Phu Nhân Nhà Ta Nghe Không Hiểu Tiếng Người… Nhưng Biết Lấy Mạng Người - Chương: 02

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-28 04:59:26
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng chiếm giữ vị trí chính thất suốt ba năm, đến lúc nên nhường cho hiền .

Lại còn bảo Hầu gia yêu nàng , đời chỉ cần một nàng thôi, hà tất khổ sở chống giữ gì?

Cuối cùng nàng còn đe dọa , nếu điều mà tự xin rời thì còn giữ chút thể diện.

Lúc đó chỉ liên tục gật đầu: "Phải, những gì đều đúng, hiểu ".

Khi rời ngoái một cái. Tô Vân Hòa đang bên cửa sổ, cầm một miếng bánh quế hoa, khóe miệng là nụ của kẻ chiến thắng. Có lẽ nàng tưởng rằng chính thê đầu óc linh hoạt là đây cuối cùng cũng khó mà lui .

nàng , Thẩm Niệm chuyện xưa nay chỉ theo nghĩa đen.

"Hầu gia," quản gia vội vã chạy đến, " của quan phủ tới ."

Viên Thừa Tự hít một thật sâu, lườm một cái cháy mặt đối phó với nha dịch.

小鱼翻译 - Cá Nhỏ Dịch Truyện

Ta tại chỗ khẽ thở dài một tiếng. "Phu nhân," Lục Hà mặt cắt còn giọt m.á.u ghé sát , "chúng về phòng thôi ạ."

"Về phòng gì?"

Ta lắc đầu chỉ tay về phía hồ sen, " nước , rắc thêm nhiều vôi sống . Hồ sen năm nay e là nở hoa , thật đáng tiếc."

Khựng một chút, : " , sấp vải Vân Hòa tệ , giặt giũ sạch sẽ mai mốt gửi đến tiệm may, xem sửa thành món đồ khác . Dẫu cũng là tấm lòng của Hầu gia, đừng để lãng phí".

Mặt Lục Hà càng trắng hơn nữa. Ta về viện của . Lúc qua hành lang, thấy Viên Thừa Tự đang chuyện với bổ đầu, trông vẻ mặt vẻ kích động. Bổ đầu liếc mắt theo .

Ta hướng về phía ông nở một nụ dịu dàng cúi hành lễ, đó tiếp tục bước . Dưới hành lang hoa t.ử đằng đang nở rộ, từng chùm rủ xuống như những thác nước màu tím. Ta đưa tay hái một chùm nhỏ, cầm trong tay nghịch ngợm. Khi đến cửa viện, dừng bước ngoái đầu về phía hồ sen một cái.

"Tô Vân Hòa"

Giọng nhẹ đến mức chỉ bản thấy, " một đời một kiếp một đôi ? Giờ thì , c.h.ế.t những năm tháng đẽ nhất, cả đời cũng chẳng thể quên ."

Cây thạch lựu trong viện kết những quả nhỏ, tiến gần sờ lớp vỏ cây thô ráp, tự lẩm bẩm một : "Năm nay chắc là kết ít quả ".

Lục Hà định thôi, đầu con bé, đến cong cả mắt: "Đến nhà bếp nhỏ dặn một tiếng, bữa trưa ăn ngó sen quế hoa, nhớ cho nhiều đường một chút, ngọt một chút".

"Vâng, phu nhân."

Lục Hà lui xuống. Ta cây thạch lựu, ngẩng đầu những đốm sáng lọt qua kẽ lá. Thật yên tĩnh , yên tĩnh hơn hẳn lúc Tô Vân Hòa còn ở đây.

Người của quan phủ rút khi trời tối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-nhan-nha-ta-nghe-khong-hieu-tieng-nguoi-nhung-biet-lay-mang-nguoi/chuong-02.html.]

Lúc rời , vị bổ đầu họ Triệu thêm mấy nữa.

