Pháo Hôi Beta Diễn Không Nổi Nữa Rồi - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:13:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Mặc thấp thỏm. Nhìn bản tin sáng sắp kết thúc, đoán tám phần là sắp đến đoạn trò chuyện... thể gì với Phùng Dị? Tình hình chính trị hiện tại thì học dở tệ, chẳng lẽ kể chuyện mấy đàn em Omega ở đại học Đông Thành?

thật, đúng là hiểu nhóm Omega ở Đông Thành.

Xét về môi trường học đường lâu năm bất công, Beta và Omega buộc ôm sưởi ấm. Mỗi mùa nhập học, các đàn Beta nhất định tập hợp để hướng dẫn tân sinh cách sống sót trong trường. Còn Đỗ Mặc, vì lâu năm sống giữa đám Alpha mà vẫn bình an vô sự, thậm chí chút tiếng tăm, nên nghiễm nhiên xem là “đồng cấp”. Trong tân sinh xuất sắc, hội trưởng BO của Hội Học Sinh còn định đề cử giới thiệu chính thức.

“Chủ tịch phe cấp tiến sẽ đến Đông Thành, hai bên sẽ tổ chức một loạt diễn đàn xoay quanh tương lai phát triển của tinh cầu Parsingen, thúc đẩy hợp tác giữa hai đảng.”

Giọng phát thanh viên kết thúc bản tin. Phùng Dị khẽ chạm vòng tay đen ánh kim, màn hình hologram giữa hai lập tức biến mất.

Đỗ Mặc: “...”

Cậu nên mở miệng ?

Đến giờ vẫn đau đầu, chứng tỏ tâm trạng Phùng Dị tệ.

...Tối qua còn lạnh như băng, giờ đổi chiều. Tâm trạng của Phùng Dị đúng là biến đổi nhanh như thời tiết.

Phùng Dị hỏi như thể tiện miệng:

“Không ?”

...Nhìn quanh là nơi cách xa trung tâm thành phố, nãy giờ chẳng tiếng xe nào. Muốn cũng xe chứ! Đỗ Mặc liếc đồng hồ, trong lòng c.h.ử.i thầm: Đã hơn 9 giờ , giờ mới hỏi ?

Bề ngoài vẫn cung kính:

đang nghỉ phép do t.a.i n.ạ.n lao động.”

Vì vẫn là sinh viên, Triệu chủ nhiệm đặc cách cho nghỉ ba ngày, cộng thêm cuối tuần, tổng cộng năm ngày. Đây là kỳ nghỉ dài đầu tiên của Đỗ Mặc từ khi thực tập – đổi bằng một vết thương.

Nói đến nghỉ phép, Đỗ Mặc cực kỳ ghen tị với Alpha và Omega — mỗi tháng đều ba ngày nghỉ thêm, kể kỳ động d.ụ.c còn nghỉ mười ngày. Omega thường động d.ụ.c bảy ngày, mỗi nửa năm một . Sau khi phe cấp tiến lên nắm quyền, để bảo vệ Omega và khuyến khích họ tham gia xã hội, ban hành quy định “Tuần trăng mật” kéo dài mười ngày.

Đáng tiếc, Beta kỳ động dục. Đỗ Mặc chỉ hâm mộ.

nếu hỏi một Alpha cường tráng suốt mười ngày, đầu óc và cơ thể mất kiểm soát... thì câu trả lời là . Cậu từng tài liệu chuyên ngành: Omega về mặt sinh lý và tâm lý đều thể kháng cự Alpha. Một khi đ.á.n.h dấu, sẽ trở thành phụ thuộc.

Dù phe cấp tiến cổ vũ Omega đ.á.n.h dấu bước xã hội, quen nhiều Alpha hơn – thì bản chất vẫn đổi. Trước đây, việc kết hôn của Omega do đế quốc quyết định, dựa mức độ phù hợp của tin tức tố. Khoa học chứng minh con sinh sẽ gen , nhưng rõ ràng chẳng ai xem Omega là con .

Vì thế, Đỗ Mặc chỉ thỉnh thoảng tò mò cảm giác c.ắ.n tuyến s.i.n.h d.ụ.c là thế nào. Có lúc còn nghĩ “thử một cũng ” – nhưng tuyệt đối trở thành Omega.

Phùng Dị khẽ nhíu mày.

Tim Đỗ Mặc lập tức thắt .

Không đến mức chứ? Beta hồi phục chậm hơn một chút, nhưng nghỉ mà nhíu mày ?

Cậu cúi đầu, giọng nhỏ:

“Kỳ nghỉ hè thực tập gần như kết thúc , sắp khai giảng... Đông Sâm chắc giao thêm hạng mục mới, nghỉ thêm vài ngày cũng .”

