Ta giằng khỏi tay nương, về phía cửa.
Cha thấy chịu khuất phục, tức giận quát:
- Con khốn, mày sống là nhờ tao cho đấy, tao đ.á.n.h ch.ết mày bây giờ!-
Ông là thợ thịt, khoẻ. Cái tát khiến miệng đầy máu. Ta nhổ một bãi nước miếng, chậm rãi:
- Cha nương, tiền hai nuôi con, con sẽ tìm cách trả gấp đôi. Con hiếu thảo, con tình nguyện tu chứ ở nhà nữa.-
- Hạnh Nhi!- nương của cuối cùng cũng hoảng sợ.
Có lẽ ánh mắt tuyệt vọng của khiến bà sợ hãi.
Bà vội vàng ngăn cha , - Phu quân, đừng đ.á.n.h nữa!-
Hạnh Nhi, con hãy đến xin cha, chuyện sẽ thôi!-
Thấy vẫn cứ , nương buông tay cha .
- Con vốn là đứa ngoan, trở nên như ?-
Cha nương ngăn , cũng dám đ.á.n.h nữa, chỉ hừ lạnh : - Được ! Tự nó sẽ trả tiền, tao đòi năm mươi lạng bạc! Đủ cho thằng út lấy vợ!-
Ta đến cửa, thấy nhị thúc đang co ro ở góc nhà.
Ông lắp bắp nên lời.
- Nhị thúc, câu chuyện 'Ai là hùng' mà thúc kể cho con, tất cả đều là giả dối. Không gì gọi là hiệp sĩ cứu mỹ nhân cả, chỉ con mới thúc lừa thôi.-
Nói xong, .
Ánh mắt lướt qua cha nương, Hy Nhi, dừng ở bức tượng Phật trong nhà.
- Ha ha, thần linh ?
Ta cung phụng ngài, mà ngài hại địa ngục. Nếu ngài linh hồn, xin hãy trừng phạt những kẻ ác!-
Một giọng trầm ấm vang lên.
Ta gắng gượng đến y quán mua ít t.h.u.ố.c an thần.
Lục Xuyên vẫn về, thể gục ngã.
Đến cửa nhà, thấy cửa khóa từ bên trong.
Lục Xuyên về ?
run rẩy gọi: - Huynh về ?-
Bên trong vang lên tiếng giễu cợt: - Ai gọi phu quân thế?-
Cửa đột ngột mở , Dương Hy Nhi xuất hiện mặt .
- Dương Hy Nhi, tỷ quá đáng lắm đấy!-
- Sao nào? Dương Hạnh Nhi, là vợ chính thức của Lục lang, còn ở nhà mà đến đây gì?-
Chúng cãi ầm ĩ, thu hút sự chú ý của hàng xóm.
Thấy đuổi ngoài, họ đều mắng Dương Hy Nhi điên rồ, ai cũng mới là vợ của Lục Xuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-hiep-tru-kien-sau/chuong-9-ta-van-luon-o-trong-giang-ho.html.]
Dương Hy Nhi hề sợ hãi, nàng vu khống , rằng lén lút qua với tỷ phu khi nàng vắng nhà, và bảo đừng tin , hôn thư rõ ràng ghi tên nàng và Lục Xuyên.
Hàng xóm là cha nương , họ chỉ thể kiện Dương Hy Nhi mà thôi.
Đi kiện.
Đó là một địa ngục khác.
Quan sai điều tra, và kết quả là Dương Hy Nhi đúng.
Ông vuốt râu, cần oan ức gì, liền lệnh đ.á.n.h hai mươi roi.
Trước khi ngất , thấy Dương Hy Nhi lén đưa một chiếc vòng tay cho quan .
Bà hàng xóm ôm , rằng Dương Hy Nhi hại .
Trước khi ngất , cầu xin bà tìm đến đưa tới Phúc Uy, đừng để cha nương đưa về.
Ta tỉnh dậy một giấc ngủ dài, cổ họng như lửa đốt. Đầu đau nhức, cổ họng khô khát, m.ô.n.g thì đau nhức ê ẩm. tên nha dịch thật độc ác, đ.á.n.h đến nỗi m.ô.n.g tím bầm.
- Hạnh Nhi! Con tỉnh !- Bên tai vang lên tiếng kêu thất thanh của bà chủ Phúc Uy - Khúc nương tử.
- Lý thẩm! Mau mang cháo ấm đến đây cho con bé!-
Ta cố gắng đầu, thấy gương mặt hớn hở của bà.
Bà đưa bát cháo đến bên miệng , - Con bé ngốc , ức h.i.ế.p như mà tìm đến . Gã quan huyện tham tiền lắm, nhưng lão nương tiền, sẽ dạy một bài học!-
Ta vốn cố gắng tỏ mạnh mẽ, nhưng bà , nước mắt cứ thế tuôn rơi.
- Bà chủ, họ đều lừa dối con.-
- Ôi chao, con bé tội nghiệp của !- Khúc nương tử xót xa lau nước mắt cho . - Nhà họ Dương thật độc ác! Lợi dụng con còn nhỏ, bắt nạt con thương tiếc! Ta điều tra rõ , gã đồ tể Dương lập hợp đồng bán cho con từ , cố tình hãm hại con.-
- con yên tâm, các trong tiêu cục đều chuyện, mấy hôm nay họ luôn canh gác cửa nhà con, tên đồ tể sợ quá dám khỏi nhà. Chờ Lục Xuyên về, sẽ bảo đuổi cổ ả đàn bà , xem nó còn dám vênh váo !-
Bà càng lúc càng hăng, bà với ánh mắt ơn.
- Bà chủ, con…-
- Thôi thôi!- Bà giơ tay ngăn , - Ta cứu con là vì nghĩa khí, coi như trả ơn Lục Xuyên cứu mạng chồng . Mọi chuyện coi như quạ trả quạ, diều trả diều!-
Làm thể coi là ngang bằng ?
Ơn nghĩa , sẽ khắc ghi trong lòng.
Ta luôn ao ước giang hồ, hóa luôn ở trong giang hồ.
Những giang hồ, nghĩa khí hào hiệp.
Lý thẩm bưng bát cháo , cau mày : - Hạnh Nhi, con ngủ mất sáu ngày . May mà gốc nhân sâm quý, nếu thì…-
Ta ngạc nhiên, - Con ngủ sáu ngày ?-
Lý thẩm gật đầu, vẻ mặt đầy lo lắng.
Ta uống hết bát cháo thì thấy tiếng Lý thẩm gọi vọng : - Hạnh Nhi! Lục Xuyên về !-
Lời dứt, một bóng đen lao phòng, là Lục Xuyên. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt đỏ ngầu, phủ đầy bụi đất. Trông mệt mỏi.
Chàng ôm nhưng đau nhức, đành vuốt nhẹ lên mái tóc . - Hạnh Nhi, về muộn .-