ÔNG HÀNG XÓM CHIẾM DỤNG HÀNH LANG - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2024-11-23 09:36:41
Lượt xem: 956
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông lưỡng lự mãi, cuối cùng miễn cưỡng chuyển khoản cho 2.500 tệ kèm theo một lời xin đầy miễn cưỡng.
10
Đứa trẻ nhà ông thấy cảnh sát bắt, mà ông nội thua thiệt, tấm thẻ bài yêu thích trong tay hỏng tan tành, liền rống lên.
“Ông vô dụng quá! Con chơi với ông nữa, con về với bố!”
Vừa , nó lấy hết mấy tấm thẻ bài trong túi , ném tung tóe như hoa trời, chạy vòng quanh hành lang hét toáng lên.
Ông lão đau lòng đuổi theo , dỗ dành hết lời. để ý, ông dẫm trúng đống thẻ bài, ngã sấp mặt, cằm đập xuống đất, một chiếc răng rơi kèm máu.
Ông ôm mặt rên rỉ đau đớn.
lạnh lùng liếc đóng sầm cửa .
“Không thấy thì phiền.”
—---
Ông lão dám động đồ đạc của nữa.
Ông dùng đến chiêu cuối, cũng là chiêu duy nhất mà ông nghĩ là hiệu quả — để đứa cháu bực đến c.h.ế.t.
Trẻ con trong khu ai chơi với cháu ông , nên ông liền đường “nhặt” những đứa trẻ khác đang chạy nhảy ngoài đường về hành lang chung cư.
Vì thế, ông thậm chí chi tiền mua một đống đồ ăn vặt, kẹo, nước ngọt, chỉ để lũ trẻ ở hành lang chơi lâu hơn, phát điên.
Từ đó, hành lang chật hẹp ngày nào cũng chật cứng hơn chục đứa trẻ, ồn ào từ sáng đến tối. Tiếng chạy nhảy, la hét, và đập bóng vang ngớt.
Những đứa trẻ thường ai trông nom, đa là bố bận rộn trong kỳ nghỉ hè nhờ ông bà trông giúp.
Ông bà nghiêm khắc, dạy dỗ, cũng chẳng để ý đến phép tắc, đứa nào cũng ồn ào hơn đứa .
Lúc , chịu khổ chỉ , mà cả các hộ , thậm chí cả tòa nhà đều ảnh hưởng.
Có tìm ông lão lý, nhưng ông chống nạnh, đáp : “Hành lang là khu vực công cộng, tại cháu và bạn nó chơi ở đây?”
Bất đắc dĩ, đôi co nữa, mà chủ động lập nhóm với các cư dân ảnh hưởng để chuẩn kiện tập thể.
Dù cách sẽ mất thời gian, khả năng đến khi mở phiên tòa thì kỳ nghỉ hè kết thúc, nhưng sức mạnh tập thể vẫn hơn là một .
Lần , nhất định để ông nhận trát hầu tòa và phán quyết chính thức, để ông hiểu vấn đề nghiêm trọng đến mức nào.
Quan trọng nhất là qua đó còn thể gián tiếp liên hệ với con cái của ông .
cảm giác, con cái ông chắc chắn thể trị ông.
Tuy nhiên, khi chúng thu thập xong bằng chứng, nhà ông xảy chuyện.
—-----
Trẻ quá đông, hành lang chứa nổi, nên chúng chạy cầu thang chơi.
Kết quả, trong lúc chạy nhảy, năm đứa trẻ ngã lăn xuống cầu thang.
Hai đứa nhẹ nhất chỉ trầy xước tay chân, bầm tím và rách da.
Một đứa gãy xương cẳng chân, một đứa khác gãy xương cánh tay.
Nặng nhất là đứa cuối cùng, khi ngã xuống, đầu đập mạnh nền bê tông, bất tỉnh tại chỗ.
Sự việc nghiêm trọng đến mức cảnh sát nhanh chóng cuộc điều tra.
Bọn trẻ đều kể rằng ban đầu là ông lão hàng xóm dẫn cháu đến tìm chúng, mời chúng về nhà chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ong-hang-xom-chiem-dung-hanh-lang/chuong-7.html.]