Nghĩ đến khai giảng, Đỗ Mặc thấy đau đầu.

Cậu thừa nhận, của , liên quan đến Phùng Dị. Thành tích , trừ môn toán thì các môn còn đều chỉ đủ điểm qua nhờ cộng thêm điểm thực tập và giáo viên thương tình vì là Beta.

Cuối kỳ học kỳ 1, hội trưởng Beta của Hội Học Sinh bảng điểm của , tức đến mức :

“Đỗ Mặc... Cậu cố lên. chờ nhận ca, đừng để thành tích kéo tụt danh tiếng của chúng .”

Toán học của tinh cầu Mạt Tinh khác Lam Tinh là mấy, chỉ khác cách trình bày. Chương trình toán của khoa tài chính ở Đông Thành khó, Đỗ Mặc quen với logic toán từ cấp ba, nên học như cá gặp nước.

các môn khác thì .

Tài chính học thiên về lý thuyết, chương trình thường đề cập đến lịch sử, địa lý, chính trị... Cậu từng đoạt giải môn lịch sử và địa lý của Lam Tinh, nhưng chính trị thì là chuyện khác. Phải hiểu rõ mối quan hệ phức tạp giữa các tinh cầu, thậm chí cả các tinh hệ. Học kỳ 1 môn “Thương mại liên tinh hệ”, suýt nữa khiến Đỗ Mặc gục ngã. Cậu còn hiểu nổi thương mại của Lam Tinh, giờ nghiên cứu cả vũ trụ...

Phùng Dị vẫn đang quan sát Đỗ Mặc, thấy mặt mày ủ rũ, liền hỏi:

“Cậu tham gia?”

Đỗ Mặc lập tức cảnh giác.

Thật khó để đoán: nếu tham gia”, Phùng Dị sẽ gì tiếp theo.

Thư báo trúng tuyển đại học Đông Thành đó cũng là như mà đến.

nghĩ đến việc .” Đỗ Mặc từ chối thẳng thừng, sợ vòng vo sẽ khiến Phùng Dị hiểu sai đau đầu. vẫn bổ sung:

“Không , chỉ là định tham gia đón tân sinh... hoặc là thời gian .”

Phùng Dị như chuyện gì mới mẻ, ánh mắt thoáng hiện hứng thú:

“Đón tân sinh?”

Đỗ Mặc lập tức cảm thấy áp lực đè nặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/chuong-5.html.]

Truyền thống “cao niên cấp B dẫn tân sinh BO” là văn hóa nội bộ giữa Beta và Omega, gần như Alpha nào . Cậu đột nhiên cảm giác như đang dắt dê miệng sói.

Cẩn thận lựa lời:

“Chỉ là dẫn các tân sinh quen với trường, giới thiệu vài khu vực cơ bản...”

Ví dụ như tuyệt đối bén mảng đến khu quân sự, mấy tòa chuyên ngành kỹ thuật bộ là ký túc xá Alpha. Cổng kiểm soát nghiêm ngặt, Alpha bên trong quanh năm bước khỏi trường. Đỗ Mặc luôn nghi ngờ, trong mắt họ, Beta nóng tính cũng thể xem là Omega – ngang qua khu đó lấy tài liệu, cảm giác gáy chằm chằm suốt cả đoạn đường.

May mà Phùng Dị hỏi thêm.

Đỗ Mặc thở phào, đồng thời thấy lạnh sống lưng. Nếu Phùng Dị mà xuất hiện ở buổi đón tân sinh, sẽ khiến bao nhiêu tiểu Omega nghiệp cấp ba điêu . Alpha bước từ quân khu Đông Thành, khí thế thua gì nhân vật trong phim.

Nếu thể nhận sự quan tâm thật lòng từ Phùng Dị, đúng là một đối tượng lý tưởng — tin tức tố mạnh, ngoại hình xuất sắc, gia thế hiển hách... vấn đề là: chính là hải vương.

Đỗ Mặc thể chống cốt truyện. Thân phận của là tuỳ tùng của Phùng Dị, tồn tại duy nhất để xử lý mớ hỗn độn tình cảm của . Cậu chỉ hy vọng, trong thời gian khi cốt truyện chính thức bắt đầu, đừng để những tiểu Omega ngây thơ Phùng Dị tổn thương. Nghĩ đến đây, Đỗ Mặc đến kết luận: Mình phù hợp để giới thiệu hội trưởng.

Cơ thể cứng đờ.

Tiếng động ... phát từ bụng .

“...” Đỗ Mặc mím môi, nên giải thích .

Cậu thề là thấy Phùng Dị... .

