Phu Nhân Nhà Ta Nghe Không Hiểu Tiếng Người… Nhưng Biết Lấy Mạng Người - Chương: 04

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-28 05:15:54
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta mỉm .

"Người còn nhớ Liễu Mộng Ly từng mắng con là gì ?"

Sắc mặt nương đổi.

"Là một con hồ ly tinh thô bỉ."

Ta lặp từng chữ một, "Vào tiệc thưởng hoa năm mười hai tuổi, mặt tất cả quý nữ ở kinh thành. Sau đó nàng còn khắp nơi tung tin đồn nhảm, đích nữ nhà họ Thẩm là một kẻ si ngốc, ai cưới đó xui xẻo".

"Đó đều là chuyện quá khứ ."

Nương chỗ khác.

"Chuyện quá khứ thể quên, nhưng con thì ."

Ta dậy đến bên cửa sổ, "Nương luôn dạy con nhẫn nhịn, dạy con ý tại ngôn ngoại. con thử , con căn bản hiểu nổi".

Ta khuôn mặt nhợt nhạt của nương, "Vì , con chỉ thể theo những gì con hiểu thôi".

"Con hiểu cái gì?" Giọng bà run rẩy.

"Con hiểu Liễu Mộng Ly mắng con, con nên đáp lễ." Ta đến mức đôi mắt cong thành hình trăng khuyết, "Con hiểu nàng cướp phu quân của con, con nên nhường chỗ, hoặc là khiến nàng cướp nổi".

小鱼翻译 - Cá Nhỏ Dịch Truyện

"Niệm Nhi, con đừng chuyện dại dột! Liễu gia giống như Tô Vân Hòa gốc rễ . Liễu thị lang thực quyền trong triều, Hầu gia còn dựa dẫm ông ba phần, nếu con động đến Liễu Mộng Ly..."

"Nương," ngắt lời bà, " quên , bây giờ con chính là Vĩnh Xương Hầu phu nhân".

Bà ngẩn . "Tô Vân Hòa c.h.ế.t , quan phủ chẳng tra gì. Nếu Liễu Mộng Ly cũng gặp tai nạn, Liễu gia thể chứ?"

Ta chậm rãi về phía bà, "Kiện quan ? bằng chứng . Vĩnh Xương Hầu phu nhân hại ? Ai mà tin một kẻ si ngốc đầu óc linh hoạt thể liên tiếp hại c.h.ế.t hai phụ nữ phận hề thấp?" Nương lùi nửa bước tựa bàn thờ, tay chống lên mặt bàn mới ngã khuỵu xuống.

"Con," môi bà run rẩy, "con bắt đầu từ lúc nào mà..."

"Bắt đầu học những thứ từ lúc nào ?" Ta phần bà, "Đại khái là từ khi cha ngã ngựa đấy ạ. Con thấy nương trốn trong phòng , cha giường thở dài, Ngọc di nương đưa đến trang viên. Lúc đó con nghĩ, hóa giải quyết vấn đề đơn giản đến thế".

"Thế giống !"

Nương cuống quýt, "Đó là ngoài ý !"

"Phải, là ngoài ý ."

Ta gật đầu, "Mọi chuyện đều là ngoài ý . Cha ngã ngựa là ngoài ý , con gà c.h.ế.t cửa Liễu phủ là ngoài ý , Tô Vân Hòa rơi xuống nước là ngoài ý . Sau nếu Liễu Mộng Ly xảy chuyện gì thì cũng sẽ là ngoài ý thôi".

Ta phủi lớp bụi hề tồn tại vạt váy: "Nương yên tâm, Niệm Nhi bây giờ ngoan lắm, sẽ gây họa ".

Nói xong ngoài.

"Niệm Nhi," nương gọi với theo lưng, "cha con gặp con!"

"Con ."

Ta mở cửa, ánh nắng rạng rỡ đến ch.ói mắt. Trần ma ma vẫn đợi ngoài cửa, thấy thì há miệng định gì đó nhưng cuối cùng chỉ cúi đầu hành lễ. Trong thư phòng, cha đang chữ.

Mấy năm nay ông già nhiều.

Chứng tật ở chân vụ ngã ngựa năm đó khiến ông khập khiễng, lưng cũng khòm xuống .

Thấy , ông đặt b.út xuống, bằng ánh mắt đầy phức tạp.

