Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Oan Gia Ngõ Hẹp - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-07-20 07:39:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẻ mặt bồi bàn cứng nhắc mặt, chân tự chủ lùi hai bước, ha ha gượng hai tiếng, bỏ một cốc nước nhanh chân chạy mất.

Nói thật , Cổ Thược với bọn họ coi như là quen thuộc, bởi vì cô yêu ch.ết bò bít tết và bánh bao tôm ở đây, tuy rằng từng vui đùa như hôm nay, ít nhất cũng quen cái mặt.

Mà sự tích của Cổ Thược trong quán cà phê thành chuyện lưu truyền kinh điển, bề ngoài suất khí của cô, dung mạo hấp dẫn khi trang điểm của cô, cùng kỹ thuật đánh danh truyền của cô, tất cả đều vô cùng m.ô.n.g lung, cho tò mò.

Hiệp thiếu là cô, mỹ nữ cũng là cô, khi hiệp thiếu và mỹ nữ là cùng một , thế giới bát quái nhất định sẽ triển khai mị lực của nó, Cổ Thược xuất danh cũng khó.

Bưng cốc nước uống một hớp, Cổ Thược phát hiện chỉ hẹn còn đến, mà ngay cả Chân Lãng đỗ xe cũng thấy cửa.

Không đến là nhất!

Cô liếc đồng hồ cổ tay, tới thời gian hẹn , mà mặt còn thấy ai đến. Không lằng nhằng thêm nữa, Cổ Thược lên, chuẩn dẹp đường hồi phủ.

Mới lên, bồi bàn bưng một cái khay tới mặt cô, một chén sữa bá tước kiểu tản hương vị ngọt ngào đặt xuống.

Cổ Thược giương mắt hỏi, bồi bàn chỉ một góc, “Tiên sinh bên mời ngài uống.”

Nhìn theo ánh mắt bồi bàn, nam tử tuấn trong góc giơ tay lên, giơ một ly cà phê lên trung, gật đầu mỉm .

Cổ Thược nghiên cứu hàng hiệu, nhưng loại khí chất lừa . Toàn bộ quán cà phê cáo cấp nhất, đó mà những thiết trang trí tinh xảo nổi bật cũng che khuất, càng áp chế.

Chân Lãng là hiếm thấy chỉ thể đơn giản dung hòa trong cảnh, còn thể bộc lộ khí chất đặc biệt siêu nhiên, những nơi , tất cả những thứ bên cạnh đều hóa thành hư ảo, trở thành bối cảnh vì mà sắp đặt.

Người đàn ông mặc dù loại khí chất thần kỳ như Chân Lãng, nhưng trong quán cà phê xa hoa tuyệt đối keo kiệt, cử chỉ hào phóng tiêu sái.

Cổ Thược liếc mắt sữa mặt, ngoắc ngoắc ngón tay với bồi bàn, ý bảo đem sữa trả cho đàn ông , về phía cửa.

“Cổ tiểu thư.” Giọng trầm thấp của đàn ông vang lên phía , “ đến muộn, một cốc sữa thể đền tội ?”

Cổ Thược dừng chân , đầu nhạt một tiếng, “Anh còn đến sớm hơn ? Sao thể là đến trễ?”

Có thể gọi tên cô lên, đối tượng xem mặt hôm nay của ?

Anh gọi là cái gì nhỉ? Hình như là Hạ Nguyên Hi cái gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/oan-gia-ngo-hep-epug/chuong-22.html.]

Ánh mắt liếc qua vị trí , Cổ Thược yên nhúc nhích, trong mắt như , “Hạ dường như chút thành tâm.”

“Có thể xin ?” Anh bưng sữa lên, trong tươi chút ngượng ngùng vì tâm tư vạch trần, “Cổ nhân đều mời bồi tội, sữa cũng là , thể để chút mặt mũi ?”

Cúi mắt xuống sữa trong tay , nụ của Cổ Thược càng tăng lên, “Trong cổ lễ mời ý tiễn khách, ý của Hạ , nghĩ hiểu.”

“A!” Trên mặt đàn ông một tia kinh ngạc, “Xin , sai , mời cà phê ?”

nhận lời xin của .” Cổ Thược lên tiếng khi ý gọi bồi bàn, “ xuống chậm rãi trò chuyện cũng cần.”

“Ơ…” Hoàn nghĩ tới Cổ Thược sẽ như , thứ hai giật ngốc nghếch, “Vì ?”

Chỉ cần đói bụng thấy Chân Lãng, đầu óc Cổ Thược tuyệt đối bình thường, phương diện giao tiếp càng thành thạo, “Hoa hướng dương màu vàng” thể thành công như chỉ dựa sự tính toán của Phương Thanh Quỳ, quan hệ xã hội của Cổ Thược cũng là thể thiếu.

Cô thu sự kinh ngạc của đối diện đáy mắt, lúc mới chậm rãi mở miệng, “ thể hỏi hai vấn đề ?”

Tư thái tự tin, ẩn chứa khí thế bên trong, tia sáng xinh của cô b.ắ.n bốn phía thêm vài phần khí, đàn ông cũng khỏi theo lời cô, “Xin cứ hỏi.”

“Thứ nhất, vợ hiền thê lương mẫu, sự nghiệp của riêng ?”

Người đàn ông suy nghĩ một chút, “ tôn trọng quyết định của cô .”

“Thứ hai, yêu cầu bạn gái là xử nữ ?”

Người đàn ông đầu tiên là sửng sốt, đó nở nụ , lắc đầu, “Thời đại còn loại yêu cầu ? Nói thật, cũng , vì tuyệt đối sẽ yêu cầu đối phương.”

Trong lòng chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, Cổ Thược khỏi bắt đầu nghĩ, rốt cuộc thể đụng trúng bình thường.

“Bây giờ thể xuống chậm rãi chuyện ?”

Cổ Thược luôn luôn chút dám xác định, trong khi do dự, bóng mặc đồ tây đen từ ngoài cửa chậm rãi , cô chậm rãi vuốt lên tóc gáy đang dựng .

Một cảm giác thật rét lạnh từ lưng bò lên, theo mạch m.á.u bò đến khắp .

Trong đầu cô thoáng qua một lời thoại cũ TV —— một dự cảm !

Loading...