Nữ xuyên không thật ngu ngốc - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-09-06 10:36:33
Lượt xem: 127
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
A, thú vị.
Một nha nho nhỏ mà thôi, thật sự sốt cao hỏng não đấy chứ?
Ta nhớ tới những lời đồn từng về Niệm Vũ, , nàng ở viện nhị ca vô cùng tự do thoải mái.
Thường xuyên thư phòng của nhị ca, phần lớn thời gian trong ngày đều dùng để trò chuyện với .
Hơn nữa, nàng cũng thường xuyên những lời kì quái, ví dụ như cái gọi là hạ nhân thực chất chính là quan hệ lao động ngươi tình nguyện, nếu hạ nhân ở trong phủ, gia chủ nên cho phép họ rời tìm kiếm công việc khác phù hợp hơn mới đúng.
Ta lật hết sách trong thư phòng cũng tìm lí giải về “quan hệ lao động” mà nàng rêu rao.
Nghe nàng bao giờ dành dụm tiền hàng tháng, nào cũng nhận lương tiêu pha sạch sẽ.
Nàng chê y phục của hạ nhân trong phủ , cầu xin nhị ca cho nàng ngoài mùng Một và Mười lăm hàng tháng để mua vài món xiêm y trang phục ý.
Ta từng Thúy Hoa , mỗi bộ y phục của Niệm Vũ giá tối thiểu một lượng bạc.
, nha như nàng , tiền tiêu hàng tháng nhiều nhất cũng chỉ hai lượng bạc mà thôi, ngờ nàng thể dành một nửa để mua y phục.
Trong lòng ẩn ẩn chút bất an, với tính tình như , sớm muộn gì nàng cũng sẽ gây tai họa.
“Nàng còn gì nữa? Chỉ với chuyện đó, ngươi theo nhiều năm như , chẳng lẽ còn thể bỏ qua ?” Ta dáng vẻ thôi của Thúy Hoa, hỏi.
Thúy Hoa do dự hồi lâu, cuối cùng mới , “Những gì Niệm Vũ với nô tì đều là chuyện nhỏ, nhưng nàng nên tiểu thư dùng phận chèn ép khác. Hơn nữa nàng còn nhạo tên của nô tì, chê là quê mùa, đó chế giễu ‘Thúy Hoa, mang dưa chua tới đây!’ Nô tì tên là do phu nhân đặt, nàng như , chẳng chính là để phu nhân mắt ?”
Lúc Thúy Hoa Niệm Vũ, còn để tâm, chỉ là nghĩ tới nàng dám giễu cợt tên mẫu đặt cho hạ nhân.
là Tam tiểu thư của Trung thư Thị lang, đoan trang hiền thục, cho nên chỉ thể cố gắng cơn giận đang sôi trào.
“Nàng sách, ngươi cần so đo với nàng . Lần nếu nàng còn bậy, ngươi cứ coi như tiếng chó sủa là .”
Ta còn xong, chợt tiếng ẩu đả.
Ta đầu , là Niệm Vũ cùng Trân Châu và Thúy Ngọc đang cùng một chỗ.
Trân Châu , “Tam tiểu thư đang luyện chữ, bất luận kẻ nào cũng ồn, ngươi đừng loạn!”
Niệm Vũ thì vênh mặt lên, nàng đẩy mạnh Trân Châu một cái, còn giơ chân chặn Thúy Ngọc. “Ta chẳng cần quy củ chó má gì cả, nơi đây phong cảnh như , bất cứ ai đều thể tới, vì thể?! Nhị công tử bình thường còn chẳng dám nặng lời với , ngươi là cái thá gì?!”
Thúy Hoa thấy , liền vội vã lên phía .
Ta vốn thích ồn ào, bình thường dạo trong phủ cũng mang theo nhiều , chỉ cần ba các nàng theo là .
Hôm nay, Thúy Hoa cùng ở bên trong đình, Trân Châu cùng Thúy Ngọc ở bên ngoài canh giữ.
Ta ngoài đình vài bước, thấy Trân Châu và Thúy Ngọc đang chặn Niệm Vũ ở bậc thềm, “Buông nàng , lôi lôi kéo kéo như còn thể thống gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-xuyen-khong-that-ngu-ngoc/chuong-2.html.]
Trân Châu và Thúy Ngọc lập tức buông Niệm Vũ . Nàng ngẩng đầu , lúc , mới thấy rõ dáng vẻ của nàng .
