Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:07:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhắc đến tên ngốc , Khang Hạnh sợ hãi rùng . Khang Quả đầy hy vọng an ủi:

“Đại tỷ, mặc dù căn nhà ở đầu thôn phía đông tồi tàn, nhưng dù đó cũng là nhà của riêng chúng . Dù ở đó ăn cám nuốt rau, cũng cam lòng.”

Trong bốn nha đầu , Khang Hạnh là tính cách mềm yếu nhất, ai gì cũng theo, chính kiến riêng.

Khang Quả thì đỡ hơn, là một nha đầu tương đối lý trí và nhận tình hình.

Khang Đào và Khang Khiết đều là những thẳng tính, đó, chịu chịu thiệt.

Điều đáng tiếc là Khang Khiết, đứa nhỏ nhất, cũng mười tuổi, nhưng các nàng đều chữ. Ngược , những đứa trẻ khác trong các phòng khác của Khang gia, bất kể nam nữ, ít nhất cũng học vài năm, ít nhất là mặt chữ. Từ điểm cũng đủ thấy Khang lão thái là cực kỳ thiên vị.

Từ Tứ Cẩm bốn nha đầu tự thu dọn đồ đạc xong. Khang Hạnh còn gói ghém cả hành lý cho nàng. Nàng đưa tay nhận lấy, cong khóe môi, ôn hòa :

“Các con gái của , hôm nay chúng bước khỏi cửa Khang gia, liền còn quan hệ gì với Khang gia nữa. Từ nay về , năm nương con chúng sẽ dùng đôi tay của để chống đỡ bầu trời . Các con yên tâm, nương sẽ để các con sống những ngày tháng .”

Bốn nha đầu sững sờ nàng một lúc, . Khang Khiết là đầu tiên nghi hoặc hỏi:

“Nương, con cảm thấy đột nhiên đổi? Người đây như .”

Khang Đào cũng cẩn thận gật đầu:

“Trước đây luôn giống nãi nãi, chúng con là đồ bỏ , là kẻ hại cha bỏ , hại sống . Sao hôm nay khác ?”

Khang Quả cũng lo lắng nàng:

“Nương, sốt cao đến hồ đồ ? Có cần mời lang trung đến xem ?”

Khang Hạnh c.ắ.n môi, thì thầm:

“Nương, bọn họ đều trúng tà...”

Từ Tứ Cẩm bốn nha đầu với những suy nghĩ riêng, bất đắc dĩ khổ một tiếng:

“Các nha đầu ngốc, các con yên tâm, dù nương thật sự trúng tà, cũng sẽ hại các con. Những chuyện để , chúng nên thôi.”

Vừa , nàng đẩy cửa nhà củi . Vốn dĩ nàng bước ánh mặt trời buổi trưa, rời khỏi cái nhà tình , nhưng ngờ chặn đường.

“Từ Tứ Cẩm, nhà ngươi nhận lễ vật dạm hỏi của Ngô gia , hôm nay Ngô gia đến đòi .”

Từ Tứ Cẩm thấy tiếng, ngước mắt lên, liền thấy Hoa mai bà dẫn hai cha con nhà họ Ngô xuất hiện mặt nương con nàng. Thấy cảnh , Khang Hạnh sợ hãi rụt trốn lưng Từ Tứ Cẩm. Ba nha đầu thì nghiến răng nghiến lợi cùng xông lên mặt Khang Hạnh, che chắn nàng phía , vẻ ai dám động đến Khang Hạnh, sẽ liều mạng với kẻ đó.

Biểu hiện của ba nha đầu khiến Từ Tứ Cẩm hài lòng. Nàng may mắn rằng tính cách bốn đứa trẻ giống Khang gia.

Nàng nhíu chặt mày, lướt mắt qua khuôn mặt của hoa mai bà cùng hai cha con nhà họ Ngô, cuối cùng dừng ánh mắt Ngốc t.ử nhà họ Ngô.

Đôi mắt to như mắt trâu của cứ đảo loạn trong hốc mắt, thỉnh thoảng tứ phía. Miệng hé mở, một tay bất an kéo vạt áo, tay đưa miệng, ngừng c.ắ.n móng tay, trong miệng còn phát những tiếng "ô ô a a".

Nhìn dáng vẻ của , e rằng ngay cả một câu chỉnh cũng nên lời, quả thực là ngốc hết t.h.u.ố.c chữa.

Có thể thấy, Khang lão thái thật sự nhẫn tâm, gả Khang Hạnh cho như thế .

Nàng tức giận đưa gói đồ trong tay cho Khang Đào, bước lên phía , lớn tiếng chất vấn:

“Hoa mai bà, ngươi nhận lễ vật dạm hỏi của Ngô gia? Mấy ngày nay vẫn bệnh giường, ngay cả giường cũng bước xuống, nhận lễ vật dạm hỏi của Ngô gia từ lúc nào?”

Hoa mai bà chớp đôi mắt tinh ranh, ngẩng cằm lớn tiếng đáp:

“Lễ vật dạm hỏi là do Khang lão phu nhân Khang Hạnh nhận.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-5.html.]

