Cha nương thấy tình hình , dám để mặc theo ý tỷ tỷ của nữa, liền nhờ bà mối tìm hôn sự cho tỷ .
Con nương mười tám tuổi, chuyện cưới xin dễ.
Đặc biệt là ở một nơi nhỏ bé như huyện Đào Nguyên, chuyện nhà ai hôm hôm cả thị trấn đều . Mọi thú vui giải trí, chỉ thể buôn chuyện về đời tư của khác để g.i.ế.c thời gian.
Nhất là những chuyện kiểu như tỷ cãi với bà chủ phường thêu luôn lan truyền nhanh.
Không ai lấy một cô nương đanh đá như , cuối cùng bà mối :
- Phó đầu lĩnh họ Lục, nhi tử của tiêu cục Phúc Uy, hai mươi mốt tuổi, vẫn lấy vợ. Nhà chỉ một , các gả ?-
Cha nghiến răng.
- Gả!-
...
Tỷ tỷ ăn uống.
Nương lén lút đưa bát cháo, bảo khuyên nhủ tỷ .
Ta khuyên tỷ cái gì chứ ?
Dù cũng cảm thấy tỷ đang mơ mộng hão huyền, nhưng vì tỷ lấy chồng chứ ?
Đợi tiểu thiếu gia Điền gia thành , tỷ khắc từ bỏ.
Cô nương nhà đàng hoàng, thể hạ .
Tỷ thấy đến gần, liền hất đổ bát cháo trong tay , trút hết giận dữ với cha nương lên đầu :
- Muội cũng tay sai cho họ ? Muội cũng thấy tỷ xứng chứ gì ?'
Ta trả lời thế nào.
Trong mắt , tỷ gì cũng .
Mới mười tám tuổi, tỷ là thợ thêu giỏi nhất xưởng, ngay cả các thợ già cũng khen tỷ linh tính, trời sinh tài.
chuyện tỷ với tiểu thiếu gia Điền gia xứng , do quyết định.
Ta còn nhỏ, nhưng cũng hiểu đời , trừ tài năng, còn cần gia thế.
Ta chỉ thể im lặng dọn dẹp đống bừa bộn đất.
Ta yên lặng khiến cho tỷ càng thêm giận hơn.
Tỷ như trút hết ruột gan, hết những ấm ức trong lòng:
- Hồi cha nương phân gia, tổ mẫu khinh thường . Đến khi lên trấn, nhắc đến cũng chỉ gọi là nữ nhi của đồ tể, hôn sự cũng tới lượt . Người tới hỏi cưới tam giáo cửu lưu* đều , duy chỉ học.-
- Bây giờ khó khăn lắm mới trong lòng, cha nương thử tranh thủ mà tùy tiện gả cho một kẻ quen ! Muội bọn áp tiêu sống thế nào ? Cái mạng treo lưng quần, hôm nay xuất giá, mai thành quả phụ. Tỷ như con heo vội xuất chuồng, họ sợ tỷ hỏng trong tay họ!-
Thấy tỷ như , cũng đau lòng.
- Tỷ tỷ, dù thế nào nữa thì tỷ cũng ăn chút gì đó ...-
Ta còn hết câu, cha bước từ cửa. Nhìn sắc mặt xanh mét của ông, đoán chắc ông hết những gì tỷ .
Nương cha, sắc mặt cũng khó coi.
Cha bảo .
Không cha nương gì với tỷ , hôm tỷ bình tĩnh hơn nhiều, ít nhất cũng chịu ăn uống.
Mọi đều nghĩ tỷ chấp nhận sự thật, an tâm đợi gả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-hiep-tru-kien-sau/chuong-2-tinh-chi-duyen-em.html.]
tỷ bỏ trốn.
Chạy đến Điền gia nha .
.
Sau khi tỷ tỷ chạy, cha nương hết cách, đưa tới kiệu hoa của Tiêu cục.
Lúc nương và nhị thẩm mặc đồ cưới cho , còn kịp hồi thần.
Sao thành tân nương chứ?
- Nương,- Ta gọi , - Con còn cập kê...-
Nương tỏ vẻ đành lòng, một tay sờ đầu , một tay sờ bụng.
- Hạnh Nhi, con giúp cha nương , khi gặp Lục Tiêu Đầu, thì tròn mười lăm nhé.-
- Thầy lang đứa nhỏ trong bụng là con trai, thể đ.á.n.h .-
A...
Đứa con trai muộn màng .
Ta nên lời.
Thật thì vẫn luôn , cha nương vẫn luôn trông ngóng một mụn con trai.
Cha con trai nối dõi tông đường, nương thì vẫn canh cánh thái độ với mười bốn năm tổ mẫu thái độ.
Giờ đây con trai , dường như cũng thêm sức mạnh để - vả mặt- tổ mẫu một trận trò.
Nhị thẩm : - Hạnh Nhi, khi còn bé thể con , cha nương con tốn bao nhiêu tiền của để chăm sóc con, lẽ nào con nhẫn tâm họ áp giải tới nha môn?-
Ta đành lòng.
trong lòng vui.
Nhị thúc : - Lục Tiêu Đầu võ công.-
Ta chủ động đội khăn voan đỏ : - Khi nào thì ?-
Trong câu chuyện của Nhị thúc, những hảo hán, hiệp sĩ giang hồ đều là những hùng hào sảng, câu nệ tiểu tiết.
Ta nghĩ, nếu là hùng thì chắc sẽ khó .
mà… dù khó , cũng thể gì khác ?
Dù , mà nhờ mai mối tìm đến vốn là tỷ tỷ , xét , còn gọi một tiếng - tỷ phu- .
Điều duy nhất đáng an ủi là, đó cha nương công khai rầm rộ chuyện tỷ tỷ gả chồng, chỉ với bên ngoài rằng nhà cô nương định .
Nếu , chỉ riêng chuyện tráo tỷ đổi tráo thôi cũng đủ để trong trấn bàn tán mười ngày nửa tháng.
Người ngoài gì cũng chẳng , dù cũng vẫn hơn để cha nương chịu đòn roi.
Cha nương xa gì, khi bước lên kiệu hoa, cha còn nắm c.h.ặ.t t.a.y , vành mắt đỏ hoe:
- Con , chuyện cha nương với con, nếu phu quân đối xử , con cứ xin hưu thư. Cùng lắm thì cha nương nuôi con cả đời.-
Nhìn xem, đời bao nhiêu chuyện thể phân rõ trắng đen cơ chứ ?
Cha nương thương , chỉ là họ để tâm đến còn chào đời hơn.
Ta oán trách họ, nhưng cũng thể gạt bỏ những ngày tháng ấm áp mà từng cùng họ trải qua.
Đôi khi, sống hồ đồ một chút lẽ .