"Bà Lưu, trả con trai cho tao!"
Ông nội dồn sức đ.â.m mạnh xuống.
đúng lúc lưỡi d.a.o chạm cổ Bà Lưu, ông nội bỗng nhiên co giật mạnh.
Ông trợn tròn mắt, vội vàng ôm lấy ngực, vẻ mặt vô cùng đau đớn.
nghĩ thầm: Tiêu , bệnh của ông nội khỏi, đấu với Bà Lưu cả đêm, giờ trái tim ông chịu nổi nữa .
Bà Lưu thấy ông nội , một cách âm hiểm.
Bà cầm kéo đ.â.m đùi ông nội. Ông nội kêu thảm thiết ngã xuống.
và thím hít một khí lạnh, hoảng hốt đóng sầm cửa phòng .
cánh cửa , thể cản bà ?
13
Bà Lưu một cước đạp tung cửa, chằm chằm hai chúng đang run rẩy giường đất với vẻ mặt độc ác.
Bà giơ kéo lên, với thím :
"Con khốn tao sớm thai nhi trong bụng là ngon nhất, tao sống từng tuổi mà nếm thử. Để tao m.ổ b.ụ.n.g mày , nếm thử mấy miếng xem ."
Nói xong, bà giơ kéo định đ.â.m bụng thím .
Thím giơ tay lên đỡ, cánh tay cứa một vết lớn, m.á.u tươi tứ tung.
nhặt chiếc cốc lên và ném đầu Bà Lưu.
Bà né vài , chửi rủa đ.â.m .
bà giơ kéo lên thì khựng .
Hóa , một đôi tay già nua kẹp chặt lấy bà từ phía .
"Tú Tú, Tiểu Đông, mau chạy !"
Ông nội từ lúc nào dậy, ghì chặt lấy bà Lưu.
Bà Lưu nắm tóc, giật râu ông nội, móc mắt ông , khiến mặt ông đầy máu.
"Lão già, tao sẽ đ.â.m c.h.ế.t mày ngay bây giờ!"
Nói xong, bà giơ kéo lên về phía ông nội.
14
Chiếc kéo giơ lên giữa trung, trong hẻm bỗng vang lên tiếng chó sủa dữ dội.
Hai ba con ch.ó đen to bằng nửa , xông sân nhà .
Một giọng quen thuộc vang lên trong sân, gấp gáp gọi lớn: "Chú Dương! Tiểu Đông!"
nhận đó là giọng chú Tư, nước mắt lập tức trào , gọi: "Chú Tư, chúng cháu ở đây!"
Mấy con ch.ó đen thấy bà Lưu, há miệng bổ nhào, quật bà Lưu ngã xuống đất.
Chú Tư sải bước nhà, lập tức đặt cây chạc ba bằng thép trong tay lên trán Bà Lưu.
vội vàng xuống giường đỡ ông nội dậy, thím đưa thuốc cho ông uống.
Ông nội hồi phục một lúc, hỏi chú Tư:
"Mày bệnh viện với họ , về ?"
Chú Tư lau mồ hôi trán, : "Cháu đường cứ thấy bất an, luôn cảm thấy bà Lưu sẽ đến nhà , nên nhân lúc nửa đêm cháu vội vàng về."
Ông nội thở dài, : "Tư, nhờ mày đó!"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Chú Tư rút dây thừng gai từ thắt lưng , trói Bà Lưu , định đưa bà đến chỗ trưởng làng để hỏi chuyện.
đúng lúc , thím đột nhiên ôm bụng, vẻ mặt trở nên đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-an-may/chuong-7-het.html.]
"Chết , bụng con... hình như sắp sinh ."
15
Chú Tư vội vàng dắt xe lừa đến, tức tốc đưa thím đến bệnh viện ngay trong đêm.
Ông nội treo bà Lưu lên cây, treo suốt cả đêm.
Mấy con ch.ó đen vây quanh bà ngừng vòng tròn, dọa bà sợ đến nỗi ngừng van xin.
