Nợ Âm Dương - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:46:43
Lượt xem: 823

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7

 

Tiếng nhạc tang ngoài vang lên, trong nhà tang khiêng quan tài .

 

chẳng kịp nghĩ gì nữa, qua cửa sổ ngoài thấy bên ngoài nhà tang đen kịt một đám đông .

 

Đi đầu là bác cả.

 

Ông đang rải giấy tiền trắng.

 

Người khiêng quan tài bác ba, hai em họ của , còn mấy bà con bên ngoại.

 

Đến khi thấy tấm ảnh đen trắng trong khung, mới phát hiện, trong quan tài chính là .

 

Chuyện quái gì đang xảy ?

 

Vừa nãy còn thấy cơ mà, c.h.ế.t ?

 

hoảng quá, vội lao ngoài.

 

Vừa cử động mới phát hiện chân … đang cách mặt đất.

 

kịp tới gần quan tài thì tay áo ai đó nắm chặt.

 

Quay đầu , thì là gã đạo sĩ đó.

 

Gã liên tục lắc đầu hiệu, thấy sắp còn lấy tay bịt miệng .

 

Gã chỉ ngoài, mới phát hiện móng tay của những đều dài.

 

Họ khiêng quan tài khỏi cổng sân, hướng về phía núi .

 

Chớp mắt một cái, sân vắng lặng, chẳng còn một bóng .

 

Như thể gặp ảo giác .

 

Ông bà ngoại cũng thấy nữa.

 

Chuyện rốt cuộc là ?

 

Lúc , bên tai vang lên giọng Lão A Công:

 

“Thằng Chính, xem m.á.u tay cháu, nó bay lên rơi xuống!”

 

gì còn tâm trí mà chứ.

 

gần như sụp đổ, chỉ hét lên.

 

Thế nhưng ngoài cửa sổ bỗng xuất hiện một làn khói, ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lào, giọng Lão A Công thúc giục:

 

“Giữ vững tinh thần, cho rõ, m.á.u bay lên rơi xuống!”

 

Giọng đó như tiếng sét trong làn khói mờ, khiến mắt nhòe nhưng tinh thần bừng tỉnh.

 

vội nhắm mắt.

 

Khi mở mắt , hít mạnh một lạnh buốt.

 

8

 

Chỉ trong nháy mắt, bên ngoài gian bếp chật kín .

 

Ánh mắt họ trống rỗng, mấy phía thì mặt mày dữ tợn, như đang chịu đựng một nỗi thống khổ ghê gớm.

 

Hơn nữa còn phát hiện, mặt đất ngoài sân màu đỏ sẫm, như nước m.á.u nhuộm thẫm.

 

Có cả tiếng “tí tách tí tách”.

 

Nghe theo tiếng đó lên góc mái hiên, thì thấy m.á.u đang nhỏ giọt xuống.

 

cố kìm cơn bỏ chạy, kỹ lòng bàn tay , phát hiện m.á.u đang rơi xuống, bất giác nhớ lời Lão A Công , vội lao khỏi gian bếp, chạy lên tầng hai.

 

Trong lúc chạy, phía gọi , là giọng họ:

 

“Em, đây mau! Phải tiễn lên núi kìa!”

 

“Tiểu Chính, mày chui trong gì, mau, tang chứ!”

 

“Sao mày bất hiếu thế! Phải mặc đồ tang ! Quay đây!”

 

đó là giọng bác cả và bác ba.

 

Chuyện rốt cuộc là ?

 

chạy lên tầng hai, phòng của .

 

“Rầm”

 

Sau khi đóng cửa phòng, ngoài cửa sổ xuất hiện hai bóng , là họ và em họ.

 

Không thể nào!

 

thể tin nổi!

 

Đây là tầng hai mà, họ…

 

Sao họ ở ngoài cửa sổ?

 

Ánh mắt họ đờ đẫn , khóe miệng trễ xuống:

 

“Năm tám tuổi mày đáng c.h.ế.t … mày còn nhớ lúc ngã xuống giếng ?

 

“Mày vay mạng chúng tao mới sống ! Giờ trả nợ mạng …”

 

“Mày sống hai mươi tám năm, hai mươi năm nợ mạng… mày trốn thoát …”

 

“Ra đây …”

 

 

Họ đang cào cửa sổ, kính là dấu tay máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/no-am-duong/chuong-3.html.]

