QUỸ CHUNG CỦA TÔI VỚI BẠN TRAI - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:17:08
Lượt xem: 25

 

Văn án:

 

Bạn trai , bất ngờ gặp t.a.i n.ạ.n xe đưa bệnh viện.

 

Bạn bè trong lớp lượt quyên góp giúp đỡ, chỉ là vẫn giữ vẻ bình thản, như thể chuyện hề liên quan đến .

 

Em gái của Từ Sách tìm đến trường với đôi mắt đỏ hoe.

 

“Chị ơi… nhà em khá giả. Chị thể lấy tiền mà em gửi cho chị bao năm nay đem cứu ?”

 

mặt đổi sắc:

 

“Tiền tiết kiệm ? Sớm tiêu hết .”

 

Cô bé bật :

 

“Anh em mỗi tháng một nghìn năm trăm tệ tiền sinh hoạt, chuyển cho chị một nghìn hai, chỉ để ba trăm tệ ăn uống.”

 

“Còn tiền thêm cũng đưa hết cho chị giữ… Nhiều đói đến mức tiền ăn, vay của em, còn dặn đừng với ba …”

 

“Chị là bạn gái , chẳng lẽ chị nỡ c.h.ế.t mà cứu ?”

 

lúc đó, bạn cùng phòng của Từ Sách cũng xác nhận những lời cô bé là thật.

 

Thế nhưng vẫn kiên quyết lặp rằng tiền.

 

Sau khi tỉnh và ý thức rõ ràng, Từ Sách chia tay với .

 

Mọi đều đồng loạt ủng hộ .

 

Đối mặt với những lời chất vấn đang chĩa thẳng , bình tĩnh rút bảng ghi chép thu chi trong suốt hai năm yêu .

 

 

1.

 

Cô gái mặt mặc chiếc áo phông cũ, tay áo còn xắn lên vài vòng, trông rõ ràng là xuất nghèo khó.

 

, nuốt một ngụm nước bọt, lên tiếng trong ánh mắt đầy nghi hoặc của :

 

“Chị… chị thể lấy tiền mà em gửi ở chỗ chị mấy năm nay để cứu ?”

 

“Mẹ em vay hết ở những nơi thể vay , nhưng vẫn thiếu một chút… Em từ lúc bắt đầu yêu chị, đem hết tiền của gửi ở chỗ chị.”

 

khẽ nhíu mày, mềm lòng dáng vẻ đáng thương .

 

“Tiền gửi? Anh tiêu hết lâu .”

 

Cô gái lập tức đỏ hoe đôi mắt.

 

“Tiêu hết? Sao thể?!”

 

Giọng cô rung lên vì kinh ngạc:

 

“Anh em bắt đầu yêu chị từ năm nhất đến giờ gần bốn năm .”

 

“Mỗi tháng một nghìn năm trăm tệ tiền sinh hoạt, chuyển cho chị một nghìn hai, chỉ giữ ba trăm tệ để ăn uống.”

 

“Chưa kể tiền thêm, cũng bỏ hết cái ví tiết kiệm chung của hai . Cộng ít nhất cũng mấy vạn! Sao thể tiêu hết ?!”

 

“Anh mấy tiền ăn cơm, vay tiền em, còn dặn đừng với ba … Chị là bạn gái , chị thể thấy c.h.ế.t mà cứu ?”

 

Cô bé cúi , tay túm lấy vạt áo , nước mắt chực trào.

 

Xung quanh lập tức im phăng phắc.

 

nhỏ giọng bàn tán:

 

“Không chứ… tưởng Từ Sách là sinh viên nghèo, hóa tiền sinh hoạt cũng ít .”

 

đó, bình thường tiết kiệm ghê lắm. còn nghĩ Trần Nghi kiểu con gái ham tiền… ai dè tiền của Từ Sách đều đưa cho cô ?”

 

“Trời ơi, tưởng nhà Trần Nghi giàu… hóa là dùng tiền mà Từ Sách tiết kiệm để tiêu xài?”

 

Những tiếng ngạc nhiên và nghi ngờ bắt đầu nổi lên.

 

cau mày họ:

 

“Chỉ dựa lời một phía, mà các tự cho quyền phán xét ?”

 

Rồi cô gái :

 

, trai cô hề gửi tiền cho . Đừng bám lấy nữa. Ai cũng cả thôi”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-chung-cua-toi-voi-ban-trai/chuong-1.html.]

Giọng nhạt nhẽo, mang chút d.a.o động.

 

Ba! Ba! Ba!

 

Tiếng vỗ tay vang lên bất ngờ.

 

Bạn cùng phòng của Từ Sách là Trần Thanh bật dậy, ánh mắt tràn đầy mỉa mai.

 

“Hay lắm, ai cũng cả thôi. Người khác thì , nhưng là bạn cùng phòng chẳng lẽ ?”