Trời hửng sáng, thấy tiếng gà trống gáy, bèn với ông nội: "Ông ơi, đưa bà Lưu đến nhà trưởng làng ."
Ông nội nhíu mày, : "Lão trưởng làng đó ích kỷ lắm, chỉ lo danh tiếng của thôi. Chân đưa đến đó, chân là y như rằng sẽ thả ngay. Tiểu Đông, , chúng khiêng bà lên núi!"
16
Sau núi cuối thu, khắp nơi đều là sương mù dày đặc.
Chúng khiêng bà Lưu dính m.á.u đến nghĩa địa núi.
Nơi đây thường xuyên sói xuất hiện, tiếng sói hú vang khắp nơi, những đôi mắt xanh lè trong rừng sớm ngửi thấy mùi m.á.u tanh từ bà Lưu.
Bà Lưu khổ sở van xin ông nội thả bà , bà sẽ bao giờ dám nữa.
Ông nội nhổ một bãi nước bọt mặt bà , mắng: "Mày cả đời khắp nơi cướp đồ ăn thức uống của khác, giờ c.h.ế.t đến nơi , cho mày mồi cho sói, cũng coi như để mày tiêu trừ tội nghiệp."
Nói xong, ông nội liền dẫn rời .
Chưa mấy bước, mấy con sói từ trong rừng phóng , vây quanh bà Lưu, bắt đầu xé xác bà .
Bà Lưu đến c.h.ế.t vẫn ngừng la mắng:
"Kiếp tao cũng buông tha chúng mày! Chúng mày cứ chờ đó!"
17
và ông nội vội đến bệnh viện. Thím sinh một bé trai bụ bẫm, tròn con vuông.
Bà Lưu gãy chân chú hai , may mắn là cấp cứu kịp thời, nguy hiểm đến tính mạng.
Chú hai và thím ôm nức nở, tất cả đều chửi rủa bà Lưu.
Ở bệnh viện gần một tháng, chú Tư dùng xe lừa kéo chú hai về nhà.
Đi ngang qua sân nhà bà Lưu, ông nội bảo dừng xe.
Ông nội xuống xe tìm mấy bó cỏ khô, ôm sân, đổ dầu lên châm lửa đốt căn nhà cũ của bà Lưu.
Khói đen cuồn cuộn, lửa cháy ngút trời. Những đến xem náo nhiệt, ai gì.
Đốt nửa chừng, trưởng làng vội vã chạy đến, cuống quýt la lên.
"Ông Dương, ông điên ! Lửa lớn thế , thu hút đồn cảnh sát đến thì ?! Nhà ông đừng ở trong làng nữa, mau dọn đồ cút ngay!"
Ông nội thèm để ý, chỉ chăm chú ngọn lửa lớn.
Hai em thiết của chú hai bước tới, một tay khoác vai trưởng làng, :
"Ông trưởng làng, con trai ông tháng cưỡng h.i.ế.p cô gái làng bên, ép chúng cháu mỗi cho vay sáu trăm đồng để phá thai. Bây giờ nó bỏ trốn, nhưng khoản nợ hôm nay thanh toán sòng phẳng chứ, nếu chúng cháu sẽ đến đồn cảnh sát."
Sắc mặt trưởng làng đổi, lập tức im bặt.
Ông nội đốt nhà bà Lưu, dường như giải tỏa nỗi lo thầm kín của cả làng.
Không lâu , trưởng làng cũng mắc bệnh mà chết.
Làng trải qua những ngày tháng yên bình, định.
Chú hai thể việc nặng, bèn mở một tiệm tạp hóa nhỏ trong làng, bán lương thực, dầu ăn và các thực phẩm phụ.
Gia đình nuôi thêm nhiều gà mái già, và mấy con heo con.
Ông nội quý mến và em trai, cách vài ba ngày bảo bà nội hấp bánh bao bột trắng, hầm gà .
Làng chúng giàu lên, còn ai đến nhà xin ăn nữa.
(Hoàn)