14
"Thẩm Xu? Sao  là cô?"
Trên phố,  gặp Lục Vũ, phía    còn  một .
Là Ôn Tĩnh.
  hề ngạc nhiên khi cô   tìm Lục Vũ.
   , bên phía Phó Cảnh Trạm  bắt đầu rót tiền đầu tư .
Lục Vũ dường như nhận  ánh mắt của , bàn tay to  chút kiêng dè mà nắm lấy tay Ôn Tĩnh, vẻ mặt đắc ý, tuyên bố chủ quyền: "Cô còn   ? Tiểu Tĩnh và  đang hẹn hò."
Ôn Tĩnh  chút bối rối, rụt tay : "Người khác đang  kìa, em ngại lắm."
Lục Vũ  vui.
Trước đây,   luôn lẽo đẽo theo  Ôn Tĩnh, như một con ch.ó  chút tự trọng, mặc cho cô  gọi thì đến, đuổi thì .
 bây giờ, chỉ     chê cô  là đôi giày rách  ai thèm,  tiếc vay nặng lãi để cho cô  một khoản tiền lớn.
Vậy mà Ôn Tĩnh còn dám  mất mặt     khác.
Lục Vũ tát cô  một cái: "Không  tao, mày là cái thá gì?"
Ôn Tĩnh kinh ngạc ôm mặt,  thể tin nổi mà  Lục Vũ.
Lục Vũ  thèm để ý đến cô , sa sầm mặt  tức giận bỏ .
Ngược , Ôn Tĩnh đột nhiên oán độc   một cái, ném  câu "Mày cứ chờ đấy",   lóc đuổi theo Lục Vũ.
 cảm thấy  chút buồn .
Kẻ công lược   vấn đề gì ?
Đâu   đánh cô , tại  cô   trút giận lên đầu ?
Một tháng tiếp theo trôi qua bình thường.
Ôn Tĩnh dần dần  còn qua  với Lục Vũ, vì dự án của Phó Cảnh Trạm   chút lợi nhuận, hiện tại  còn thiếu tiền nữa.
Khi   với  dự án mà Phó Cảnh Trạm chọn bắt đầu thua lỗ,   thời cơ  đến.
 bảo  nới lỏng, tạm thời cho phép Ôn Tĩnh qua  với Phó Cảnh Trạm.
Ôn Tĩnh quả nhiên  vui mừng.
  cô  sẽ  ăn mừng chiến thắng sắp tới.
Dạ Miêu
Ôn Tĩnh hẹn Phó Cảnh Trạm cùng đến một quán bar mà họ thường lui tới.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc.
Lục Vũ gọi cho cô   nhiều cuộc điện thoại, nhưng  cuộc nào  bắt máy.
Khi Lục Vũ tìm đến  hỏi tung tích của Ôn Tĩnh,   hề bất ngờ.
"  cô  ở ."  bình thản : “Để  đưa  ."
15
 dẫn Lục Vũ đến quán bar đó, và ngay lập tức  thấy Ôn Tĩnh.
Cô   mật tựa  lòng Phó Cảnh Trạm, thỉnh thoảng  say đắm hôn  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-phan-cong-kiep-nay-khong-tha/chuong-7.html.]
Bầu  khí mờ ảo của quán bar càng dễ khiến   rung động.
Lục Vũ sa sầm mặt, bước nhanh tới, nhưng ngay khoảnh khắc mơ hồ  thấy tên ,   đột nhiên bước về phía một bàn khác  lưng  với Ôn Tĩnh, vểnh tai lên .
"Lục Vũ, cái thằng ngốc đó,  mà còn dám đánh em." Giọng Ôn Tĩnh phàn nàn  lớn  nhỏ,  đủ để  thấy.
"   cũng ngu thật, em chỉ cần ngoắc tay một cái là  mang tiền đến."
"Cậu  lấy   nhiều tiền như ?"
