Thần tiên đ.á.n.h , dân đen chịu khổ.
Thân vương tranh quyền, bách tính tế trời.
Thiên hạ sắp loạn, huyện Đào Nguyên chắc chắn sẽ thoát khỏi liên lụy.
.
Chủ tiêu cục quyết định ngay lập tức, lập tức lên đường, trong đêm, kéo cả xe ngựa mà chạy!
Trong tình hình , chạy nhanh thì mới cơ hội sống sót lớn hơn.
Bằng giá, chạy đến gần kinh thành thì mới coi là an .
Chủ tiêu cục và Khúc thị chuẩn dẫn tiêu cục về phía Bắc.
Chỉ là, Lục Xuyên ý định khác.
Huynh về phía Nam.
Khúc thị hỏi , nếu phương Nam hiểm nguy, thì thể theo họ lên phía Bắc.
Người của Phúc Uyêu tiêu cục đều là những , họ thật nghĩa khí.
Ta cũng hiểu rằng, nếu họ mang theo một bệnh tật như , sẽ chạy nhanh .
Họ cứu một mạng, tuyệt đối để bản trở thành gánh nặng của họ thêm nữa.
Hơn nữa, tin tưởng Lục Xuyên.
Huynh vì mà dám đốt cả nha môn, cùng đ.á.n.h cược một thì ?
Duyên phận giữa con chẳng là bện thành qua từng sự việc .
Cũng giống như , duyên phận cũng sẽ tan biến qua từng phản bội…
Tóm , Phúc Uy tiêu cục về phía Bắc, còn và Lục Xuyên về phía Nam.
Chúng lén lút đưa tiền bạc cho lính canh cổng, lợi dụng bóng đêm để rời khỏi huyện Đào Nguyên.
Lục Xuyên đ.á.n.h xe ngựa lao vun vút quan đạo, thi thoảng còn kiểm tra xem chịu nổi .
Khi thấy bầu trời phía xa bắt đầu rạng sáng, chợt nghĩ đến một chuyện.
- Xuyên ca, chúng giấy thông hành, thành đây?-
Lời tavừa dứt, lập tức cảm thấy xe ngựa chao đảo.
- Dừng !-
Lục Xuyên đột ngột ghìm cương ngựa.
Cả như rã rời, cố gắng gượng dậy, vén rèm xe lên.
- Xuyên ca, chuyện gì …-
Câu hỏi của nghẹn nơi cổ họng, cả từ tay đến chân khỏi run lên từng đợt.
Trên đường phía , một hàng chướng ngại sắc nhọn chặn ngang.
Từ trong rừng bên đường, hơn mười kẻ cầm binh khí bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-hiep-tru-kien-sau/chuong-11-hiep-khach-thanh-son-tac.html.]
Bọn chúng hành động nhanh, lập tức bao vây xe ngựa của chúng .
Xui quá, quan đạo mà cũng gặp sơn tặc.
- Xuyên ca…- Ta nắm chặt lấy gấu áo lưng Lục Xuyên, - Huynh giả phu xe mà chạy , để ở cầm chân bọn chúng .-
Hai mươi gậy ở nha môn tổn thương gân cốt, chạy nổi nữa.
Sơn tặc chẳng qua cũng chỉ cướp của hoặc cướp sắc. Nếu bỏ , lẽ còn cơ hội thoát .
Của cải , sắc chẳng đáng là bao, hiện tại chỉ như một con búp bê rách nát. Hy vọng bọn chúng mắt cao hơn đầu, thèm tới , hoặc một đao kết liễu luôn.
Trong thời gian ngắn ngủi, trong đầu lướt qua vô kiểu ch.ết, càng nghĩ càng thấy lạnh sống lưng.
- Hu hu hu, Xuyên ca, kiếp chúng phu thê nhé…-
Lục Xuyên ngoái đầu , thấy nước mắt nước mũi tèm lem mà dám lớn, bỗng nhiên bật .
- Gan nhỏ thế mà cũng giang hồ ? Trư Kiến Sầu nữ hiệp đây ư?-
- Huynh… đến lúc còn đùa ? Có sợ quá mà mất trí ?-
Tên đầu lĩnh sơn tặc xách một thanh đại đao cao ngang , mặt đầy ngang tàng, tóc tai bù xù như cỏ dại, tiến gần.
Hắn nham hiểm: - Đại ca, tẩu tử ?-
- ?-
Lục Xuyên đưa tay lau nước mắt mặt , :
- Nhìn thấy mặt các ngươi, nàng sợ đến đấy!-
Ta suýt thì quên mất, đây Lục Xuyên từng kết nghĩa với một nhóm sơn tặc.
Đám sơn tặc, , gọi là các vị hảo hán rừng xanh , từ trong rừng khiêng một chiếc kiệu mềm, đưa lên núi.
Cửa lớn của sơn trại treo vài chữ to, chắc hẳn là tên của trại. Tiếc rằng chữ, đây mỗi điểm tiêu, chỉ phụ trách đếm, còn Khúc thị thì ghi chép.
Nghe họ , chỗ gọi là - Thanh Sơn Trại- .
Sơn trại còn lớn hơn cả tưởng tượng của , đủ cả nam nữ già trẻ, trông khác gì một ngôi làng.
Họ sắp xếp cho ở trong một căn nhà gỗ rộng rãi. Bà thím phụ trách trải giường thấy vết thương, còn chu đáo trải thêm một tấm đệm dày.
Nằm nghiêng giường, cảm thấy đời thật giống một vở kịch.
Ta từng nghĩ rằng ngày sống trong sào huyệt của sơn tặc, cũng ngờ một tiêu đầu như Lục Xuyên trở thành sơn tặc.
Từ nhỏ, mơ hiệp khách, mà cuối cùng trở thành nhân vật phản diện trong câu chuyện.
điều đó giờ còn quan trọng nữa, chỉ cần sống sót, phản diện thì ?
Trong sơn trại loại kim sang d.ư.ợ.c thượng hạng. Sau một tháng, thể chạy nhảy, còn cùng các thím vài việc lặt vặt.
Trong trại, bất kể là nam nữ, hễ võ công thì đều xuống núi cướp tiêu. Còn những võ, bao gồm cả già và trẻ nhỏ, thì ở trong trại lo liệu các việc lặt vặt thường ngày.
Chúng chỉ chuyên nhằm tiêu xa và thương đội của đám quyền quý, đặc biệt là các đoàn xe chở lương. Chỉ cần nhận tin tức, Lục Xuyên nhất định sẽ dẫn xuống núi.
Lúc đầu cũng vài phục Lục Xuyên, bởi sơn tặc và tiêu sư vốn đội trời chung. hai chuyến xuống núi theo , bọn họ gọi là - Xuyên ca- .