6
Giữa mùa đông giá rét, phụ truyền lệnh gọi Phó Thiệu đến gặp .
Trong khu rừng sân vườn, tuyết rơi như bông liễu. Ta để chờ suốt ba canh giờ, đến tận lúc chạng vạng mới thong thả bước tới.
Hắn vẫn bậc thềm, dám tự tiện trong đình tránh tuyết, vai áo phủ đầy tuyết dày.
Đám tỳ nữ mở đường cho , lót đệm lông mịn trong đình, treo màn chắn gió, nhóm lò sưởi ấm, mới bước .
Đã lâu Phó Thiệu từ cao như thế .
Lúc mới gả cho , và là phu thê hoạn nạn , cùng dìu qua ngày tháng, ngang hàng mà đối diện.
Sau phong hầu lập vương, lúc nào cũng hành lễ với , quỳ xuống mặt , sợ nhất là ngẩng đầu lên thấy gương mặt nổi giận.
Ta gần như quên mất, ban đầu... Phó Thiệu là ngẩng đầu .
Tay khẽ vuốt ve lò sưởi tay bằng bạc, bộ dáng trong gió tuyết mà khỏi trầm mặc.
Tỉ mỉ gương mặt non trẻ , phát hiện cả móng tay trong tay áo cũng nứt toác vì lao lực việc.
Khó trách tại yến tiệc cập kê, công khai nhục bao , vẫn nuốt giận mà đáp ứng hôn sự .
Nếu là hôn sự với nhà Dương gia, chẳng đến năm tháng nào mới thể thoát khỏi phận thấp hèn .
Ta khẽ mỉm :
"Phó Thiệu, ngươi vì mềm lòng, chịu gả cho ngươi ?"
Hắn trầm mặc một lát, lắc đầu.
"Ngươi tuy phận hèn kém, nhưng một gương mặt tuấn tú. Ta nghĩ, lẽ ngươi sống nổi nữa nên rể nhà Dương gia. vẫn sẽ ba điều kiện cho ngươi. Điều thứ nhất, sinh trong phú quý, chịu khổ. Ta ngươi mang theo ba trăm lượng vàng đến cầu hôn . Điều thứ hai, ngươi một thanh mai trúc mã, nếu ngươi công thành danh toại, bỏ mà cưới khác ?"
Ta chăm chú quan sát sắc mặt của Phó Thiệu.
Hắn sớm tuyết lớn cho đông cứng, đôi mắt đen sâu như mực, sống lưng cứng cỏi cũng dần cúi xuống.
Phó Thiệu khàn giọng :
"Ba trăm lượng vàng, nạp , thể cưới nữ nhi Dương gia, là phúc phận của Phó Thiệu."
Tuyết mỗi lúc một dày, tựa như tấm màn ngăn cách và .
Ta nhẹ nhàng gật đầu.
Phó Thiệu hỏi:
"Vậy điều kiện thứ ba là gì?"
"Điều kiện thứ ba," , "là đến ngày Lạp Nhật, ngươi lên Tây Sơn hái cho một bó mai đỏ đỉnh tuyết."
Phó Thiệu vốn chuẩn tâm lý khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-nhi-cua-dai-nho/67.html.]
Chỉ ngờ là một yêu cầu nhẹ nhàng như của nữ nhi, khẽ chớp mắt một cái, tuyết đọng hàng mi nóng tan chảy, như một giọt lệ nóng rơi xuống.
Khi ngẩng lên, sững sờ.
Nữ tử cao quý vẫn luôn khinh thường từ đầu gặp gỡ, giờ đây đang mỉm dịu dàng, nụ đó vương nơi khóe mắt như ánh nắng ấm áp hiếm hoi giữa trời tuyết.
Tựa như... từng thấy nụ vô trong mộng, chẳng tại , trong lòng bỗng dâng lên một cơn đau âm ỉ khó nhịn.
Như thể trong tim khoét một vết nứt lớn.
Tuyết rơi mịt mùng, dường như đều đổ trong vết nứt , chỉ còn cơn đau buốt thấu xương.
Hắn thấy chính thốt một câu, giọng khô khốc khó nên lời:
"Được."
7
Loạn thế hiểm ác, thường duy trì kế sinh nhai còn khó khăn, huống chi là kiếm ba trăm lượng vàng?
Phụ chuyện , ngăn cản.
Một là ông xem Phó Thiệu thế nào để kiếm tiền đó; hai là, dù kiếm đủ, ông cũng sẽ bù .
Chỉ v.ú nuôi từ nhỏ chăm sóc , từng trải qua hôn nhân, lo lắng cho :
"Tiểu thư, còn thành mà đối xử với như . Sau nếu thật sự phát đạt, ắt sẽ ôm hận trong lòng mà bạc đãi ."
Tay vẫn vẽ tranh án thư, chỉ khẽ mỉm .
Bà hiểu con Phó Thiệu.
Dù đối với bao nhiêu, cũng sẽ chẳng nhớ.
Kiếp , gả cho Phó Thiệu, thể là một lòng một .
Ta từng dựa phận để khó .
Đã gả cho , liền thật tâm thật ý cùng sống cả đời.
Mười năm thanh xuân đều trao hết cho , ban đầu giúp lo toan gia sự, về giúp thu phục nữ quyến trong dòng tộc.
Thê tử và nhà của các tướng sĩ trướng đều do chăm sóc.
Lúc khởi binh, quân ít lương thiếu, chính mang cả đồ cưới của cung cấp cho quân đội .
Năm qua năm khác, mới dần nhận rõ bản chất con .
Là xứng.
Không xứng với tấm chân tình của . Không xứng để gả cho .
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Bảo kiếm ba trăm lượng vàng, chỉ là xem vì chút tiền đó mà chật vật , để vơi bớt nỗi hận trong lòng một chút.