Mắt hạnh mặt trái xoan, lông mi còn dài hơn cả , khuôn mặt trắng nõn như ngọc, xiêm y sạch sẽ chau chuốt, là kẻ vài phần tư sắc.
nàng hề giống thị nữ ngoan ngoãn điều, cổ lấp ló một chiếc vòng bạc tinh tế, vòng còn treo một chiếc khóa bạc nho nhỏ, khiến nàng càng thêm thanh thuần đáng yêu.
Bây giờ đang là mùa hè, xiêm y thông thường của nha trong phủ nàng xén mất một đoạn tay áo, đó dùng vải voan để may , khiến hai cánh tay trắng nõn như ngó sen như ẩn như hiện.
Qua đoạn tay áo mỏng manh trong suốt, thể thấy một đôi vòng tay phỉ thúy, dáng vẻ vô cùng quen mắt.
Nhàn cư vi bất thiện
Ta suy nghĩ một chút, , đó chính là đôi vòng lúc mẫu tặng cho nhị ca.
Không ngờ bây giờ, đôi vòng đó đeo cổ tay của một nha .
Niệm Vũ thấy yên lặng thật lâu lên tiếng, cũng thi lễ với , ưỡn n.g.ự.c thẳng lưng ngẩng đầu , “Chào tam tiểu thư, là Niệm Vũ. Nghe ngươi đang luyện chữ ở đây, nên cố ý tới gặp ngươi.”
Ngữ khí hào phóng chẳng hề giống nha đang thưa chuyện với tiểu thư, thậm chí còn thoải mái hơn cả hảo hữu Lâm Ức Chi của .
Lâm Ức Chi quen từ nhỏ, nàng chuyện với như cũng chẳng gì kì lạ, còn Niệm Vũ…
Thúy Hoa thấy gì, lập tức tiến về phía đối mặt với Niệm Vũ, trừng mắt mắng, “To gan! Thấy tam tiểu thư mà hành lễ, quy củ ngươi học đều bụng chó ?”
Ta giơ tay ngăn Thúy Hoa , “Không vô lễ. Nàng là trong viện của nhị ca, cũng coi như mặt cho nhị ca.”
Thúy Hoa tức giận lùi về .
Trên mặt Niệm Vũ hiện lên vẻ đắc ý, “Không hổ là tiểu thư khuê tú, cách chuyện cũng khiến dễ chịu hơn mấy quê mùa nhiều.”
Thúy Hoa tức giận siết chặt nắm tay, nghiêng , cho nàng một ánh mắt trấn an.
“Niệm Vũ cô nương, ngươi ngươi cố ý đến đây xem luyện chữ, ắt hẳn trong lòng cũng nhiều ý tưởng. Ta vẫn quen thuộc lắm với những mới nhập phủ, chi bằng mời Niệm Vũ cô nương cùng tới, chúng luận bàn thư pháp tự nghệ.” Ta lùi một bước, đưa tay với Niệm Vũ tỏ ý mời.
Thúy Hoa lặng lẽ níu tay áo của , nhỏ giọng, “Tiểu thư, nàng vô lễ như , tiểu thư còn khách khí với nàng !”
Ta để tâm đến sự lo lắng của nàng, bình tĩnh Niệm Vũ bước lên bậc thang tiến thẳng tới mặt .
Vóc dáng nàng tương đương với , hình cũng nhiều khác biệt, tóc cài một cây trâm bạc chạm khắc tinh xảo, chẳng qua ban nãy trong đình, nàng bậc, trâm ở đầu nên thấy.
Bây giờ mới phát hiện , cây trâm đó cũng là món mà mấy ngày nhị ca mang về.
Nhị ca quả nhiên sủng nàng.
Niệm Vũ kích động đến cạnh , chút lễ phép quy củ nào, giơ tay nắm lấy tay áo của , kinh ngạc thốt lên, “Đây chính là gấm Tô Châu nổi tiếng xa gần ? Quả nhiên rực rỡ huy hoàng, hơn hẳn với những bộ quần áo trắng đơn điệu , chẳng khác gì vải lanh mặc trong tang lễ cả.”
Ta nhíu mày, bất động thanh sắc rút tay áo khỏi tay nàng , “Niệm Vũ cô nương từng nghiên cứu vải vóc?”
Niệm Vũ thấy rút tay áo cũng hổ, ngược còn vô cùng đắc ý, “Chỉ là đây từng gấm Tô Châu tấc gấm tấc vàng, từng tận mắt thấy, hôm nay mới xưa cũng ngoa! Nếu tam tiểu thư ngại, nhận ngươi bạn chắc !”