Cách chăn mền, còn dùng đầu gối đè chân của , nhẹ nhàng thở rộ lên: "Như thế em sẽ lạnh nữa."
"Đừng sợ, đời dẫu yêu ma quỷ thần thì ngay thẳng gì sợ? Em đúng Tiểu Niên Niên?"
Trời đánh! Hắn gọi là Tiểu Niên Niên.
Hắn thật là dịu dàng.
Trong bóng đêm mờ ảo, dùng cặp mắt thuộc về loài , thấy đôi ngươi sáng ngời của , trong mắt cất giấu ý rạng rỡ.
Giọng trầm thấp êm tai, như gió xuân ấm áp độ tháng ba.
Giờ khắc trong đầu tràn ngập suy nghĩ, thiên thời địa lợi như , nên là lúc âm dương giao hợp.
Thế là dùng sức dậy thò qua hôn .
Kết quả là bởi vì quấn chặt như con nhộng, đè chân nên thế nào cũng với tới môi của .
Cuối cùng Thẩm Ngọc Đường tiếng, giơ tay b.ắ.n trán của đó xoay xuống giường.
"Nhanh ngủ , bên ngoài ngủ."
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Ta nghĩ thể Thẩm Ngọc Đường thích .
Lúc suy đoán với hồ ly tỷ tỷ, tỷ ngớ cả , co rúm chòm râu ngay khóe miệng . Khi đó tỷ đang biến thành một con hổ ly lông đỏ, trong n.g.ự.c sờ tới sờ lui.
"....Muốn cho em cúi xuống bãi nước tiểu mà soi cái mặt , chợt nhớ em tiểu ." Tỷ .
Ta hừ một tiếng giải thích: "Chắc tỷ , một năm qua và như hình với bóng, ngay cả khi cửa thăm hỏi ân sư đều dẫn cùng . Lúc qua phiên chợ phố thấy cái gì ăn ngon chơi vui mà nhiều vài cái thì đều phân phó mua tới đưa hết cho ."
"Cái thì là gì, nếu thật sự thích thì còn em đắc thủ?"
Nhắc tới chuyện hồ ly tỷ tỷ nhạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nien-nien/c13.html.]
Gần đây tỷ mới tới bên , còn thể gần gũi với Thẩm Ngọc Đường thì vô cùng khiếp sợ và xem thường, mất hết mặt mũi của yêu quái trong núi, một nam nhân thôi mà cũng ngủ .
Ta nhịn giải thích: "Bây giờ đang giữ đạo hiếu."
Hồ ly tỷ tỷ hừ một tiếng: "Đều là lấy cớ! Nói cho rõ thì chẳng qua do dáng vẻ bây giờ của em đủ , hấp dẫn mà thôi!"
"Niên Niên, cũng nhắc nhở em, thời gian kéo dài càng lâu thì đối với em càng bất lợi, em dùng chút thủ đoạn mới ."
Ta nghĩ hồ ly tỷ tỷ đúng.
cũng đúng.
Tỷ đủ xinh , nhưng một năm qua vì tâm tư dụ dỗ Thẩm Ngọc Đường nên lúc ở phủ nhà họ Thẩm cũng lẳng lặng biến hóa mặt mày.
Trong thư phòng treo một bức tranh mỹ nhân, là một mỹ nhân mập mạp.
Lòng nghi ngờ thích kiểu đó nên biến hóa dựa theo dáng vẻ của nàng , từ một thiếu nữ sắc mặt xanh xao gầy yếu dần dần châu trong ngọc sáng, béo trắng cả lên.
Mãi cho đến khi Thẩm Ngọc Đường ngạc nhiên nhéo má một cái cảm thán: "Niên Niên, chớ ăn nữa, sắp ăn thành quả cầu kìa."
Thế mới ý thức bất tri bất giác béo quá mức. Sau đó bắt đầu ăn kiêng, dự định bất giác gầy trở .
Vì thể nắm bắt yêu thích của , còn cố ý chạy tới hỏi: "Công tử, ngươi bây giờ thế nào? Còn cần gầy thêm nữa ?"
Thẩm Ngọc Đường đang uống , suýt tí nữa là phun .
Ánh mắt của sâu kín rơi , chút mất tự nhiên: "....Tốt nhất em nên cân xứng chút."
Ta theo ánh mắt của thấy...bộ n.g.ự.c to lớn của .
Tóm trải qua nhiều pha giày vò, tự nhận dung mạo bây giờ của mặc dù so với Đạo Mai tiên tử tiên khí đầy khi nhưng mặt mày linh động, dáng thướt tha, ở trong đám nha của phủ nhà họ Thẩm tuyệt đối là hạc trong bầy gà.
Thẩm Ngọc Đường thể nào động lòng, quyết định xuất kích nữa.