Từ khi cập kê, uống thuốc.
Không để chữa bệnh, mà thầy lang cơ thể vẫn còn chút khí hư, t.h.u.ố.c là để bồi bổ sức khỏe.
Tỷ tỷ giường, gương mặt giấu trong bóng tối của ánh nến, rõ biểu cảm. Tỷ :
- Hạnh Nhi, với là , còn nghĩ chỉ đang an ủi . Giờ xem thực sự yêu thương .-
- Thấy hạnh phúc như , yên lòng . Từ khi Điền gia, bắt đầu lo lắng cho , sợ vì sự tùy hứng của mà khiến cả đời chịu khổ.-
Đôi tay đang xếp chăn gối của bỗng khựng .
Một cảm giác hổ thẹn dâng lên trong lòng.
Tỷ vui mừng vì , mà luôn đề phòng tỷ như thế.
Ta dám thẳng mắt tỷ tỷ, vội vàng trốn ngoài.
Ngày mùng Hai lẽ là ngày về nhà cha nương.
Hôm mùng Một, bàn với tỷ tỷ rằng và Lục Xuyên sẽ về để thăm dò thái độ của cha nương. Nếu cha nương còn giận tỷ nữa, tỷ sẽ về .
Khi ăn cơm, nhắc đến tỷ tỷ với cha.
Ta tỷ đang ở chỗ , mà chỉ bảo rằng gần đây tỷ gặp chút khó khăn.
Tin Điền gia trốn chạy trong đêm truyền ngoài, vẫn nghĩ Điền gia về quê cũ ăn Tết.
Nương bế , thở dài một tiếng.
Sắc mặt cha lập tức sa sầm:
- Nhắc đến nó gì? Chưa gây đủ phiền phức cho nhà ! Nếu nó còn chút lương tâm, Tết nhất đường về thăm nhà!-
Nương :
- Hồi còn định chuộc Hy Nhi về, bây giờ con đời, nhà chỗ nào cũng cần đến tiền.
- Hạnh Nhi, con bây giờ sống , cũng nên giúp đỡ tỷ tỷ con nhiều hơn. Nói cho cùng, nếu tỷ tỷ con, con gặp như A Xuyên chứ.-
Lời khiến cảm thấy khó chịu, trả lời mà cúi đầu lùa cơm, giả vờ như thấy.
Bên cạnh bỗng vang lên tiếng khẽ. Lục Xuyên đặt chén xuống, nhàn nhạt lên tiếng:
- là cảm ơn đại tỷ, nếu nhờ nàng hành sự hồ đồ, cũng thể cưới cô nương như Hạnh Nhi.-
Tiếng ác độc danh của Lục Xuyên vang xa, mở miệng, nương sợ đến run rẩy, liên tục đáp .
Bữa cơm , mỗi mang một tâm sự, cuối cùng kết thúc trong bầu khí mấy vui vẻ.
Trên đường về, phía , còn bước theo, giẫm lên bóng lưng của .
Bất ngờ, hỏi:
- Xuyên ca, thực sự cảm thấy ?-
Ta luôn nghĩ là một gánh nặng.
Từ nhỏ, sinh khiến cha nương phân gia. Sau đó, thường xuyên uống thuốc, cha nương tuy nhưng mỗi bốc t.h.u.ố.c đều cau mày, chia đôi lượng t.h.u.ố.c do thầy lang kê.
Mãi đến khi ở xưởng thêu mỗi tháng kiếm ít tiền, mới thể bốc t.h.u.ố.c đầy đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-hiep-tru-kien-sau/chuong-6-moi-nguoi-mang-mot-tam-su.html.]
Nhà tuy nghề đồ tể, nhưng thời buổi , ăn chẳng dễ dàng gì.
Mỗi huyện Đào Viên huyện lệnh mới nhậm chức, thuế hóa đều tăng thêm một bậc. Dân chúng khổ trong lòng, nhưng ai dám đối đầu với quan ?
Cha nương thể dành tiền chăm lo sức khỏe cho , là .
Vì , trách khi năm xưa, nhị thẩm nhắc đến việc tỷ tỷ lấy chồng, cha nương lập tức gật đầu đồng ý.
Ta là một gánh nặng, cuối cùng thể giúp họ giải quyết một mối phiền, cũng coi như tròn đạo hiếu.
Thế nhưng Lục Xuyên : - Có thể cưới cô nương như .-
Cảm giác công nhận khiến vui mừng khôn xiết, chỉ xác nhận nữa.
Lục Xuyên :
- Hạnh Nhi nhà chúng đương nhiên là cô nương .-
Ánh nắng mùa đông nhợt nhạt lạnh lẽo, như phủ lên một lớp ánh bạc.
Ta vui lắm, bám lấy hỏi:
- Nói thêm , thêm , ở ?-
- Ánh mắt .-
- Hả?-
- Lần đầu tiên gặp , là hùng.-
- Xuyên ca trêu !-
- Muội uống t.h.u.ố.c chăm chỉ , còn đợi cùng hành hiệp trượng nghĩa, hiệp sĩ Heo Kiến Sầu đây.-
- Huynh ở ?-
- Muội mà hỏi nhị thúc .-
- Cái tên khó quá, tặng luôn đó!-
Trên đường về nhà, và Lục Xuyên đùa giỡn. Vừa đẩy cửa bước , liền thấy tỷ tỷ đang phơi quần áo trong sân.
Ta lập tức rụt tay , còn dáng vẻ đùa giỡn với Lục Xuyên nữa.
Tỷ tỷ bưng chậu gỗ, :
- Ta thấy trong phòng vẫn còn chất đống quần áo, hôm nay cũng rảnh rỗi nên tự ý giặt giúp .-
Sắc mặt Lục Xuyên trầm xuống, nắm tay kéo phòng.
- Nếu tỷ tỷ rảnh rỗi, chi bằng nghĩ cách dỗ dành cha nương .-
- Về tùy tiện phòng của bọn nữa. Nếu còn , mặc kệ tỷ ngủ ngoài đường trong miếu hoang, đừng đến chướng mắt .-
Đến cửa phòng, đầu , thấy tỷ tỷ Lục Xuyên mắng đến đỏ hoe cả mắt, trông như một đóa hoa sắp tàn úa.
Ta đành lòng, khẽ :
- Tỷ cứ nghỉ ngơi cho khỏe là ...-
Lục Xuyên bóp miệng , đẩy phòng, khi đóng cửa còn buông một tiếng khinh khỉnh:
- Quên với tỷ, quần áo trong nhà đều do giặt. Tỷ là tỷ tỷ, chẳng lẽ quên Hạnh Nhi nhà thể trạng yếu, chịu nước lạnh?-