại một trong núi, chẳng may rơi hố bẫy thú, tre nhọn đ.â.m xuyên bụng.
Kêu trời thấu, kêu đất chẳng , nhưng gặp khỉ mặt chó.
Bà cố tưởng phen chắc chắn chết, ai ngờ nó cứu bà.
Từ đó, bà cố thường mang lễ vật núi tạ ơn, lâu dần quen , thậm chí còn hát trực tiếp cho nó .
Khỉ mặt chó vốn linh tính, nhiều thích xem, bắt chước học hát.
Mỗi năm gánh hát về làng, bà cố đều núi báo tin cho nó.
Nó luôn ghé nhà , thả hai con gà rừng ở cửa, tìm chỗ kín xa xa ngắm sân khấu.
Hễ cửa hai con gà rừng, thì chắc chắn nó tới, bất kể gánh hát đến .
Ông cố thì vì chuyện đó mà khó chịu, sợ đời dị nghị, bèn lấy cớ chặt củi, cầm d.a.o phay dọa nó.
Ai ngờ dọa , nó lột sạch quần áo ngay tại chỗ. Đêm , hai con lợn nái trong nhà cũng cắn c.h.ế.t vô cớ.
Từ đó về , ông cố cho đến lúc nhắm mắt cũng chẳng dám trêu chọc nó nữa.
Ông nội kể rằng, chính sự nhân hậu của bà cố khiến khỉ mặt chó lầm tưởng ngoài cũng như bà, nên mới nảy sinh chuyện lén hậu trường gánh hát, mặc thử xiêm y.
Nó ngờ sẽ đám hát rong tàn nhẫn lột da mặt.
Bà cố luôn tin rằng mạng là do nó cứu, nếu nó gặp nạn, thì mạng trả .
Nếu trả, hậu quả sẽ đổ lên con cháu.
Mà từ khi đeo da mặt nó lên, ý nghĩ của bà cố càng thêm kiên định.
Dù từng tình nghĩa, nhưng bà cố dám chắc nó sẽ tha cho .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Vậy nên, bà cố dùng cái c.h.ế.t của để đổi lấy mạng , cũng coi như trả cho khỉ mặt chó một mạng.
Theo lời bà cố: “Đã sống tới 105 tuổi, cái mạng già cũng quá xứng đáng .”
……
mộ cụ cố, thành kính dập đầu ba cái thật mạnh.
……
Lớn lên, khi việc gì cũng cẩn thận suy xét, đặc biệt việc lớn càng cân nhắc kỹ lưỡng.
Việc gì cũng lấy hòa quý, giữ thể diện cho .
sợ cùng khác xé rách mặt.
chỉ sợ khác lột da mặt thôi.
(HẾT)