PHẢI! CHÍNH TÔI ĐÃ ĂN THỊT NÓ! - Chương 3: Ăn thịt

Cập nhật lúc: 2025-12-03 12:13:31
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ngủ . Căn phòng chật hẹp cứ như đang thở cùng , phập phồng lạnh lẽo. Những tờ giấy với nét chữ trẻ con rải mặt. tự hỏi:

Thằng bé đó là ai? Và tại gọi ?

nhắm mắt, cố lục ký ức. càng cố nhớ thì đầu càng đau, như ai dùng tay bóp mạnh thái dương.

lúc đó, tiếng bước chân vang lên ngoài hành lang.

Cộp… cộp… cộp…

Không tiếng lớn.

Không tiếng dậm mạnh.

Mà là tiếng bước của trẻ con, nhẹ, nhưng rõ và cố ý.

dậy.

Mở cửa phòng.

Hành lang trống trơn. giữa sàn là một món đồ chơi.

Một chiếc xe bằng gỗ, màu phai gần hết, cạnh bánh xe vết nứt lâu năm.

nhận nó ngay.

Dù ký ức mơ hồ, nhưng thứ từng thấy .

Đồ chơi của em trai .

1. Ký ức khóa – mở đầu

Khi cầm món đồ lên, đầu nhói một cái mạnh đến nỗi suýt ngã.

Một hình ảnh chớp hiện:

hồi nhỏ, 10 tuổi.

Đang ở sân .

Bên cạnh là một đứa bé tầm 5–6 tuổi, tay cầm đúng chiếc xe gỗ .

sang nó trong ký ức:

“Nè, chơi nhẹ thôi kẻo bể.”

Đứa bé toe, mắt sáng, hề giống quái vật bóng ma.

Nó là… em trai .

Một sự thật rõ ràng.

choáng váng.

từng một đứa em trai?

Tại nhớ gì về nó?

Tại ba bao giờ nhắc đến?

Hay là… quên?

Hay ai đó bắt quên?

2. Tiếng gọi rõ ràng đầu tiên

Khi vẫn còn giữa hành lang, phân vân gì, thì ngay lưng vang lên một tiếng nhỏ:

“Anh…”

Không tiếng thì thầm.

Không vọng từ xa.

Mà là tiếng ngay gáy , gần đến mức cảm nhận gió lướt qua cổ.

.

Không ai.

ở cuối hành lang, đèn chớp tắt hai , và bóng của một đứa trẻ nhỏ xuất hiện trong 0,3 giây.

Một bóng đen thấp, động đậy, mặt về phía .

chiều cao của một đứa bé 5, 6 tuổi.

Rồi đèn sáng .

Bóng biến mất.

sàn nhà thêm hai dấu chân nhỏ ướt nước.

Nó rõ ràng.

Nó đang đó.

thấy.

3. Ảnh gia đình

chạy phòng cha cũ. Tìm bất cứ thứ gì chứng minh em trai. Trong ngăn kéo cũ, một tập ảnh gia đình quên lãng nhiều năm.

lật từng tấm.

điều kinh dị là:

Tất cả ảnh chụp chung đều xé mất phần góc bên — đúng chỗ của một đứa trẻ.

Mọi tấm.

Không trừ cái nào.

Và cạnh vết xé dòng chữ bằng phấn trẻ con:

“ANH BIẾT EM ĐÓ. ĐỪNG GIẢ VỜ.”

ném hết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/phai-chinh-toi-da-an-thit-no/chuong-3-an-thit.html.]

khi kịp gì, cuốn album tự rơi xuống sàn.

Một tờ ảnh từ cuốn album bay , ngay giữa phòng.

Tấm xé.

nhặt lên.

Trong ảnh , lúc 10 tuổi.

Đứng cạnh là một đứa bé mặt che bởi… gì đó giống một vệt bẩn mờ, như ai cố tình lau cực mạnh.

điều rụng rời:

Phía tấm ảnh, bằng chữ tay của cha :

“Hai em – ngày cuối cùng.”

Ngày cuối cùng… của ai?

Của nó?

Hay của… cả hai?

4. Hơi thở trong tủ quần áo

phịch xuống giường, cố ghép thứ thì tủ quần áo đột nhiên rung nhẹ. Rồi im.

Rồi rung nữa.

tưởng do gió. căn phòng kín mít, hề khe hở.

Rồi từ trong tủ vang :

“…Anh ơi…”

Tiếng gọi nhỏ như đứa trẻ gọi trai dỗ chơi.

giọng… giống con .

Nó kéo từng âm như dây thun giãn, ướt và nghẹt.

run tay mở tủ.

Bên trong ai.

Chỉ một thứ:

Một bát sành nhỏ đặt giữa tủ.

Bên trong là một chất màu nâu khô, mùi tanh nhẹ, như thức ăn cũ lâu ngày.

Và mảnh giấy thứ ba, ghi:

“ĐÂY LÀ BỮA CUỐI CÙNG ANH NẤU CHO EM.”

nghẹn thở.

nhớ từng nấu cho ai.

đôi tay tự dưng run và lạnh buốt, như cơ thể nhớ điều đầu óc thì .

Câu cuối cùng trong tờ giấy c.h.ế.t lặng:

“LẦN ĐÓ… ANH ĂN CHUNG VỚI EM MÀ.”

5. Sự thật hé mở — ký ức trồi lên

Lúc đó, đầu nổ tung nữa.

Một ký ức khác hiện , rõ hơn cái .

, hồi 10 tuổi.

Ngồi bên bàn ăn.

Cha cạnh, mặt tái mét.

Mẹ .

Trên bàn… hai cái bát.

Một cái mặt .

Một cái mặt em trai .

Đứa bé cầm thìa, vô tư.

cũng ăn như bình thường.

trong ký ức, sang bát của em.

Bên trong thức ăn bình thường.

Nó màu nâu sẫm… đặc quánh… bốc nhẹ.

Còn thì—

ăn thứ đó.

ăn cùng nó.

nuốt trôi suy nghĩ.

Như thể từ nhỏ quen với việc đó.

giật trở thực tại, thở dốc.

thì thầm:

“… từng ăn cái gì ?…”

khi kịp hoảng hốt, phía lưng, ngay gần tai, một giọng trẻ con khe khẽ:

“Anh ăn thịt em mà.”

Loading...