Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Quỷ Núi Hát Kịch - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-07 13:23:45
Lượt xem: 977

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến chiều, trong nhà năm sáu gã trai tráng khỏe mạnh tới, khoác áo mưa vải bạt, tay xách những hộp đồ cúng.

 

Thấy đủ, ông nội mới dắt từ sân hai con dê.

 

Trước khi , ông nội đội nón lá, khoác áo tơi, lưng cắm một con d.a.o săn, bên hông buộc thêm một xâu tiền đồng cổ.

 

Có lẽ ông nội căng thêm với gánh hát, nên chẳng đến tìm họ, mà định tự núi để tạ .

 

“Mẹ, trông chừng Bảo Hương cho kỹ đấy!” - Ông nội vọng trong nhà. 

 

Cụ cố lom khom bước , tay run rẩy cầm theo hai thứ.

 

Một hộp phấn son bạc màu, và một cái tay nải lớn, bên trong là một bộ y phục tuồng cũ kỹ.

 

Đó là những món bà thường dùng khi hát tuồng ở nhà.

 

“Con mang cái cho nó, nó sẽ thích. Dù việc thành , cũng đừng dùng vũ lực. Vào núi thì lòng kính sợ.”

 

“Dạ.”

 

Ông nội gật đầu nhận lấy, gọi sớm lên núi.

 

Trước khi rời , ông nội còn đầu dặn thêm một câu:

 

“Bảo Hương ngoan, giờ trong làng nguy hiểm, con ở yên trong nhà, tuyệt đối đừng chạy lung tung!”

 

4

 

Đêm xuân, mưa rơi tí tách.

 

Không ngủ bao lâu, giật tỉnh dậy vì một cơn ác mộng.

 

Trong mơ, Hạ Hầu Uyên bên giường hát đoạn Định Quân Sơn.

 

Một tràng “oa da da da da”, chiếc mặt nạ bỗng tuột xuống, để lộ gương mặt khỉ đầy m.á.u me lộn xộn, vết thương lòi cả xương.

 

hoảng hồn bật dậy.

 

Ngoài cửa sổ, mưa gõ lên tàu chuối, trong nhà thì cụ cố đang ngáy khò khò.

 

trằn trọc ngủ , trong đầu cứ ám ảnh khuôn mặt khỉ nát bấy .

 

xoay , mặt hướng cửa sổ, chợt thấy bóng ngang qua.

 

Hình như là ông nội về .

 

“Cộp!”

 

“Cộp! Cộp!”

 

“Cộp cộp cộp!”

 

Ngoài gian chính vang lên một tràng gõ cửa trầm đục.

 

Tối nay cụ cố cẩn thận cài then cửa lớn, nên ông nội .

 

rón rén khỏi phòng, tháo then cửa.

 

Bên ngoài tối om, chẳng thấy ai, chỉ gió tạt mưa bay thốc trong.

 

thò đầu , phát hiện cây dù giấy dầu thường ngày cụ cố vẫn dùng biến mất.

 

Trên đất thêm hai con gà rừng c.h.ế.t cứng, ông nội mê nhất món gà rừng tê cay.

 

Dưới mái hiên, một khoác áo tơi, che dù, đang dần dần bước đêm mưa.

 

Góc bên chiếc áo tơi sứt mất một mảnh, nhận đó chính là áo của ông nội. ông nhà, mà còn ?

 

“Ông ơi?” kìm giọng gọi khẽ.

 

Ông nội hình như thấy, vẫn giẫm lên bùn lầy lội, rẽ con ngõ sát bức tường phía tây.

 

khoác thêm áo ngoài, lén bám theo.

 

Ngõ hẹp tối om, đưa tay cũng thấy ngón, phía lờ mờ vọng giọng nữ trong trẻo cao vút.

 

Ai đó đang tập giọng trong đêm mưa, chất giọng thì đúng là đào hát Vân Cô.

 

Cuối ngõ là nhà của ông Vương, tháng qua đời, gánh hát tạm trú trong ngôi nhà trăm tuổi .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-nui-hat-kich/chuong-2.html.]

