Quan Tài Trấn Hồn – Series Người Xem Hương - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:49:45
Lượt xem: 477

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả nửa đời ông nội Hồ nghề “xem hương”, đủ loại hiểm ác, yêu hận, càng thấy nhiều thì càng sợ hãi. 

 

Con bình an sống hết một đời thật sự dễ. Ông chỉ là bình thường, chỉ sống yên , an an dưỡng già, che chở đám t.ử và cháu chắt bình bình an an mà trưởng thành.

 

Làm nghề đều coi trọng nhân quả. Người quỷ tàn ác thế nào thì trời đất tự đạo lý xử lý. Họ chỉ duy trì trật tự trong một phạm vi, can thiệp kết cục cuối cùng.

 

Ông nội Hồ vốn vì nể bạn bè mới chuẩn giúp, nhưng chuyện rắc rối quá, ông bắt đầu lo, liệu sư thúc Vương và thể bình yên rút .

 

Tiếng lộc cộc mái nhà vẫn tiếp tục, ông suy nghĩ lâu.

 

đồng hồ điện t.ử tay. 

 

Sư thúc Vương ngoài gần một tiếng .

 

cảm giác chắc chắn chú gặp chuyện. 

 

Từ lúc mới nhập môn, chúng dạy rằng nửa đêm tùy tiện chùa.

 

Mọi cứ nghĩ chùa thần Phật gia hộ nên an nhất. sự thật ngược , khu vực quanh chùa là nơi âm khí nặng nhất.

 

Câu “thà ở chùa, chùa” là vì phía chùa âm khí nặng hơn phía

 

Chùa hấp dẫn cũng hấp dẫn cả những vong hồn lang thang. Mà khu vực điện thờ xa tượng Phật, âm khí càng tụ nhiều.

 

Sư thúc Vương bao giờ nán bên ngoài lâu như . Kỹ năng giữ mạng là thứ đầu tiên chúng học.

 

chắc chắn, nếu chú táo bón… thì chính là gặp chuyện.

 

đẩy ông nội Hồ: “Ông ơi, sư thúc lâu quá .”

 

Ông nội Hồ giật , mở điện thoại xem, đúng là quá lâu.

 

và ông nội Hồ cầm đèn pin ngoài. 

 

Góc đông bắc chính là nhà vệ sinh. 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Ông nội Hồ tìm một vòng nhưng ai.

 

Gọi điện thì tiếng chuông vang từ… mái nhà.

 

và ông nội Hồ đều đờ

 

Lúc rút lui còn kịp nữa .

 

hiểu rõ, chuyện khó bề yên , tính sớm đường lui.

 

Ông nội Hồ tìm chỗ trèo lên, thì bắt đầu đốt hương.

 

Ông nội Hồ đỡ leo lên thang, trèo lên tường. 

 

ôm cái lư hương, nhoài lên mái.

 

Vừa định bước lên, thì mặt sư thúc Vương, trắng bệch, vô hồn, dí sát

 

chuẩn sẵn, tay thò túi, rút ngay một lá bùa vàng, vỗ thẳng giữa trán chú .

 

Sư thúc Vương gào lên. 

 

đẩy mạnh chú

 

Mép mái nhà nguy hiểm, cả hai cùng ngã xuống.

 

nhanh chóng leo hẳn lên mái. Vừa lạnh sống lưng, mái chùa gồm mười căn nhà nối liền , mà đường hẹp vô cùng.

 

sợ sư thúc Vương bật dậy liều, nên đ.â.m kim chích ngón tay, dùng m.á.u vẽ một lá bùa ngay mặt chú , tiên hạ thủ vi cường.

 

Chú hét lên t.h.ả.m thiết, lăn mái nhà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quan-tai-tran-hon-series-nguoi-xem-huong/chuong-4.html.]

Lúc ông nội Hồ cũng leo lên.

 

đang lùi thì vấp thứ gì đó. Nhìn xuống thì chẳng gì cả. 

