Phải Mặt Dày Lên - Phần 6
Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:07:47
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
20.
Vừa nhà.
tháo hết cúc áo , để lộ cơ bụng, cơ ngực: “Chồng ơi, đáp ứng em một mong nhé?”
Tổng tài thở dốc: “Em .”
bật video mấy cơ bắp nhảy nhạy cảm: “Anh… múa cho em xem ?”
Tổng tài: “…”
Không c.h.ử.i là vô liêm sỉ… cũng xem như diễn giỏi.
Anh siết chặt nắm tay, c.ắ.n môi, miễn cưỡng học theo video uốn vài cái.
Eo bụng thon mạnh, áo mở phấp phới, ai chẳng khen quyến rũ c.h.ế.t ?
Bốp!
cố ý đập nhẹ : “Lại! Đừng cứng như robot.”
Một tổng tài cao cao tại thượng, bao giờ chịu nỗi nhục ?
Chắc nghiến gãy cả răng hàm.
Nhạc mờ ám, động tác mềm dẻo, nét mặt cấm dục… thật khiến miên man.
cố nhịn khô miệng, giả vờ chê: “Chồng ơi, nhảy thể d.ụ.c phát thanh hả? Bà nội 80 tuổi của em còn uốn hơn!”
Tổng tài: “…”
“Không , chắc em xem trai khác múa. Chồng sẽ giận chứ?”
Đuôi mắt tổng tài đỏ lên, diễn tới cùng: “Si tình như chính thất ? Chính cung khí độ của chính cung.”
bật , véo mặt : “Chồng ngoan lắm.”
21.
Đi dạo phố.
mua một cái quần lót da cực s.e.x.y màu đen. Lén bỏ cặp công văn của tổng tài.
Tổng tài nhắn: [Mai Tam Á họp, ngủ sớm nha.]
: [Ngủ .]
Tổng tài: [Sao ?]
chụp cái quần lót s.e.x.y gửi cho : [Nghĩ đến cảnh mặc nó… em ngủ nổi.]
Rất lâu mới trả lời: [Anh mặc, vợ.]
: [Anh dám lời vợ?]
Hôm .
Trước khi lên sân khấu, ghé tai : “Vợ… em mua nhỏ quá.”
: “!”
Chọc thôi mà… mặc thật?!
Hội nghị trang trọng, doanh nhân đầy sân. Tổng tài nghiêm túc thuyết trình, từng chữ sắc bén.
Mọi đều chăm chú.
Chỉ … bên trong bộ vest đạo mạo đó là cái gì đắn.
Về khách sạn.
Anh dài sofa: “Vợ, kiểm tra giúp .”
giẫm gót giày lên : “Thử mới .”
Mắt sâu như xoáy nước, tay nắm cổ chân : “Vợ… giẫm đúng chỗ.”
22.
Tình nóng như lửa.
kéo khóa váy đỏ đến một nửa: “Chồng, cho em hỏi một câu?”
Tổng tài thở gấp: “Nói .”
“Anh định giả vờ đến bao giờ?”
Tổng tài: “…”
chọt n.g.ự.c : “Trên chỗ nào cũng cứng. Cứng nhất chính là cái miệng!”
Tai đỏ bừng, giọng khàn xuống: “Thư ký Giang, đừng như …”
nâng cằm , thẳng mắt: “Anh cố tình lạnh nhạt vì trách chia tay ?”
“Sao trách em ?” Anh như thấy chuyện nực : “Em thích kiểu như là chuyện thường. cố trở thành em thích, chứ hỏi ‘tại em thích ’.”
gật đầu đ.á.n.h giá cao ba quan của : “Vậy giận cái gì?”
“ giận…”
“Mình chia tay thì em em sẽ tập trung sự nghiệp, yêu đương nữa. Kết quả độc suốt, còn em một quen ba .”
: “ quen ba hồi nào?!”
“Lúc mới , em em ba bạn trai nuôi.”
vỗ trán: “Đó gọi là đùa trừu tượng hiểu ?!”
Tổng tài hừ một tiếng: “Đừng gạt. Cái tên họ Thẩm bám em suốt ngày, còn nhắn tin. Anh thấy mấy .”
“Đó là nhân vật game, thật!”
“Anh tin.”
: “!!!”
…
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Đêm đầu tiên.
Tổng tài đau lòng hôn nước mắt của : “Vợ, sai .”
yếu ớt đẩy n.g.ự.c , đầu ngón tay run run: “Giờ tin …?”
Anh hôn lên trán : “Vợ ngốc, tin từ lâu .”
“Vậy mà còn…”
Anh ôm thật chặt, khít đến mức cảm giác như cả cơ thể lấp đầy: “Học đôi với hành… mới thể buộc vợ thật chặt.”