Chẳng lẽ ông nội tìm họ gây chuyện vì con khỉ mặt chó?

 

Cửa sân mới khép, phát tiếng kẽo kẹt chói tai, từ bên trong hắt ánh sáng vàng nhạt, lẫn tiếng lao xao.

 

đến chỗ bức tường đất sập nửa bên ở hướng đông, giẫm lên chum vại mà trèo lên đỉnh tường.

 

Trước hiên, hoa lê trắng xóa, mưa xuân rắc hạt, Vân Cô áo trắng tóc xõa, tay áo tung bay, giọng hát ngân nga trầm bổng.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

ghé sát tường, hát, chờ ông nội.

 

Chẳng từ lúc nào, mưa nặng hạt, đèn trong nhà vụt tắt, đào hát cũng lui phòng, nhưng ông nội vẫn .

 

Sợ cụ cố phát hiện bỏ lâu, định trèo xuống, nào ngờ thấy một bóng từ tường phía tây leo .

 

Hắn khoác áo tơi, che một chiếc dù giấy dầu.

 

Chẳng là ông nội ? Sao ông trèo tường?

 

Nhờ ánh đèn hắt từ cửa sổ, kỹ , chợt thấy giống ông nội.

 

Hình thể to hơn hẳn một vòng, cánh tay dài, khom, bước nhón chân, cực kỳ quái lạ.

 

Hắn ngó nghiêng bốn phía, lén lút tiến về phía nhà.

 

Một cơn gió lớn lùa qua, mặt dù hất lên.

 

thấp thoáng thấy một mảng lông lá xù xì, tim liền thót !

 

Không lẽ… là khỉ mặt chó?!

 

rùng , suýt trượt ngã khỏi vại.

 

Kẻ đó như cảm nhận tiếng động, bèn phắt , ánh mắt hướng thẳng về phía đang nấp.

 

5

 

nắm chặt nắm đấm, bắp chân run bần bật.

 

Nó bước chậm rãi về phía , miệng phát những tiếng “lu lu” quái dị.

 

lúc , một tia sét xé ngang bầu trời đêm, ánh sáng trắng loá quét khắp sân!

 

cuối cùng cũng rõ khuôn mặt nó.

 

Một cái đầu khỉ, m.á.u thịt lầy nhầy như bùn, lộ từng mảng xương trắng hếu, còn khủng khiếp hơn cả trong mơ!

 

hét toáng lên, nhảy khỏi bờ tường đất, hai chân mềm nhũn, ngã chúi ngay xuống vũng nước.

 

Con khỉ mặt chó nhanh khủng khiếp, loáng cái vọt lên đầu tường.

 

Nó cầm ô, từ cao xuống , nhe cái miệng to tợn, để lộ hai chiếc nanh nhọn hoắt.

 

Một con quỷ khỉ đầu lâu, rùng rợn đến cực điểm!

 

“Có khỉ mặt chó!”

 

gào lồm cồm bò dậy, nhưng mới chạy mấy bước quỵ ngã.

 

lúc , sấm nổ ầm trời, chó sủa vang khắp xóm, đèn trong các nhà lượt sáng lên.

 

“Ông nội ơi! Có khỉ mặt chó! Nó tới g.i.ế.c !” - nức nở.

 

Cổng nhà cũ “kẽo kẹt” mở , ông bầu gánh hát cùng mấy ùa :

 

“Khỉ mặt chó ?!”

 

“Ngay ! Ngay tường đó!” 

 

chỉ.

 

Ông bầu đảo mắt quanh, chau mày: “Vớ vẩn, lấy khỉ mặt chó!”

 

Hàng xóm kéo đến, đội trưởng sản xuất Lý Phú còn xách theo khẩu s.ú.n.g kíp cũ.

 

“Khỉ mặt chó g.i.ế.c hả? Ở ?”

 

“Có cái rắm, con bé bịa đặt!” - Ông bầu lạnh giọng.

 

ngây giữa bùn lầy, ngơ ngác. Rõ ràng nó đó, bỗng chốc biến mất ?

 

Loading...