Nàng theo bản năng nới lỏng tay một chút nhưng vẫn buông .
"Liễu Mộng Ly," tiếp tục , giọng nhẹ bẫng như thể đang kể một chuyện chẳng chút liên quan, " ? Nương luôn bảo đầu óc linh hoạt, chẳng hiểu lời khác".
Liễu Mộng Ly nhíu mày, hiểu vì đột nhiên điều .
"Vì thế khi chuyện, chỉ đúng nghĩa đen của câu chữ thôi. Muội trong lòng Hầu gia chỉ , tin. Muội cản đường , cũng tin."
Ta dừng một chút, nàng mỉm .
"Cho nên Tô Vân Hòa c.h.ế.t."
Đồng t.ử của Liễu Mộng Ly đột ngột co rút .
"Bây giờ, cản đường ."
Ta tiến lên một bước, ép nàng lùi nửa bước, gót chân nàng gần như chạm lớp rêu xanh bên bờ hồ, "Liễu Mộng Ly xem, nên thế nào đây?".
Sắc mặt Liễu Mộng Ly tái mét, đôi môi run rẩy: "Tỷ... tỷ dám...".
"Ta gì mà dám chứ?"
Nụ của ánh trăng phần quỷ dị, "Dù thì Tô Vân Hòa là do sẩy chân ngã xuống nước, cũng thể sẩy chân ngã xuống nước mà. Nước hồ sen tuy sâu, c.h.ế.t , nhưng nếu đầu va đá mà ngất , đó mới rơi xuống nước... thì chừng ".
Ta một cách nhẹ tênh, như thể đang bàn luận về ánh trăng đêm nay . Liễu Mộng Ly hoảng loạn. Nàng mạnh bạo hất tay , liên tục lùi phía , nhưng quên mất lưng chính là hồ sen. Chân nàng trượt một cái do giẫm đám rêu xanh, cả ngửa về phía ...
Ta nắm lấy cổ tay nàng . Nàng treo lơ lửng bên bờ hồ, nửa vươn ngoài, nhờ kéo mới rơi xuống. Mặt nước cách mặt nàng đầy một thước, nàng thể thấy hình ảnh phản chiếu của chính nước.
"Cứu... cứu mạng..."
Giọng nàng run rẩy, bàn tay còn quờ quạng loạn xạ, nắm lấy thứ gì đó. Ta kéo nàng lên, cũng buông tay.
Cứ thế kéo lấy, trừng trừng khuôn mặt kinh hoàng của nàng .
"Liễu Mộng Ly, lúc nãy trong lòng Hầu gia chỉ ."
"Phải... ..."
"Vậy nếu cũng c.h.ế.t thì ? Trong lòng Hầu gia sẽ nhớ bao lâu? Một tháng? Một năm? Hay là giống như Tô Vân Hòa, chỉ nửa tháng vội vàng cưới mới ?".
Nước mắt Liễu Mộng Ly rơi xuống, hòa lẫn nước hồ.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ sai ! Muội nên tranh giành với tỷ, nên..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-nhan-nha-ta-nghe-khong-hieu-tieng-nguoi-nhung-biet-lay-mang-nguoi/chuong-16.html.]
Nàng năng lộn xộn, "Tỷ kéo lên , việc gì cũng theo tỷ... tranh nữa... thật sự tranh nữa ...".
Ta lặng lẽ nàng , lâu. Sau đó kéo nàng lên. Liễu Mộng Ly bệt xuống đất, cả ướt sũng hơn một nửa. Nàng ôm lấy đầu gối run cầm cập, bằng ánh mắt như một con quỷ dữ. Ta thụp xuống thẳng mắt nàng .
"Liễu Mộng Ly cho rõ đây, vị trí phu nhân Hầu phủ là của , trái tim Hầu gia cứ việc lấy , nhưng trong phủ lời là nhất. Muội cứ an phận thủ thường Liễu phu nhân của , sẽ dung túng cho . Nếu còn dám nảy sinh ý đồ xa nữa..."
Ta đưa tay , giúp nàng vén những sợi tóc ướt đẫm trán.
"Hãy nhớ cho kỹ vị nước của hồ sen là như thế nào."
Liễu Mộng Ly run rẩy, nước mắt trào dữ dội hơn nhưng dám thành tiếng. Ta dậy, phủi phủi lớp bụi hề tồn tại tay.
"Đêm lạnh , Liễu vẫn nên sớm về nghỉ ngơi ."
Nói xong xoay rời . Đi vài bước, phía truyền đến tiếng nén nhịn của Liễu Mộng Ly. Ta đầu . Con chuột dọa cho khiếp vía thì mới dám c.ắ.n bậy. Hy vọng là nàng thực sự điều hơn.
Xách đèn l.ồ.ng trở về viện, Lục Hà đang lo lắng chờ ở cửa, thấy về thì thở phào nhẹ nhõm.
"Phu nhân, chứ?"
"Không ."
小鱼翻译 - Cá Nhỏ Dịch Truyện
Ta đưa đèn l.ồ.ng cho nàng , "Liễu trượt chân, suýt chút nữa rơi xuống hồ, kéo nàng một tay".
Lục Hà trợn tròn mắt: "Nàng gì chứ?"
"Nàng dám."
Ta phòng, rót chén nóng sưởi ấm tay, "Ít nhất là hiện tại dám".
"Vậy chuyện bát t.h.u.ố.c ..."
"Sau hãy ."
Ta nhấp một ngụm ngoài cửa sổ. Trăng xế tây, trời sắp sáng . Đêm nay Liễu Mộng Ly lẽ sẽ gặp ác mộng. Tốt thôi. Con luôn sợ hãi điều gì đó thì mới chừng mực. Đột nhiên, nhớ những lời Liễu Mộng Ly .
Nàng Viên Thừa Tự trong lòng chỉ nàng . Thật là nực . Loại như Viên Thừa Tự thể lòng chứ? Thứ chỉ là d.ụ.c vọng chiếm hữu, là thể diện, là cảm giác mới lạ mà thôi. Hôm nay là nàng thì ngày mai thể là khác.
Đêm đó, Liễu Mộng Ly đổ bệnh. Nghe là nhiễm phong hàn, bệnh đến mức gượng dậy nổi. Xuân Hạnh mỗi ngày tới nhà bếp lấy t.h.u.ố.c, đường cứ cúi gầm mặt, thấy là tránh né, như thể chuyện gì khuất tất. Viên Thừa Tự tới thăm một .
Quay về : "Sắc mặt Mộng Ly kém lắm, chuyện cũng chẳng tinh thần, e là kinh động ".
Hắn lời khi đang dùng bữa tối ở chỗ . Lão phu nhân từ chùa trở về. Cả nhà ăn cơm trưa ở viện của lão phu nhân, bữa cơm, hiếm khi Viên Thừa Tự cùng về viện.