“Ồ? Vậy ngươi nên tìm Khang lão phu nhân mà đòi , chặn đường gì?”

Vừa , nàng phất tay về phía bốn nha đầu bên cạnh:

“Các con gái, chúng thôi!”

“Không !”

Ngô Đồ Phu hùng hổ tiến lên hai bước, bằng giọng ồm ồm:

“Khang lão phu nhân nhận lễ vật dạm hỏi của nhà , đồng ý gả Khang Hạnh cho con trai , ngươi còn quỵt nợ ?”

Từ Tứ Cẩm chút khách khí thẳng Ngô Đồ Phu, chính trực đáp:

“Ngươi cũng , là Tôn Tú Vinh nhận lễ vật dạm hỏi của nhà ngươi, ngươi tìm bà mà đòi . Khang Hạnh là con gái , hôn sự của con gái do cha nương chủ. Cái gã cha c.h.ế.t tiệt c.h.ế.t ở bên ngoài , ngoài , nương nó , ai quyền sắp đặt hôn sự cho nó.”

Hoa mai bà thấy nàng ý định nhượng bộ, liền lớn tiếng kêu lên:

“Khang lão thái thái, mau đây! Con dâu lão ngũ nhà chịu nhận nợ !”

Thực , ngay từ khi mụ mai bà bước sân, Khang lão thái thập thò qua khe cửa.

Chỉ là biểu hiện của Từ Tứ Cẩm hôm nay thực sự khiến thị thể đoán , nên thị mới dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thấy mụ mai bà gọi , thị lúc mới đẩy cửa bước . Hứa Tiểu Đan và Lưu Chiêu Đệ thấy tiếng động cũng vội vàng xúm xem trò vui.

Chưa đợi Khang lão thái đến gần, mụ mai bà sốt ruột nâng giọng hỏi vặn:

“Khang lão thái thái, chẳng con dâu lão ngũ đồng ý mối hôn sự ? Bây giờ thị nuốt lời ! Hôm khi đưa lễ vật dạm hỏi, chúng thỏa thuận rõ ràng , nếu nhà hối hôn, trả gấp đôi lễ vật đó!”

Nghe , Khang lão thái cau mày, lườm Từ Tứ Cẩm một cái, hiệu cho mụ mai bà, nịnh nọt:

“Hoa đại tỷ, lời gì thế? Khang lão thái thì luôn là giữ lời. Sáng nay con bé đòi tìm cái c.h.ế.t, vợ lão Ngũ sợ nó nghĩ quẩn, thôi thì thế , cứ về , lát nữa sẽ sai đưa Khang Hạnh sang.”

Khang lão thái vốn định dùng kế hoãn binh, đợi đến khi bà mối và cha con Ngô gia rời , nàng sẽ tính cách khác, cho dù dùng biện pháp mạnh, nàng cũng đưa Khang Hạnh đến Ngô gia, dù thì bạc tay, nàng nhả .

Ngay lúc Hoa bà mối và Khang lão thái trao đổi ánh mắt, chuẩn chào hỏi cha con Ngô gia rời , Từ Tứ Cẩm lúc lớn tiếng nhắc nhở:

“Hoa bà mối, nhắc cho ngươi rõ, ai nhận sính lễ của Ngô gia thì cứ để đó gả . Ta từng nhận sính lễ của Ngô gia, tự nhiên sẽ thừa nhận cuộc hôn sự . Kẻ nào dám khó , sẽ khách khí...”

Nàng đầu Khang lão thái,

“Trước khi trời tối, hãy đưa đầy đủ thứ nên chia cho đến đây, bằng , chúng sẽ gặp ở Thuận Thiên phủ nha môn.”

Để lời lẽ cứng rắn , nàng nhận lấy gói đồ từ tay Khang Đào, cùng ba nha đầu , ánh mắt của , đỡ Khang Hạnh thẳng về phía cửa.

Hoa bà mối thấy , giận dữ đến tột cùng Khang lão thái,

“Nếu vợ lão Ngũ đồng ý hôn sự , thì ngươi hãy trả sính lễ gấp đôi ! Hoa bà mối nghề mối lái nửa đời , từng chuyện hủy hôn giữa chừng. Nếu ngươi theo quy tắc, sẽ đến huyện nha đ.á.n.h trống kêu oan.”

Thực , sính lễ của Ngô gia ngay hôm đưa đến vợ lão Nhị, lão Tam và lão Tứ chia cả . Giờ thấy con vịt đến tay sắp bay mất, vợ lão Tam một tay ôm trán, trầm giọng :

“Nương, đầu con đau, con xin về phòng .”

Lưu Chiêu Đệ tuy là thật thà, nhưng bạc tay cũng nhả , nàng vội vàng qua đỡ Hứa Tiểu Đan (vợ lão Tam), giả vờ :

“Tam tẩu, đỡ tẩu phòng nhé!”

Thấy hai nàng dâu bỏ , Triệu Thu Cúc (vợ lão Nhị) càng dễ chọc, Khang lão thái chỉ đành tự nhận xui xẻo, lầm bầm c.h.ử.i rủa, tự móc tiền túi , trả gấp đôi sính lễ và hai con bò của Ngô gia.

 

Loading...