Ta ông đang nghĩ gì. Một vị chính thất phu nhân của Hầu phủ, trông vẻ hiền lương thục đức, năng nhẹ nhàng từ tốn, thế nào cũng giống một kẻ thể gi ết dìm xác xuống hồ.

Thế nhưng Tô Vân Hòa c.h.ế.t một cách đầy kỳ lạ, mà từng đến phòng nàng ngay khi vụ án xảy . bằng chứng ? Bằng chứng chứ? Không . Bên bờ hồ sen hề dấu chân của thứ hai. Đương nhiên là .

Ta đôi giày đế mềm đặc chế, hoa văn nông đến mức gần như thể nhận , những nơi từng giẫm qua đều dùng chổi quét kỹ càng. Bên hồ cũng dấu vết giằng co. Tô Vân Hòa là do ăn bánh quế hoa trộn t.h.u.ố.c, lúc đang mơ màng thì dìu đến bên hồ, chỉ cần đẩy nhẹ một cái là rơi xuống , lấy giằng co?

Còn về t.h.u.ố.c... là do mua hạt cà độc d.ư.ợ.c của lão nông trồng t.h.u.ố.c ở ngoại thành. Nghiền nát trộn bánh, đại phu ở kinh thành ai nhận thứ chứ? Cho dù nhận thì trong dày Tô Vân Hòa bây giờ ngoài bánh chỉ là nước, sớm tan hết . Hoàn hảo.

"Phu nhân," Lục Hà bưng , tay vẫn còn run, "Hầu gia đang về phía phủ Liễu thị lang ạ."

Ta đón lấy chén , thổi nhẹ lớp bọt trôi nổi mặt.

"Ồ, đến Liễu gia gì?"

"Nghe sai vặt ở tiền viện bàn chuyện cưới xin."

Giọng Lục Hà càng lúc càng nhỏ dần, "Liễu tiểu thư dường như gả bình thê."

Ta đôi mắt cong cong nhấp một ngụm . Thiên kim nhà Liễu thị lang là Liễu Mộng Ly, chẳng chính là mắng là hồ ly tinh mấy năm ? Những năm qua nàng vẫn gả , ai cầu mà do nàng mắt cao hơn đầu, những nhà tầm thường nàng chẳng thèm ngó tới. Nay Tô Vân Hòa mới c.h.ế.t, Viên Thừa Tự vội vàng tục huyền, mà còn là như thế nữa.

Thật thú vị. "Lục Hà," đặt chén xuống, "ngươi xem nếu Liễu tiểu thư gả đây, liệu nàng thích hồ sen ?"

Mặt Lục Hà thoắt cái trắng bệch: "Phu, phu nhân..."

"Sợ cái gì, chỉ thuận miệng hỏi thôi."

Ta dậy đến bàn trang điểm, xuống trong gương đồng. Người trong gương chân mày ôn hòa, khóe môi thiên sinh nhếch lên, gương mặt cũng mang theo ba phần ý . Nương luôn tướng mạo của quá mềm yếu, gánh nổi uy phong của một vị chính thất phu nhân.

"Bà còn đủ thông minh nữa."

Ta tự lẩm bẩm một , cầm lấy chiếc lược chậm rãi chải tóc. Ký ức như thủy triều ùa về. Năm lên bảy tuổi, cha từ Dương Châu dẫn về một nữ t.ử tên là Ngọc Nương. Nàng eo thon như liễu, mắt chứa tình xuân, giọng mềm mại ngọt ngào khiến đến bủn rủn cả xương cốt. Nương ở trong phòng suốt cả một đêm.

Phát hiện đang bám khe cửa trộm, bà liền ôm lấy : "Niệm Nhi , cha con là kẻ phụ bạc, chẳng chừng còn sinh mấy đứa em dòng thứ để chúng chướng mắt..."

"Ý nương là thấy họ ?"

 Nương gạt nước mắt lắc đầu: "Không , nương chỉ là, chỉ là trong lòng khó chịu thôi..."

 

Loading...