Ôn Tĩnh  khẩy một tiếng: "Thằng ngốc đó, lén lấy mấy sổ đỏ trong nhà  vay nặng lãi.  cũng chẳng , dù gì cuối cùng   trả tiền cũng   em."
Phó Cảnh Trạm thản nhiên ừ một tiếng, vẻ mặt    quan tâm: "Cậu  chỉ là một thứ rác rưởi, cả đời cũng  ngóc đầu lên , cũng chỉ  giá trị ở việc đưa tiền cho  thôi."
Trong góc tối,   sắc mặt ngày càng âm trầm của Lục Vũ,  từ từ cong môi .
Những kẻ cho vay nặng lãi đó là do  đặc biệt chuẩn  cho Lục Vũ.
Khi   lấy sổ đỏ  thế chấp, việc   định sẵn là chỉ  một con đường chết.
16
Phó Cảnh Trạm  dứt lời, Lục Vũ  như phát điên lao tới, túm cổ áo    hung hăng đ.ấ.m một cú  mặt.
"Mẹ kiếp nhà mày! Dám lừa tao! Tao cho chúng mày đền mạng!"
Ly rượu thủy tinh  bàn vỡ tan tành, tiếng la hét thất thanh vang lên liên tiếp, khung cảnh trở nên hỗn loạn.
Lục Vũ  vung nắm đ.ấ.m định đánh Phó Cảnh Trạm, nhưng Phó Cảnh Trạm  kịp phản ứng, nghiêng  né tránh,  đá một cước  bụng Lục Vũ.
Hai  lao  đánh  túi bụi.
 cuối cùng Lục Vũ  là   đánh ngã xuống đất, Phó Cảnh Trạm giẫm lên mặt  , đưa tay lau vệt m.á.u ở khóe môi, khinh thường : "Rác rưởi thì nên ở trong thùng rác, đừng  mà lượn lờ  ngoài."
Nói xong, Phó Cảnh Trạm  liên tiếp đá mạnh   Lục Vũ, cho đến khi hả giận mới kéo Ôn Tĩnh đang sợ hãi  bên cạnh,    bỏ .
Lục Vũ thảm hại   đất, mặt mũi bầm dập.
Cậu  gắt gao  chằm chằm bóng lưng Phó Cảnh Trạm đang ôm Ôn Tĩnh, ánh mắt chứa đầy sự hung tợn ngút trời như  xuyên thủng một lỗ   họ.
Vẻ mặt đó   quen thuộc, sự tuyệt vọng khi  đến đường cùng, sự phẫn hận và  cam lòng khi  phản bội.
Kiếp  khi  giam trong tầng hầm,  Phó Cảnh Trạm hành hạ đủ điều,  cũng  vẻ mặt .
Trong quán bar ánh sáng lờ mờ,  ai chú ý đến .
Thế nên,  duỗi chân, nhẹ nhàng đá mảnh vỡ của chai rượu bên cạnh đến  mặt Lục Vũ.
Đáy mắt   đột nhiên ánh lên sự tàn nhẫn,   chộp lấy mảnh vỡ, loạng choạng  dậy, điên cuồng lao về phía Phó Cảnh Trạm.
Mảnh vỡ sắc nhọn  đ.â.m mạnh  cổ Phó Cảnh Trạm, m.á.u đỏ và những mảnh thủy tinh li ti b.ắ.n tung tóe.
"Đến đây! Nếm thử cảm giác  rác rưởi g.i.ế.c c.h.ế.t ! Đồ khốn nạn!"
Hai mắt Lục Vũ đỏ ngầu,   điên cuồng ấn mạnh mảnh vỡ  cổ Phó Cảnh Trạm.
"Giết !" Ôn Tĩnh vẻ mặt kinh hãi, hét lên thất thanh, liều mạng lùi về phía .
Nào ngờ chính tiếng hét của cô   thu hút ánh mắt điên cuồng của Lục Vũ.
Cậu  rút mảnh vỡ , vẻ mặt âm trầm từ từ tiến  gần Ôn Tĩnh.
"Tao quên mất, ở đây còn một đứa nữa."