 

tận mắt thấy Từ Sách mỗi nhận tiền sinh hoạt thì việc đầu tiên chính là chuyển khoản. Hóa là chuyển cho cô?”

 

“Cô thử tự mà xem: quần áo, giày dép hàng hiệu.”

 

“Còn Từ Sách thì ? Vì tiết kiệm mà mua áo 9 đồng 9, đến cả đôi giày bung đế cũng nỡ đổi!”

 

“Giờ gặp chuyện xin cô tiền, cô liền phủi sạch quan hệ? Cô nghĩ chúng là đồ ngốc ?”

 

Lời của Trần Thanh như một cú đ.á.n.h mạnh, khiến tất cả sững sờ.

 

Khác với cô gái , Trần Thanh là lớp phó học tập luôn nghiêm túc, ôn hòa.

 

Chưa ai từng thấy nổi nóng như .

 

Giờ đây mắt trợn to, mặt đầy giận dữ.

 

“Cô Từ Sách gặp t.a.i n.ạ.n là vì thêm kiếm tiền mua quà sinh nhật cho cô ?!”

 

Những bạn học vốn còn đang d.a.o động lập tức nghiêng hẳn sang một phía.

 

“Má ơi… ngờ Trần Nghi là loại như thế .”

 

“Cô bộ ngại ? Yêu đương chẳng nên chia sẻ với ? Tham thế thì ai mà chịu nổi!”

 

Đối mặt với những lời buộc tội dồn dập, chỉ bật lạnh một tiếng, rời khỏi lớp học ồn ào .

 

ngờ, chỉ qua bao lâu, điện thoại hàng loạt tin nhắn và thông báo mắng c.h.ử.i dội tới như bão tố.

 

Giữa hàng loạt lời mắng c.h.ử.i bẩn thỉu đang tràn khung chat, thứ đập mắt đầu tiên là tin nhắn của một bạn cùng trường.

 

“Tiểu Nghi, mau lên mạng mau… xem diễn đàn trường . Chuyện là thế nào ?”

 

Bình thường cô chẳng bao giờ quan tâm mấy chuyện trong trường, mà hôm nay chủ động bảo xem, cũng đủ thấy sự việc ầm ĩ đến mức nào.

 

mở trang mạng xã hội của trường, nhanh thấy bài đăng đang bùng nổ lượt xem đó.

 

“Chúng là bạn cùng phòng của Trần Nghi. trong cuộc nhờ, nên chụp những bức ảnh (đính kèm hình).”

 

“Chúng thật sự tin bạn cùng phòng của vô tình, ích kỷ và tham lam như .”

 

Trong chín bức ảnh là đủ loại túi xách hàng hiệu và các món quà tinh xảo, món nào trông cũng đắt tiền.

 

Họ còn cố ý khoanh một chiếc móc khóa hình gấu:

 

“Cái móc khóa , chúng tra . Nhỏ xíu bằng nắm tay thôi mà giá 800 tệ. Vậy mà Trần Nghi tới năm cái.”

 

“Theo chúng thì gia cảnh của Trần Nghi hề khá giả.”

 

“Vậy nên tiền để cô mua mấy món xa xỉ đó từ thì khỏi cần cũng .”

 

“Đến tận hôm nay chúng mới hiểu rõ đầu đuôi: Từ Sách vì yêu cô nên mới tích góp cùng cô , mà cô đối xử với tài sản chung của hai như thế đây?”

 

“Nhất là bây giờ, khi đang trong tình trạng nguy cấp, còn cô thì như hề thấy.”

 

“Hôm nay chúng công khai chuyện chính là vì từ nay bạn cùng phòng với cô nữa.”

 

Bài đăng lập tức gây tranh luận dữ dội. Sau khi giải thích nguồn cơn, thế là cơn giận của sinh viên trường bùng lên mạnh hơn.

 

“Ôi giời, con nhỏ đúng là ích kỷ quá đáng!”

 

“Bảo , yêu đương đừng dính dáng tiền bạc.”

 

“Trời ơi… con trai gầy trơ xương như , còn cô thì tiêu xài phung phí… đúng kiểu hút m.á.u luôn.”

 

“Sợ thật, thế thì ai mà dám yêu nữa chứ, ai mà sợ biến thành máy rút tiền.”

 

“Phụ nữ đúng là dễ kiếm tiền. Nếu là con gái, yêu mười thằng chắc giàu to.”

 

“Đã tiền mua mấy cái túi mấy trăm cho đến vài nghìn tệ, mà tiền cứu bạn trai? lòng hư vinh ăn mòn .”

 

“Nghe bạn trai còn vì cô mà gặp t.a.i n.ạ.n đó.”

 

Thực so với khung bình luận, thì phần tin nhắn riêng tư còn tệ hơn nhiều.

 

 

Loading...