Chương 15: Tất niên
Hôm đó tất niên phòng, buổi chiều, cả phòng tự do chụp ảnh. Hầu như cả buổi chiều cô với Minh gần . Cô với chị cùng phòng vui vẻ checkin. Trước mặt thì cả 2 lắm. mà, hầu như đều cô tình cảm với Minh.
Thật cô cũng giấu diếm gì. Trước đây, cô đều thầm thương khác, thừa nhận, , nên cơ hội của đến . Bây giờ, cô thử 1 , ăn cả ngã về . Để gì hối hận nữa.
Đến tận giữa buổi, Minh mới đến chỗ nhóm chụp ảnh, và chụp ảnh cùng cô. Đấy là kiểu ảnh mặt 2 , đầu tiên và duy nhất. Vậy mà, cũng đôi. Nhìn cô hề già hơn Minh. Sau nhận ảnh, Minh còn gửi cho cô khen là .
Buổi tất niên cũng là Minh tổ chức, nhiều ngạc nhiên và thành công rực rỡ. Có lẽ, Minh còn phù hợp với nghề tổ chức sự kiện nữa. Minh trải đời, quan hệ với xung quanh, và khá tháo vát.
Cuối buổi tất niên, cô cùng với tăng 2. Minh uống nhiều nên say xỉn còn loạng choạng. Tăng 2 nhậu ở ven sông. Cô vui vẻ nhờ đồng nghiệp chụp cho vài kiểu ảnh, chứ thật sự đó giờ cô dám nhờ Minh chuyện gì. Bởi cô ngại.
Còn Minh ghế ngủ 1 lúc vì men rượu ngấm .
Thực chất ca 2 chẳng bao giờ cô , bởi vì ca 2 đàn ông , cô cùng gì, ngại. mà đó Minh cô mới cùng.
Hôm , ánh đèn nhập nhoạng cầu, từng dòng xe tấp nập qua. Một chút gió lạnh thổi đến cũng ngăn lòng ở ven sông cảm thấy tràn đầy ấm áp.
Đến khi ăn, Minh cạnh cô. Có lẽ là do men rượi, Minh đưa tay vòng lên ghế, giống với tư thế choàng vai cô .
Các cùng phòng bắt đầu thăm dò Minh, ngụ ý Minh thừa nhận tình cảm, xác định rõ ràng với cô. Cô luôn , các . Dù theo cách cách khác, các vẫn bảo vệ cô như em gái trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/noi-dau-cua-tra-xanh/chuong-15-tat-nien.html.]
“Dịch vụ ở đây nhỉ. Nghe service miền nam cũng lắm. Chú định lấy vợ miền nam ?”
Tiểu thuyết là nơi chữa lành.
Mấy bạn ghé qua follow mình trên Fb để ủng hộ mình nha.
Mình là Tiểu thuyết Tsuky.
Minh vẫn còn say nhưng cũng bỏ tay xuống khỏi thành ghế, ngập ngừng trả lời:
“Miền nam cũng nhưng mà cũng nhiều điểm phù hợp với miền bắc.”
Anh khác cũng bảo:
”Lấy vợ miền bắc vẫn phù hợp hơn nhỉ.”
Cô im như phỗng lắng . Trước giờ, cô đều coi như Minh yêu. Minh cũng vờ như yêu. Thật sự, lúc cô sợ ngửa bài, sợ game over quá sớm.
Tuy cô sống khép kín nhưng cũng tính là ngoan. Các cùng phòng tuy nhưng cũng quý cô. Các thực sự đang thành chuyện . Bởi vì 1 đứa con gái 30 tuổi chồng đang tính là ế .
Ngồi 1 lúc thì Minh như trúng gió, vội xin phép về bắt taxi. Cô vội vã lao theo. Đơn giản cô đến đây vì Minh. Minh ở đây cô ở gì nữa.
Khi taxi lăn bánh, Minh ngả lưng ghế ngủ. Cô lặng lẽ ngoài đường đêm nhập nhoạng ánh đèn. Bỗng nhiên cảm giác bình yên kỳ lạ. Gía như đoạn đường điểm dừng, cứ cạnh bình yên như thế.
Ngoài đường, từng dòng xe lững lờ chuyển động, trong đầu cô cứ thế vang lên vài bản tình ca. Cô tự hỏi: Con đường sẽ đến ?
Tài xế taxi cũng hỏi là bạn cô say . Anh cũng nhầm 2 là tình nhân. Bởi vì cách chuyện và cách của cả 2 đều giữ lễ.
Khi đến nhà Minh, Minh xuống và đưa tiền trả. Cô từ chối và bảo để khi xuống xe cô sẽ thanh toán, nhưng Minh vẫn trả tiền luôn.
Hôm đó, cô về nhà . Cảm giác yên ngọt ngào hiếm hoi vẫn còn đọng trong tim. Minh nhắn tin là cảm ơn vì đưa Minh về.