Nữ Hiệp Trư Kiến Sầu - Chương 15. Tin Tưởng

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:24:16
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta thẳng mắt , tiếp:

- Từ nhỏ hành hiệp trượng nghĩa, nếu vẫn là đứa trẻ hiểu chuyện, chắc chắn sẽ là kẻ trong mắt , chỉ vì một cha .-

Ánh sáng trong mắt dần tối , môi mím chặt, lời nào.

Ta tiếp tục:

- chúng cùng trải qua bao chuyện, hiểu rõ kẻ .-

- Chúng lên sơn trại, trong cảnh loạn lạc như , từng nhận cống nạp từ dân làng, cũng xuống núi cướp bóc bách tính.-

- Nếu thực sự là kẻ , giúp quân bình loạn. Vì nếu Khổng Hiền Vương thành công, chẳng thể trả thù nhà ?-

Ta nắm lấy tay , mỉm :

- Xuyên ca của chúng mang chí lớn trong lòng, đó là điều thể so sánh . Sao thể gọi là hùng?-

Lục Xuyên từ từ quỳ xuống, nắm lấy tay , áp trán .

- A Hạnh, nàng đúng là...-

Ta đột nhiên hoảng hốt:

- Xong ! Trấn Quốc Tướng quân nhận , ông bắt lưu đày ?-

- chúng bao nhiêu chuyện ngáng đường Khổng Hiền Vương, công lao cũng khổ lao mà!-

Lục Xuyên trả lời. Ta nghiêng , lo lắng hỏi:

- Chàng... ?-

Đột nhiên, ánh mắt dịu dàng như gió xuân đáp .

Lục Xuyên dậy, kéo lòng.

- A Hạnh của chúng thật thông minh.-

- Yên tâm , thế bá sẽ tha cho .-

Sau khi uống rượu cùng Trấn Quốc Tướng quân, Lục Xuyên liền một cước đá khỏi doanh trại.

- Cút cút cút! Ngươi cút xa cho ! Bản tướng quân chiêu an chiêu ngươi, coi như từng gặp ngươi, thì !-

Lục Xuyên nắm tay , mỉm đáp:

- Đa tạ thế bá.-

Từ trong trướng, Trấn Quốc Tướng quân thò tay , mò mẫm nhét một xấp ngân phiếu tay Lục Xuyên.

- Khi xưa cha ngươi nhầm đường, ngăn , trong lòng luôn tự trách. Giờ ông chỉ còn ngươi là cốt nhục, hầy... tiết kiệm mà tiêu, nhiều hơn thì .-

Ta đang cảm thán Tướng quân đúng là , thì bỗng một giọng chói tai vang lên:

- Lục lang! Lục lang cứu với!-

Ta ngoảnh , chỉ thấy một đội quan binh đang áp giải đám sơn tặc mới bắt lao dịch.

Trong đó một nữ nhân mang mặt nạ, vùng vẫy chạy về phía bọn .

Vừa chạy, nàng kêu gào:

- Ta là thê tử của ! Đã đăng ký hôn thú ở nha môn!

- Lục lang, sơn tặc bắt , nay cuối cùng cũng tìm !-

Trấn Quốc Tướng quân ló đầu xem náo nhiệt, biểu cảm đầy vẻ chế nhạo:

- Tiểu tử, nha đầu bên cạnh ngươi là thê tử ngươi ? Người là ai nữa?-

Lục Xuyên chút biểu cảm, lạnh lùng đáp:

- Tàn dư của Điền gia.-

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-hiep-tru-kien-sau/chuong-15-tin-tuong.html.]

Trấn Quốc Tướng quân phất tay, còn kịp thấy rõ hành động, Điền Hi Nhi đổ gục xuống.

Đám quan binh áp giải chút do dự, b.ắ.n nàng thành con nhím.

Trước sức mạnh tuyệt đối, mưu toan nhỏ bé đều trở nên thật nực .

Rời , bọn tiện tay dắt theo hai con ngựa của Trấn Quốc Tướng quân.

Hì hì, cuối cùng sơn tặc.

Chúng trở trấn Đào Nguyên, gặp đại nương hàng xóm, giúp bà dựng căn nhà mới.

Nương qua nổi những ngày loạn lạc, đại nương kể rằng bà đột nhiên tỉnh táo, thể chấp nhận chuyện cha và c.h.ế.t trong nồi, nên trở về nhà treo c@.

Phúc Uy tiêu cục định cư ở phương Bắc, chúng đến thăm họ.

Ông chủ tiêu cục chúng từng sơn tặc, tức đến mức thổi râu trợn mắt. Khúc nương tử ở bên khúc khích:

- Vẫn kể chuyện tức hơn đây , sơn tặc mà còn đưa cả đám thủ hạ chiêu an ăn bổng lộc triều đình, tức sớm quá .-

Sau khi đuổi ông chủ , Khúc nương tử hỏi chúng :

- Sau hai đứa định ?-

 

Trời đất bao la.

Núi cao sông dài.

Anh hùng Trư Kiến Sầu và Tú Hoa Nương Tử sẽ tiếp tục phiêu bạt giang hồ!

 

Phiên ngoại:

 

Năm mười hai tuổi, gia đình lưu đày.

Họ cha tham ô ngân lượng cứu trợ thiên tai, hại ch.ết nhiều .

Ta tin.

Vừa hôm , cha còn dạy đạo , rằng chính trực, nhân nghĩa.

chứng cứ bày mắt, thể tin.

Khi bắt , cha vẫn luôn miệng :

- Sơn Nhi, cha sai đường !-  

Nương chịu nổi cú sốc, theo cha.

Chỉ trong một đêm, gia đình tan nát.

Quan phủ đến bắt chúng lưu đày, nhưng , nhiều chúng ch.ết lắm, họ sẽ để chúng sống yên đến đất lưu đày .

Nhũ mẫu liều bảo vệ , giúp trốn khỏi đội lưu đày.

Bà cầu xin sống cho .

nhà còn nữa, sống kiểu gì đây?

Khi cha còn, bao giờ lo nghĩ chuyện bạc tiền ăn uống.

Ta chỉ cần học sách thánh hiền, nếu thời gian rảnh, thể cùng vị thế bá tướng quân luyện vài chiêu quyền cước.

Giờ đây, nhà họ Lục sụp đổ, còn bằng cả một con ch.ó hoang bên đường.

Không hộ tịch, lộ dẫn, chỉ thể trốn rừng núi như kẻ hoang dại, thấy thứ gì ăn là vội vàng nhét miệng. vẫn đề phòng cả lợn rừng lẫn sói hoang.

Cuối cùng, cơn đói hành hạ đến phát điên.

Dưới núi một đoàn xe ngựa qua, họ dừng cắm trại, nổi lửa nấu ăn. Ta nhịn , liền trộm bánh mà họ để bên cạnh.

Mãi đến khi đè xuống đất, mới nhận đó là một đoàn tiêu cục.

Từ đó, bắt đầu việc cho tiêu cục, bán mạng vì họ.

 

Loading...