Phu quân là thiên tài tu tiên cũng là thiên tài giả ngu - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-25 14:09:22
Lượt xem: 118

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9.

 

Nghỉ ngơi một lát, bắt đầu chọn đối thủ thứ hai.

 Lần là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.

 

Ghi chú của Trần Dịch: Kiếm tu, đánh nàng như đánh bản .

 

Không sai chút nào. Chiêu thức của đối phương đến bảy phần giống .

 Tự đánh bản , tất nhiên là khó.

  Trần Dịch thì đánh dễ.

 

Được huấn luyện, hiểu rõ sơ hở của như lòng bàn tay.

 Để nghi ngờ, cố tình đánh suốt nửa canh giờ mới tìm sơ hở, một chiêu đoạt hiểm mà thắng.

 

Kiếm của dừng sát cổ đối phương: “Đa tạ nhường chiêu.”

 

Nàng sững một chút, :

 “Tỷ tỷ hiểu về kiếm đạo sâu sắc hơn một bậc.”

 

Ta nhẹ, thật chỉ hơn nàng đúng một chút xíu thôi.

 

Trở về khu nghỉ, điểm hiện tại là 27.85 : 29.66.

 Hai bên giằng co sát.

 Còn nhiều vẫn sân.

 Mà thì chỉ còn một lượt khiêu chiến cuối cùng.

 

Chẳng bao lâu, một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ lên sân, chỉ thẳng khiêu chiến.

 Hắn khiêu khích:

 “Ngươi thể chọn nhận thua.”

 

Ta chút do dự dậy:

 “Ta nhận thua.”

 

Trúc Cơ trung kỳ đánh với hậu kỳ, khả năng thắng gần như bằng .

 Nếu thắng, chắc chắn sẽ gây chú ý.

 Khi đó Trần Dịch sẽ lải nhải ba ngày ba đêm dứt.

 

Cái đó... .

 

Đừng Trần Dịch ngoài mặt ít , thật là loại cực kỳ lắm lời.

 Mà kiểu của là loại ngừng nghỉ luôn .

 Chàng bao giờ dùng thực lực để áp , chỉ dùng cái miệng lải nhải mãi thôi.

 

Cảm giác như cái miệng đó là mượn của khác, chịu .

 

Nghĩ đến mà rùng .

 

Tiểu sư , nhíu mày: “Sư tỷ thể bỏ cuộc đánh?”

 

Ta nàng , đáp nhẹ nhàng: “Ngươi giỏi thì lên .”

 

10.

 Dĩ nhiên là nàng lên.

 Ta nghỉ ngơi đủ , bèn bước lên thách đấu đối thủ thứ ba.

 Lần là một thể tu sĩ da dày thịt béo, đánh kiểu gì cũng chẳng xong, chỉ còn cách “chịu đựng” tới cùng, chờ chân khí cạn kiệt.

 Cuộc chiến kéo dài suốt ba canh giờ, phá kỷ lục thời gian thi đấu.

 Ta coi như lấy bia luyện độ khống chế chân khí của .

 Khi nhận thể dùng tu vi Trúc Cơ trung kỳ để đánh bại , chủ động nhận thua.

 Hắn , : “Ngươi là một đối thủ đáng kính.”

 Ta xoay kiếm hoa, dùng tay áo lau mồ hôi “giả” trán, mỉm đáp: “Ngươi là một đối thủ đáng sợ.”

 Trong cùng cảnh giới, trừ , thật sự nghĩ ai thắng nổi .

 

Liên tiếp mấy ngày , đại hội kết thúc, Chính Phong giành chiến thắng.

 Thắng cũng nhiều, chỉ cách vài điểm.

 Đại trưởng lão đảo mắt quanh: “Thành tích của các ngươi ghi , về tông môn sẽ luận công ban thưởng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-la-thien-tai-tu-tien-cung-la-thien-tai-gia-ngu/chuong-3.html.]

 Lập tức, tiếng hoan hô vang dậy.

 Giữa đám hò reo, thấy... cũng ở đó.

 Nói xem, trở về từ khi nào thế?

 

11.

 Về đến Kiếm Phong, kéo qua một bên: “Tuy chúng thắng, nhưng giang hồ chỉ là chuyện đánh đánh g.i.ế.c giết. Các trưởng lão của Kiếm Phong quyết định sẽ cùng Thiên Hải Tông tiến bí cảnh . Sau khi họ thì mới đến lượt tử khai thác.”

 Ta chớp mắt: “Nói cách khác, nếu vị dược liệu thật thì cũng sẽ họ cướp một bước?”

 Chàng gật đầu: “Không sai. Tuy chỉ là dược phụ trợ nhưng giá trị nhỏ, bọn họ chắc chắn sẽ bỏ qua.”

 Ta trầm ngâm: “Hay là chúng cướp luôn?”