Đói bụng thể trách ! Tối qua chẳng ăn gì, sáng nay cũng bữa sáng... Dù mười lá gan, cũng dám hỏi Phùng Dị xem trong bếp gì ăn . Phùng Dị ít khi . Trong nguyên tác, thể đếm đầu ngón tay. Theo lời tác giả, nụ cả đời của Phùng Dị đều dành cho bạch nguyệt quang thời cấp ba.

Ngoài ý nhận nụ của hải vương, Đỗ Mặc bối rối cửa sổ. Ánh nắng ở vị trí , xuyên qua lớp kính chiếu lên , mang cảm giác ấm áp. Lạnh lẽo từ lúc nào tan biến. Trên mặt kính phản chiếu bóng dáng hai . Đỗ Mặc nhận Phùng Dị cũng đang ngoài – nhưng muộn. Ánh mắt họ chạm .

Không hiểu , lẽ vì bầu khí yên bình , Đỗ Mặc cảm thấy trong ánh mắt một tia dịu dàng.

Tim đập nhanh hơn.

Một cảm giác chờ mong mơ hồ trào lên trong lòng.

Phùng Dị dậy:

“Thay quần áo. đưa về trường.”

Tim Đỗ Mặc lập tức trở nhịp bình thường.

Biết ngay mà. Phùng Hải Vương bao giờ bụng vô cớ.

Ít nhất thể lấy quần áo của — Đỗ Mặc tự an ủi.

Không từ chỗ quái quỷ về trường mất bao lâu... Đỗ Mặc kìm xoa xoa cái bụng lép kẹp, thầm : Xin mày nhé, bụng.

Phùng Dị dậy, Đỗ Mặc định hỏi quần áo ở thì thấy phòng đồ. Cậu điều, ngoài cửa chờ. Một lúc , Phùng Dị mang một bộ quần áo sạch sẽ.

Khoảnh khắc đó, Đỗ Mặc hiểu rõ:

“Thay quần áo” là sang đồ của Phùng Dị.

Cũng đúng thôi. Thiếu gia nhà họ Phùng thể để tuỳ tùng mặc đồ rách rưới rời khỏi nhà , về trường học — mất mặt lắm.

... Đỗ Mặc há miệng, liếc vóc dáng của và Phùng Dị — chênh lệch quá lớn!

Mặc đồ của Phùng Dị chẳng khác nào học sinh tiểu học mặc đồ của học sinh cấp ba.

Cậu run run đưa tay nhận lấy bộ đồ ném qua.

Một chiếc hoodie, một chiếc quần đùi. Phong cách “Phùng Dị” – màu đen, đường may hảo, nhãn hiệu, chắc là hàng đặt riêng từ xưởng của nhà họ Phùng.

Đỗ Mặc bắt đầu lo lắng: nên giặt sạch trả ?

Phùng Dị chắc chắn mặc đồ khác từng mặc. giữ cũng vô dụng – mặc , ném , chẳng lẽ để thờ trong ký túc xá?

Cậu trốn phòng ngủ tối qua để đồ. Vừa giơ tay lên thì vô tình động vết thương ở vai. Máu bắt đầu rỉ . Đỗ Mặc do dự vài giây, quyết đoán gọi ngoài: “Phùng , thể cho xin ít băng gạc ?”

Trước mặt Phùng Dị, luôn nhẫn nhịn hết mức. thật sự thể nhịn. Alpha khứu giác nhạy bén, giấu . Đỗ Mặc truy hỏi vết thương thế nào, nên chủ động tay .

Vì phòng đồ cách vài lớp tường, cố ý to hơn.

rằng – Phùng Dị đồ xong, đang ngay ngoài cửa phòng ngủ phụ.

Nửa phút , Phùng Dị gõ cửa, đưa tay , đưa cho một cuộn băng gạc.

Đỗ Mặc nhận lấy, nhưng Phùng Dị rút tay . Cậu ngạc nhiên thấy trong lòng bàn tay còn một lọ t.h.u.ố.c mỡ nhỏ.

“Giảm đau.” Phùng Dị ngắn gọn.

Đỗ Mặc lí nhí cảm ơn, dùng kỹ năng xử lý vết thương thuần thục mà nên để băng vai. Lọ t.h.u.ố.c mỡ nhãn hướng dẫn sử dụng, phân biệt là loại gì. Thuốc dùng cho ABO sự khác biệt, Đỗ Mặc nghĩ một Alpha chuẩn sẵn t.h.u.ố.c phù hợp cho Beta.

Phùng Dị chắc chắn nghĩ nhiều như . Với địa vị của , đời nào tự mua thuốc. Thể chất đến mức lẽ từ lúc sinh từng đến bệnh viện. từ chối thì ngại. Lỡ Phùng Dị phát hiện thì hổ c.h.ế.t mất. Thế nên Đỗ Mặc chỉ thoa một lớp mỏng lên băng gạc.

Thuốc mùi bạc hà, khá dễ chịu.

Loading...