 

Trên mái mà bước hụt như dễ lao xuống. May mà ông nội Hồ chụp kịp lúc, kéo , suýt nữa rơi xuống.

 

Người còn đang run, nhưng thấp thoáng thấy đất một cái bóng.

 

Ông nội Hồ lập tức móc một nắm hạt cỡ hạt đậu, vung mạnh một cái.

 

“Bốp!” Một tiếng, hạt rơi xuống mái.

 

Ngay lập tức mái nhà lóe lên ánh kim. Nơi ánh sáng lóe lên hiện một… cái đầu .

 

Quả nhiên, là chiêu nữa.

 

Cái đầu chặt đứt ngay ở cổ. Không cần hỏi, chính là đầu của c.h.ế.t trong phòng.

 

đúng lúc đó, gió lạnh thốc lên dữ dội. Có níu chân . cúi đầu thì thấy một bàn tay đàn ông trắng bệch.

 

Ông nội Hồ vung một nắm gạo, rút lá bùa quẹt lên hương, lá bùa lập tức bốc cháy. 

 

Khi cháy nửa, ông ném mạnh xuống mái. chẳng tác dụng gì. Chẳng bao lâu , chính ông nội Hồ cũng kéo ngã xuống. Rõ ràng thứ chẳng sợ pháp bùa.

 

quỳ xuống, định niệm chú để mời âm sai. ông nội Hồ đạp mạnh một cái, hất tung tro hương trung, ném lá bùa đang cháy về phía đó. 

 

Kỳ quái là giữa trung bỗng bùng lên ngọn lửa, theo là tiếng gào thét t.h.ả.m thiết.

 

“Đây là Phật tự! Vong hồn , nhưng âm sai !”

Ông nội Hồ túm , định thoát xuống . chạy vài bước thì một cơn gió ập đến, quét chúng ngã ngược về vị trí cũ.

 

Ông nội Hồ tặc lưỡi. Chuyện thực sự khó xử lý . Chúng đẩy tới bước đường cùng.

 

Trời tối, mắt chẳng rõ là bóng xám chỉ là màu đen của đêm. 

 

Cái “thiên phú” nửa vời chẳng giúp bao nhiêu. đành dùng m.á.u vẽ bùa, nhưng m.á.u của hạn, chỉ vẽ một mảng nhỏ, đủ che chắn cho , ông nội Hồ và sư thúc Vương tránh tạm.

 

tiếng hét gào t.h.ả.m thiết vang lên, réo rắt, sắc nhọn, phát bực.

 

đầu, bịt tai, mắt lia qua… và thấy đất thật sự một !

 

Là một đàn bà!

 

6.

 

Tiếng gió vù vù bên tai hòa cùng tiếng gào thét thê lương, đ.á.n.h thẳng đầu .

 

buông một tay xuống, kéo tay đang bịt tai của ông nội Hồ, cố sức hét lên:

“Ông ơi! Dưới một đàn bà!! Người sống, bóng kìa!!”

 

Ông nội Hồ thấy, cúi xuống , lập tức móc từ trong túi chai nước suối uống dở.

“Vút——” một cái, ông ném thẳng chai bóng .

 

“Cạch!” âm thanh chai đập trúng vang lên rõ ràng. 

 

Ngay lúc đó, tiếng gào thét liền biến mất.

 

Ông nội Hồ đang định men theo thang mà xuống, thì vang lên tiếng sột soạt của bước chân. 

 

Ngay đó, tiếng gào thét thê lương nổi lên nữa.

 

Ông bước khỏi trận pháp vẽ bằng m.á.u thì lập tức thứ gì đó siết cổ, thở dốc từng .

 

vội vàng tự chọc thủng ngón tay, m.á.u trào còn kịp ngước đầu thì ông nội Hồ lấy cây dùi nhọn đ.â.m chỗ nào. 

 

Loading...