 Chàng lắc đầu: “Không , rủi ro lớn lắm. Cứ chờ bọn họ . Nàng tiếp tục củng cố cảnh giới .”

 

Ngày hôm , truyền công điện Kiếm Phong.

 Sư tôn triệu tập chúng .

 Ánh mắt sáng rực: “Lần Kiếm Phong thu hoạch lớn. Trong mười thì hai thắng ba trận, bốn thắng hai trận. Điều khiến bất ngờ nhất là Vũ Chỉ và Tinh Lam. Một mới Trúc Cơ trung kỳ, mới đột phá Trúc Cơ sơ kỳ, mà ba trận thắng hai, thật dễ gì.”

 Tiểu sư lên: “Tất cả đều nhờ sư tôn dạy bảo.”

 Ta cũng dậy: “Đều là công của sư tôn.”

 

 Sư tôn tươi: “Do các con siêng năng chịu học, mới ngày hôm nay. Vậy nên quyết định bỏ tiền túi, tặng các con dược vật kết đan. Thưởng giống như thắng ba trận.”

 Vừa dứt lời, lập tức cảm nhận một loạt ánh mắt hâm mộ, ghen ghét và oán giận đổ dồn về phía .

 Ta cùng tiểu sư đồng thanh cúi đầu: “Tạ ơn sư tôn.”

 

12.

 Về đến nhà.

 Chàng mở hộp , chau mày: “Vật ở trong tay chúng chẳng khác gì củ khoai nóng.”

 Ta tất nhiên hiểu gì.

 Kết đan chi vật, chắc chắn sẽ thu hút vô ánh mắt.

 Huống chi đây là đồ sư tôn ban tặng, thể lập tức truyền tay cho khác.

 

Ta trầm ngâm: “Tam sư tỷ dừng ở Trúc Cơ hậu kỳ nhiều năm. Vì mới qua năm mươi tuổi nên tham gia đại hội ,  bỏ lỡ cơ hội đáng tiếc như . Sư tôn thương sư tỷ, là chúng tặng nàng chút nhân tình, thuận nước đẩy thuyền ?”

 Chàng : “Hợp lý.”

 

Ngày hôm , hai cùng đến bái phỏng tam sư tỷ.

 Nàng ngạc nhiên bọn : “Hai vị đúng là khách quý hiếm gặp. Sao đến tệ xá hôm nay ?”

 Chàng phần gượng gạo: “Không giấu gì sư tỷ, hai đến là để tặng lễ.”

 Ta mở hộp : “Đây là kết đan chi vật sư tôn ban, hai một Trúc Cơ sơ kỳ, một Trúc Cơ trung kỳ, mắt dùng tới, nên đặc biệt đến tặng sư tỷ.”

 Tam sư tỷ chớp mắt: “Đây là đồ sư tôn tặng hai , thể nhận?”

 Chàng : “Sư tỷ cũng phu thê vốn thích gây thị phi. Vật nên để cần dùng giữ. Như câu ‘bảo kiếm tặng hùng, hồng phấn cho giai nhân’, nay sư tỷ đang cần, xin đừng từ chối. Sau kết đan thành công, mong sư tỷ chiếu cố nhiều hơn.”

 Tam sư tỷ hai chúng , chậm rãi : “Ta cũng giả vờ cao thượng gì. Hiện tại thật sự cần vật . Cho dù kết đan , phần tình nghĩa hôm nay sẽ ghi nhớ. Sau gì cần, Lâm Sương của Phong Diệp Kiếm tuyệt chối từ.”

 Ta mỉm : “Vậy chúc sư tỷ sớm thành công.”

 

Vật khỏi tay, bầy chó hoang rình mồi lập tức đổi hướng.

 Mục tiêu chuyển sang tiểu sư .

 May mà nàng miệng lưỡi lanh lợi, còn nhỏ, trả vật cho sư tôn nhờ cất giữ, đợi đến Trúc Cơ hậu kỳ sẽ lấy .

 Đổi là khác thì đừng mơ giữ .

 Mấy bằng hữu của còn tiếc rẻ: “Vật kết đan hiếm thấy, mà ngươi đưa ?”

 Ta : “Giữ trong tay, với phu quân còn chắc bước nổi khỏi Kiếm Phong.”

 Ai cũng đang nhòm ngó.

 

Các nàng gật đầu: “Cũng đúng, thực lực yếu thì giữ nổi thứ .”

 Các nàng ngờ , vật với chúng vô dụng.

 

 Dưới địa khố vẫn còn xếp một hàng đang phủ bụi kìa.

 Chàng còn tính tìm cơ hội đổi mấy thứ thực dụng hơn.

 

Về đến nhà, đột nhiên đưa một miếng ngọc bội.

 Ta nghi hoặc .

 Chàng : “Tiểu sư đưa cho .”

Loading...