Chương 5
Nó đáng yêu, hoạt bát, thông minh lanh lợi.
vốn dĩ tự hào về nó.
Cũng thực sự yêu nó.
Nói thẳng thì một đứa lớn lên mảnh đất nghèo nàn, tìm đủ cách gả hào môn như , thì thể nào thật lòng yêu một đàn ông .
tình yêu dành cho con trai thì chắc chắn là chân thành.
Thế mà hôm đó, một đám phu nhân giàu bắt đầu đem con cái khoe khoang so sánh.
Nào là con ba tuổi thuộc thơ.
Biết nhiều thứ tiếng.
Chỉ IQ cao thế nào.
Kỷ luật tự giác .
Đã giải toán nâng cao…
Lúc đó chồng quan tâm tới chuyện học hành của con.
Còn , vốn từng học hành bài bản kiểu “tinh hào môn”, căn bản theo con đường giáo dục nào cho đúng.
Rồi sang hỏi :
“Con chị gì?”
Con trai chơi xếp hình, mà ngay cả cũng đấu nó.
Nó dùng cát xây lâu đài, còn tính toán cả đường ống thoát nước, khiến lâu đài cát trông chân thực đến khó tin.
Nó kiên trì chăm sóc khu vườn nhỏ của , ngày nào cũng hì hục cuốc xới đất, ngày mưa thì mặc áo mưa con nít để tiếp.
Nó ôm trứng ngực, ấp cho nở gà con.
Nó cẩn thận đặt chú chim non rơi xuống đất hộp giấy, gọi cho chim uống nước, chổng m.ô.n.g đào giun trong vườn để đút cho chim ăn…
kể thật nhiều, thật nhiều về nó.
ánh mắt soi mói, dò xét của họ, chẳng câu nào.
Mẹ chồng thất vọng, bảo dạy con.
Mẹ chồng đó đưa một gia sư tới.
Từ đó, con trai chính thức tạm biệt tuổi thơ.
Nó bắt đầu cõng chiếc cặp to đùng, lao học hành.
Còn trở thành giám sát viên của nó.
khác coi thường.
Cũng con trai khinh rẻ.
nó thật sự hòa nhập cái vòng tròn hào môn , chứ đừng giống , chỉ lấp ló ngoài cửa, mãi mãi chen .
cũng nhận sự công nhận từ chồng, từ chồng.
họ , cũng giá trị.
lẽ, thực sự sai lầm đến mức thể cứu vãn.
Ngày hôm , đến trường đón con.
Những đứa trẻ khác cõng cặp sách, hớn hở lao vòng tay ba đang chờ đón.
Con trai thì cõng chiếc cặp to, do dự nép ở cửa, lén mấy .
Đối với nó, giờ tan học đồng nghĩa với một chuỗi lớp học mới: toán nâng cao, tiếng Anh, tiếng Pháp, cờ vây, còn đủ loại bài kiểm tra.
Nó tham gia đủ thứ các khóa huấn luyện, từ kỹ năng ngôn ngữ đến tư duy logic.
Trước nghĩ, chỉ cần học những cái , con sẽ khác biệt.
Nên dù thấy nó đau khổ, vẫn cắn răng bắt nó tiếp tục.
Vậy nên bây giờ, ngay cả nó cũng gần gũi nữa.
Mỗi tan học, tình cảnh đều y chang như .
lấy từ phía lưng một cái chong chóng lớn.
Chong chóng đủ màu sắc, gặp gió nhẹ liền xoay vù vù, phát tiếng rì rào.
than thở:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-khong-bo-con-trai/chuong-5.html.]
“Ôi chao, chuẩn cái chong chóng to thế cho con trai thì ? Ấy, thấy đứa nhỏ , chắc đem tặng khác !”
Nó lạch bạch chạy , hừ một tiếng, tức giận :
“Mẹ bắt nạt con nữa!”
xoa đầu nó, đưa chong chóng cho:
“Được , hoàng tử nhỏ của , mau lên xe thôi.”
Trong xe.
Nó cảnh vật bên ngoài, :
“Đi nhầm . Đây đường đến lớp toán nâng cao.”
hừ một tiếng:
“Ba con còn chạy mất , con còn học mấy cái đó để nịnh ai nữa?ì!”
bắt đầu đổ trách nhiệm:
“Con trai, con cho rõ nha. Từ khi con sinh tới giờ, là ai lo cho con? Là . Ăn uống, bệnh tật, chuyện thường ngày, tất tần tật đều là . Bây giờ cũng thế. Con thừa nhận ?”
Nó gật đầu, nhưng :
“ mà ba kiếm tiền mà!”
: ……
Ý nó là kiếm tiền thì chăm sóc nó.
Còn ba nó kiếm tiền thì quyền chăm sóc nó.
Nuôi đứa con đúng là phí công.
nghẹn , tiếp tục :
“Ba con còn bao giờ lo chuyện học hành của con! Toàn là lo. trình độ cao, nhiều cái hiểu, ba con cũng thèm một tiếng. Như chẳng quá vô trách nhiệm .”
Nó cãi:
“ vì sai , ba giận, nên ba mới để ý .”
: ……
sang tài xế:
“Tiểu Vương, cho xe chạy đến chỗ cô Trần , thằng nhỏ cần nữa.”
Con trai bĩu môi, hừ một tiếng:
“Mẹ đúng là ! Nói đem con cho khác! Mẹ chẳng trưởng thành gì cả! Làm gì nào dọa con như !”
: ……
đành cứng mặt :
“Xin ! Mẹ sai , sẽ bao giờ đùa kiểu đó nữa.”
Nó nghịch cái chong chóng, phồng má thổi gió cho nó , :
“Tha cho .”
tiếp tục bêu ba nó:
“Ba con cho dù giận , cũng nên mặc kệ con. Điều đó chứng minh ba con thất trách.”
Con trai đáp:
“Ba là tấm gương của con. Ba học giỏi, năng lực mạnh, mở công ty lớn, nuôi nhiều nhân viên. Sau con cũng lợi hại như ba.”
cứng họng vài giây, :
“Vậy cũng cảm ơn chọn cho con một ông ba lợi hại chứ.”
Con trai liếc mắt :
“Mẹ giỏi, nhưng giờ còn giỏi nữa. Mẹ đổi .”
Trong lòng giật thót, mồ hôi lạnh bắt đầu túa .
Nó tiếp tục :
“Ba bảo, đây chí tiến thủ, nhưng bây giờ chỉ tiêu tiền, so đo, mua đồ hiệu, lôi con với ba khoe khoang. Ba , cuộc sống của trống rỗng, dặn con đừng học theo .”
Khỉ thật.
Thì lưng còn như !
nghiến răng, tức giận đến nổ tung.