Đến nơi, ông trong nhà tiện, nên bảo chúng ở hành lang chơi.
Hành lang hẹp, lũ trẻ chạy vài vòng chán, định về nhưng ông dụ dỗ bằng kẹo và nước ngọt nên ở .
Ông chỉ lo lôi chúng đến, còn việc trông coi thì mặc kệ, đóng cửa hưởng thụ sự yên tĩnh, trong khi thầm vui sướng tưởng tượng cảnh tiếng ồn hành hạ.
Kết hợp với các báo cáo đó và lời khai của cháu ông, cảnh sát nhanh chóng nhận mục đích của ông lão là để phiền đến phát điên.
Phụ của các đứa trẻ thương cuối cùng cũng đ.á.n.h động, lượt tìm đến để đòi công lý.
“Ông dám gọi nhiều trẻ con như đến chơi ở một hành lang chật hẹp thế ? Ông đây là nơi an ?”
“Con bao giờ xảy chuyện như thế ! Hôm nay ông nhất định cho chúng một lời giải thích!”
Con trai của ông lão cuối cùng cũng xuất hiện.
Anh sắc mặt u ám, ông lão với ánh mắt đầy thất vọng, như trách mắng:
“Rốt cuộc thì ông phá phách đến khi nào nữa? Có ông nhất định cho tất cả yên , để xoay quanh ông, thì ông mới thấy vui ?
“Từ đến nay, ông cho cả gia đình thể yên , ông ở cùng chúng thoải mái, chúng hợp ý ông. Được, mua nhà cho ông, để ông sống một , mà ông vẫn thể gây nhiều chuyện như thế .
“Ông nhớ cháu, và vợ cố gắng thuyết phục lắm mới đồng ý cho con ở với ông một kỳ nghỉ hè, mà ông thể chuyện lớn như thế ?
“Rốt cuộc ông thế nào, bố?”
Đối diện với con trai , ông lão còn vẻ ngang ngược như , mà giống như một đứa trẻ phạm , ấp úng, năng lắp bắp nhưng thể đưa bất kỳ lời giải thích nào.
Một loạt phụ đưa ông lão hàng xóm tòa.
Cuối cùng, vì tình trạng của đứa trẻ chấn thương đầu khá nghiêm trọng, tòa án phán ông lão bồi thường hơn 200.000 tệ.
Con trai ông lão quyết định bán căn nhà mà ông đang ở để trả nợ.
Ông lão thể tin , cứ lẩm bẩm ngừng: “Đây là nhà của … thể bán như ?”
con trai ông chỉ lạnh lùng liếc ông một cái, chút do dự mà : “Là do bố tự chuốc lấy.”
Ông lão còn nơi nào để , con trai ông cũng đón ông về nhà.
Cuối cùng, ông đưa viện dưỡng lão.
Ông phản kháng chịu, gào, nhưng con trai ông hề quan tâm, cứng rắn lôi ông lên xe.
Cùng lúc đó, bố của đứa trẻ nghịch ngợm đưa con về nhà và ngay lập tức đăng ký cho học năm sáu lớp học thêm, quyết định nhốt ở nhà để nghiêm khắc quản lý, từ đó để tiếp tục quậy phá.
Theo lời một phụ khác cũng con học cùng lớp học thêm, cặp vợ chồng đặc biệt thuê một gia sư nghiêm khắc, và đứa trẻ nghịch ngợm quản lý đến mức ngoan ngoãn, dám trái lời.
Đôi ông cháu cuối cùng cũng biến mất khỏi khu dân cư, hành lang trở yên tĩnh, và hàng xóm xung quanh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thỉnh thoảng, hàng xóm ở tầng bàn tán về những chuyện mà đôi ông cháu từng , thở dài rằng đó là “gậy ông đập lưng ông.”
Mọi rắc rối và phiền toái cũng theo sự của đôi ông cháu mà tan biến.
Cuộc sống của cũng trở với những ngày tháng bình yên thường nhật.
(Hết)