PHÓ VÂN - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2025-07-23 01:10:19
Lượt xem: 1,202

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta từ chối , đành nhận , bây giờ đúng là lúc cần tiền, đợi dư dả , sẽ trả cho nàng .

Trình Ngọc Nhi , thở dài: "Vân Nhi, vốn tưởng rằng, cô gả cho sách, cuộc sống hẳn hơn nhiều, ngờ, cũng sống khó khăn như ."

Chữ "cũng" của nàng , thật sự đáng suy ngẫm.

Phu quân nàng là chủ quán rượu, thiếu ăn thiếu mặc, cũng thiếu tiền bạc, nàng sống chứ?

"Ngọc tỷ tỷ, nhà họ Trần đối xử với tỷ ?"

"Không , ."

Nàng lắc đầu, tiếp.

Nhà nào mà chẳng chuyện khó chứ, nàng , cũng tiện hỏi.

"Sẽ lên thôi, Ngọc tỷ tỷ, chúng đều sẽ sống hơn."

"Ừm."

Nàng nắm lấy tay : "Sau lão già đó mà còn dám bắt nạt cô, cô cứ đến tìm , tuyệt đối sẽ yên mặc kệ ."

7

Hoàng Diệu Tổ ngoài uống rượu, ngày hôm mới về.

Mẹ chồng dám cho chuyện gì xảy , ủ rũ, việc cũng chẳng sức lực.

Chỉ là, mấy ngày nay tính tình đổi, vẫn khiến bà nghi ngờ.

Sau khi Hoàng Diệu Tổ về, bà nhỏ giọng thì thầm với : "Con , thấy, Vân Nương khác xưa thế nhỉ?"

Hoàng Diệu Tổ khịt mũi: "Có gì khác ? Vẫn cái bộ dạng c.h.ế.t dở thôi."

"Không , ý là, nó hình như phát hiện điều gì , cứ cảm thấy, nó đối với còn kính trọng như nữa."

"Hừm, , con cũng thấy , tại thế nhỉ?"

Ta trốn ở phía , rõ mồn một, rằng những ngày như thế thể kéo dài, vẫn sớm cắt đứt với Hoàng gia mới .

Chỉ là bây giờ, vẫn giả vờ cho qua chuyện.

Ta mở cửa, đẩy xe đậu phụ của ngoài.

"Mẹ, Diệu Tổ, con bán hàng đây."

Ta dịu dàng mỉm : "Trời sắp trở lạnh , hy vọng buôn bán sẽ hơn một chút, đợi kiếm tiền, may cho Diệu Tổ một bộ quần áo mới, mua cho đôi hoa tai vàng, cả nhà chúng , sống những ngày thật sung túc!"

Mẹ chồng và Hoàng Diệu Tổ , trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều, liếc mắt , cảm thấy nghĩ nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/pho-van/chuong-6.html.]

Mẹ chồng vội vàng : "Được , Vân Nương, con đường cẩn thận nhé."

"Con , ."

Ta đẩy xe đậu phụ cửa, lúc đầu , thấy chồng vui vẻ sờ sờ dái tai, bắt đầu tưởng tượng đến đôi hoa tai vàng của bà .

Còn hút m.á.u ư? Nằm mơ giữa ban ngày.

8

Ta bán đậu phụ, bán loại đậu phụ cay tẩm ướp gia vị.

Đây là nghề gia truyền để , công thức nước sốt cay, chỉ một , nhà khác mua đậu phụ của về, nghiên cứu cả năm nửa năm, cũng tìm công thức của .

Hơn một năm bày hàng, đến Tây Nhai, nhiều khách quen vây , tranh mua đậu phụ.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Chưa đến nửa ngày, đậu phụ bán hết sạch.

thể để con Hoàng Diệu Tổ buôn bán như , nên chuẩn từ , lén giấu một ít đáy xe, về nhà đó, liền giả vờ như bán hết.

Lợi nhuận mỗi ngày, nhiều đến mức khiến họ thèm , cũng ít đến mức khiến họ phàn nàn.

Chỉ đủ tiền vốn, còn dư một hai đồng, đưa cho chồng mua gạo thóc.

những ngày như thế cuối cùng cũng thể kéo dài, cứ nghĩ đến con sông băng giá đó, là thấy lạnh run .

Ta rời khỏi Hoàng gia.

Mấy ngày , tìm một cơ hội, đến nhà ca ca, định nhờ giúp đỡ.

Vừa cửa, còn kịp mở lời, tẩu tẩu tỏ thái độ vui .

Họ mang thai mà vẫn bán đậu phụ, sống , sợ gây phiền phức cho họ.

"Mày về gì?"

Hắn cau mày lạnh lùng:

"Con gái gả như bát nước đổ , chuyện gì thì đừng đến tìm tao, c.h.ế.t , đây cũng còn là nhà của mày nữa.

An phận ở Hoàng gia , nếu vui, họ đuổi về, tao tiền trả sính lễ ."

Thì sợ Hoàng gia đuổi về, tìm đòi tiền thách cưới.

Thì em ruột thịt, cũng chẳng khác gì lũ sói lang nhà họ Hoàng, từng một ăn tươi nuốt sống , đến xương cũng nhả .

Ta nhiều cũng vô ích, dù cầu xin , cũng chỉ đầu mách với Hoàng Diệu Tổ, để bắt về Hoàng gia.

 

Loading...