 

9

 

ngẩng đầu cửa sổ, định lên tiếng thì thấy lưng bọn họ xuất hiện một ông lão.

 

Ông lão duỗi những móng tay nhọn hoắt túm lấy bọn họ kéo xuống, bên ngoài vang lên tiếng gào thét t.h.ả.m thiết.

 

Rồi một ông lão nữa xuất hiện ở cửa sổ, lưng về phía .

 

Một giọng quen thuộc vang lên:

 

“Cháu , đừng gì cả, ! Không nín thở ! Đừng thở !”

 

Giọng dứt, một mùi m.á.u tanh nồng nặc tràn mũi.

 

suýt nữa nôn .

 

Là bà ngoại ?

 

vội kéo rèm cửa , chui lên giường chùm chăn kín .

 

Bỗng sực nhớ một chuyện quên, co , từ trong chăn ló đầu phía cửa chính.

 

Ngoài cửa vang lên những tiếng chân dồn dập, loạn xạ, là đám “họ hàng” đang chạy lên cầu thang ?

 

Quả nhiên, ngay giây cửa phòng đập “ầm ầm” liên hồi.

 

khóa cửa.

 

Lúc nãy hoảng quá chỉ đóng cửa mà quên khóa.

 

Nếu “chúng” xông thì ?

 

Tay nắm cửa đang xoay.

 

Cửa mở!

 

Một cánh tay thò khe cửa.

 

Trên cánh tay m.á.u me be bét, thịt biến mất quá nửa, thậm chí còn thấy cả xương trắng hếu.

 

nhanh nó rụt .

 

Không! Không đúng!

 

Cảm giác như kéo ngoài .

 

Bên ngoài vang lên tiếng đ.á.n.h , còn tiếng ông ngoại

 

“Cút! Cút ngoài!”

 

ngoài thấy tối đen như mực.

 

Là ông ngoại đang bảo vệ ?

 

Khi đầu óc rối tung lên, thấy giọng Lão A Công:

 

“Thằng Chính, về thôi! Nhớ lời ông dặn, lùi , đừng dừng, ai gọi cũng đừng trả lời.”

 

Giọng dứt vang lên tiếng thở dài của Lão A Công:

 

“Hết cách , đây là mệnh của cháu!”

 

Số mệnh ?

 

Ý gì ?

 

lăn xuống giường, tới cửa thì lập tức , từng bước một lùi ngoài.

 

Mùi m.á.u ngoài nặng, lẫn cả mùi hương khói.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

lùi , phát hiện bầu trời vốn đen đặc giờ theo từng bước lùi xuống lầu sáng dần.

 

Duy chỉ một điều đổi, đó là ngoài sân những đó, cả dân làng lẫn “họ hàng”, từng một đờ đẫn ghế, vẻ mặt đau đớn .

 

Hơn nữa, mùi thối rữa họ càng lúc càng nồng.

 

lùi tới cổng sân mới thấy lưng họ chi chít vết thương lớn nhỏ.

 

Thậm chí lưng trống hoác, lộ bộ xương trắng.

 

“Đừng ngẩn ! Về mau!” 

 

Giọng Lão A Công vang bên tai 

 

“Lúc chúng động thì mau !”

 

Chúng rốt cuộc là gì?

 

thấy gã đạo sĩ .

 

Tuy gã cử động nhưng trong mắt toát vẻ gấp gáp, vẻ mặt vô cùng đau khổ.

 

Đi ngang qua gã, gã lẩm bẩm:

 

“Cẩn thận…”

 

Cẩn thận?

 

Vừa bước khỏi cổng sân, bác cả đột nhiên lao .

 

là bảo cẩn thận bác cả ?

 

Bác cả ngoài với vẻ nghi hoặc, ánh mắt vô định như thấy , ngay đó nhiều “” khác cũng từ trong sân nhà ùa .

 

Chúng như đàn cá tản khắp nơi tìm kiếm, tìm hít hít bằng mũi.

 

Thậm chí mấy “” còn lướt qua sát bên .

 

Chúng thấy ?

 

Loading...