Đồ xa!!
23.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phai-mat-day-len/phan-6.html.]
Chúng tái hợp.
Nơi công sở thì yêu thầm.
Công việc thì là cặp bài trùng ăn ý: đ.á.n.h mở đường, hỗ trợ.
Dự án nào khó nhằn nổi, sẽ nghĩ cách xử lý để thể cầm chắc tiền thưởng cuối năm.
Về đời tư thì… theo chế độ “một vợ bốn chồng”.
Tan , dài chuyện yêu đương với ba ông chồng điện tử, còn tổng tài thì việc nhà và… .
Lắm lúc tủi : “Đều là chồng, chỉ mỗi nấu cơm giặt đồ?”
Anh nũng là cất điện thoại ngay.
Để chơi .
Tết về mắt bố giám đốc.
Nhà nghiêm như phòng họp. Bố là cán bộ, là giáo viên. ghế sofa mà như kim.
Nói chuyện với bố như phỏng vấn công chức. Nói chuyện với như cô chủ nhiệm gọi phụ .
Bảo tổng tài lạnh nhạt, mộc mạc, chút hoa mỹ. Cũng may… nhờ bố nuôi mà viên ngọc quý phủ bụi, để nhặt .
Cuối cùng cũng chuyện xong, mượn cớ xuống bếp phụ.
Anh thấy liền nấu nhảy… vũ đạo gợi cảm.
Bố từ phòng khách hỏi: “Trong bếp cái gì cháy thế?”
Mẹ cau mày: “Không , là con nó… bốc lửa.”
hổ chui xuống đất.
Cháy, cháy cái gì cũng … miễn là chút thú vị.
(Hoàn chính văn)
Ngoại truyện 1:
Vì hiểu lãng mạn nên vợ chia tay. Vợ quyết định yêu nữa, tập trung sự nghiệp.
tôn trọng.
Chúng sẽ gặp đỉnh vinh quang.
Sau đó lập nghiệp thành công, đỉnh. Lại phát hiện cô lưng chừng núi… tận ba bạn trai.
chỉ tim cô , nghiến răng : “Giang Niệm Niệm, chỗ của em nợ , em định trả bằng cái gì?!”
2.
Cái họ Thẩm nhắn tin cho vợ . Trong đầu hiện lên cảnh vợ ôm điện thoại ngốc nghếch.
Không cẩn thận… tức quá mà “lật xe”.
Bác sĩ vấn đề về nhận thức.
Trời Phật ơi.
Không thể để vợ .
Rõ ràng cô ba bạn trai… Mà còn ch.ó cho cô ! Cũng giữ chút thể diện cho con trai chứ!!
3.
Mỗi mất trí xong, đều phát hiện vợ đang mấy hành động mật với . Cho đến khi hôn mạnh cô … bí mật sắp giấu nổi nữa.
đuổi vợ .
Sau đó Hàn tổng đến thăm.
Đến thì đến, còn tặng bài hát: “Tự tôn thường kéo con vòng vèo… tình yêu cũng theo đó mà cong vênh…”
trầm tư.
Làm ch.ó thôi mà?
l.i.ế.m là .
4.
Hàn tổng hát xong hỏi: “Vợ ?”
Lúc đó mới …
Có một khác, trong lúc mất trí… giúp theo đuổi vợ.
Hắn thế nào ?
mở camera xem . Những lời … chẳng học trong danh sách sách gửi ?!
Trước xem thường.
Giờ học từng khung một.
5.
và vợ tái hợp !
Vợ dính quá. Muốn đặt góc… dính chuột.
Cho đến khi “chiến bào”.
Làm mà vợ kháng cự nổi?
Lúc cô xin tha, .
6.
Sau ba năm kết hôn, chúng sinh một con trai.
Vợ bận sự nghiệp, con giao ông bà nội chăm.
Nó lớn lên… giống y hồi trẻ: Giống nhân vật nam chính nghèo trong tiểu thuyết thanh xuân đau thương, quần jean bạc màu.
Làm bố, thiện ý nhắc: “Con chú ý ăn mặc, thì mai chẳng bạn gái .”
Một bạn trai đạt chuẩn phục vụ nhan sắc!
Con thì ngầu như cán bộ trẻ: “Sinh viên lo học, yêu đương gì chứ?” Xong chằm chằm ảnh chụp màn hình của hoa khôi trường…
“Hừ, phụ nữ… đừng mong loạn tâm !”
Vợ chỉ : “Rồi cũng ngày nó .”
Mặt như tát: Đừng nữa! Đừng nữa!
(Hết)