"Phụ ." Ta quy củ hành lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-nhan-nha-ta-nghe-khong-hieu-tieng-nguoi-nhung-biet-lay-mang-nguoi/chuong-04.html.]

"Ngồi ." Ta lời xuống.

Hai cha con chúng đối diện nhưng nhất thời chẳng chuyện gì để . Trên bàn thư pháp trải một tờ giấy tuyên, bên hai chữ Tĩnh Tâm, vết mực vẫn còn khô hẳn. "Chuyện ở hồ sen," cuối cùng cha cũng lên tiếng, "thật sự là ngoài ý ?"

. Lại là câu hỏi . Ta mỉm : "Phụ cũng quan tâm đến chuyện đó ?".

"Con là con gái của ."

Cha chằm chằm , "Nếu Vĩnh Xương Hầu phủ xảy chuyện, Thẩm gia cũng thể thoát khỏi liên can".

Hóa . "Phụ yên tâm," nâng chén lên, khẽ thổi một cái, "Hầu phủ sẽ xảy chuyện . Cho dù chuyện thì cũng liên lụy đến nhà ".

Chân mày cha càng nhíu c.h.ặ.t hơn: "Chuyện Liễu tiểu thư sắp phủ, con chứ?"

"Con ."

"Con định đối phó thế nào?"

Ta đặt chén xuống, nghiêm túc ông: "Phụ con đối phó thế nào?"

Cha nghẹn lời. Ông đại khái là nhẫn nhịn, lấy đại cục trọng, duy trì thể diện của hai nhà. Thế nhưng những lời , đối diện với đôi mắt của , chắc ông .

Ba năm khi ông ép gả Hầu phủ, cũng ông như thế . Lúc đó ông : "Niệm Nhi, Vĩnh Xương Hầu phủ môn cao sang, Viên Thừa Tự tuổi trẻ tài cao, con gả qua đó là để hưởng phúc".

Khi đó hỏi ông: "Phụ , hưởng phúc nghĩa là gì?"

"Là ăn sung mặc sướng, là đời kính trọng."

Ta hỏi: "Vậy nếu đời kính trọng thì ?"

Ông trả lời . giờ thì hiểu .

Hưởng phúc chính là, cũng thể khiến khác hưởng phúc.

"Liễu thị lang cùng quan trong triều," cha dời tầm mắt chỗ khác, " một chuyện đừng để náo loạn đến mức quá khó coi"

"Con hiểu ."

Ta dậy, "Nếu phụ còn việc gì khác thì con xin phép về , trong Hầu phủ còn một đống việc cần lo liệu".

"Đợi ."

Cha gọi , lấy từ trong ngăn kéo một chiếc hộp nhỏ, "Cái con cầm lấy ".

Ta đón lấy mở . Bên trong là một xấp ngân phiếu và vài món trang sức. "Nương con đưa cho con đấy."

Cha ngoảnh mặt , "Bà con ở Hầu phủ dễ dàng gì, trong tay chút tiền thì việc gì cũng thuận tiện hơn". Ta siết c.h.ặ.t chiếc hộp, đầu ngón tay lạnh lẽo. Nương  cả đời sống cái bóng của cha, ngậm đắng nuốt cay, cam chịu đủ bề để vẹn thứ.

Những gì bà đưa cho , đại khái là tiền riêng mà bà dành dụm từ bấy lâu nay. bao giờ hỏi rằng liệu một cuộc sống như thế .

"Thay con cảm ơn nương."

Ta cất kỹ chiếc hộp cúi hành lễ, "Nữ nhi xin cáo lui".

Lúc bước khỏi thư phòng, trời bắt đầu lất phất mưa. Ta hành lang những sợi mưa nhỏ như kim, đ.â.m dày đặc xuống phiến đá xanh trong sân viện. Khóm hoa hồng môn mà nương yêu thích nhất ở góc tường mưa đ.á.n.h cho ngả nghiêng, cánh hoa rơi rụng đầy đất. Lục Hà cầm ô tới: "Phu nhân, chúng về Hầu phủ chứ ạ?"

"Về thôi."

Khi xe ngựa rời khỏi Thẩm phủ, vén rèm lên cuối. Bóng dáng nương đơn độc bên trong cổng lớn. Màn mưa nhòa khuôn mặt bà, chẳng thể biểu cảm .

 

Loading...