Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[Niên đại văn] VỢ MỚI VỢ CŨ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-05-14 08:12:10
Lượt xem: 363

VĂN ÁN

Nữ chính tự kết thúc cuộc đời mình trong một căn phòng lạnh lẽo, nơi không còn ai chờ đợi, không còn gì để mất.

Cô từng là vợ của một quân nhân uy dũng, được người người ngưỡng mộ, nhưng khi nam chính còn đang sống chec chưa rõ khi làm nhiệm vụ thì cô đã mập mờ với một người đàn ông khác.

Ai ngờ... nam chính sống sót trở về. Không những không gục ngã, anh còn trở thành người hùng, được ban thưởng, được thăng chức.

Việc đầu tiên nam chính trở về là ly hôn với nữ chính, không để lại một tia cảm xúc, rồi cưới nữ phụ - con gái của một gia đình quân nhân.

Người đời khen họ xứng đôi. Nam chính thăng chức, gia đình hạnh phúc. Trong khi đó, nữ chính - người từng có tất cả lại bị cả thế giới quay lưng. Cô vùng vẫy, ghen tỵ, tìm đủ mọi cách để phá vỡ cuộc sống yên bình của nam chính và nữ phụ. Nhưng càng cố chen vào, cô càng nhận lại sự ghẻ lạnh và khinh miệt.

Cuối cùng, cô chọn cái chec.

Nhưng… ông trời lại mở một ván cờ mới.

Cô nhờ vào hào quang của nữ chính mà trọng sinh.

Lần này, cô không làm loạn nữa. Cô ngoan ngoãn, hiền lành, yếu đuối đến mức khiến người ta không nỡ trách mắng. Cô vẫn yêu nam chính - chỉ là yêu trong im lặng, nhẹ nhàng, không tranh giành. Nhưng chính sự "không tranh giành" ấy mới là nhát d.a.o chí mạng.

Nam chính dần d.a.o động. Lòng áy náy của anh khiến trái tim lay chuyển. Anh bắt đầu nhớ đến những năm tháng đã qua, những đau khổ cô từng chịu đựng.

Sau cùng, người phải trả giá… là nữ phụ.

Người vợ danh chính ngôn thuận, người từng đồng cam cộng khổ với nam chính. Cô bị nghi ngờ, bị phản bội, bị cô lập ngay trong chính hôn nhân của mình.... trở thành người phụ nữ ghen tuông, đố kỵ rồi đánh mất cả hôn nhân

Mọi độc giả đều rơi nước mắt cho nữ chính, tung hô màn “trọng sinh nghịch tập”, sửa chữa lỗi lầm đẹp đẽ kia như một huyền thoại.

Chỉ có tôi vì bình luận vài câu thương cảm nữ phụ mà bị xuyên vào cuốn truyện [Vợ cũ của thủ trưởng] và trở thành nữ phụ pháo hôi - Lâm Tiểu Nhã - người bị cướp chồng, cướp cả số phận.

 

---

1

Trần Dực là người đàn ông có lòng tự tôn sắt thép.

Việc anh ta thăng chức lần này tuy phần lớn nhờ vào thực lực, nhưng không thể phủ nhận sự hậu thuẫn từ gia đình vợ cũng góp phần không nhỏ. Hà Linh trong sách chính là lợi dụng điểm này, từng bước khéo léo đẩy anh xa khỏi Lâm Tiểu Nhã, gieo vào tim người đàn ông ấy những mầm móng ngờ vực.

Nhưng tôi, người hiện đang sống trong thân xác của Lâm Tiểu Nhã không cho phép mình lặp lại vết xe đổ ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nien-dai-van-vo-moi-vo-cu/chuong-1.html.]

Nguyên chủ ngây ngô đứng chờ kẻ thứ ba phá nát hôn nhân, còn tôi sẽ chủ động ra tay trước. Không để Hà Linh chen chân, không một lần nào nữa.

Tối đó, Trần Dực vừa bước vào nhà đã khựng lại khi mùi cơm canh nóng hổi xộc thẳng vào mũi.

“Anh Dực, anh về rồi,” tôi lên tiếng, cố giữ giọng bình thản.

Anh gật đầu, không nói một lời, đi rửa tay thay đồ, rồi ngồi vào bàn ăn. Chiếc áo ba lỗ ôm chặt cơ thể rắn rỏi, vắt qua bờ vai rộng khiến người ta không khỏi liếc mắt. Tôi vội quay đi, không dám nhìn lâu.

Anh ăn liền bốn bát cơm, động tác nhanh gọn, dứt khoát. Ánh mắt đôi lần lướt về phía tôi, như muốn hỏi điều gì, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Tôi biết anh đang ngạc nhiên. Từ khi kết hôn đến nay, đây là lần đầu tiên Lâm Tiểu Nhã vào bếp. Một tiểu thư được cưng chiều từ bé, chưa từng chạm vào bếp lửa. Trước đây, bữa cơm trong nhà chỉ có hai loại: hoặc Trần Dực tự nấu qua loa, hoặc ra căn tin ăn tạm.

Tôi dọn dẹp xong, còn chưa kịp mở lời đề nghị anh ngủ ở phòng bên, thì anh đã tắm rửa sạch sẽ, lau khô tóc và lên giường, lặng lẽ, dứt khoát, rồi bất ngờ kéo tôi vào lòng.

Hơi thở anh nặng nề, cơ thể nóng rực, vòng tay siết lấy tôi đầy bản năng chiếm hữu. Mọi ký ức trong đầu ùa về, một Trần Dực mãnh liệt và cuồng nhiệt, người đàn ông mà Hà Linh, dù trải qua bao kẻ khác vẫn không thể nào quên.

Tôi run rẩy, hoảng loạn đẩy anh ra.

“Sao thế?” Giọng anh trầm thấp, tay không ngừng vuốt ve bên hông tôi.

“Em... em nghe nói gần đây có người tìm anh… là... là cô gái ở quê anh…”

Tôi buộc mình phải nhắc đến Hà Linh. Cô ta là một bóng ma từ quá khứ, đang từng bước len lỏi trở lại cuộc sống của tôi.

Ở quê, ai cũng tưởng Hà Linh là vợ Trần Dực. Họ từng làm đám cưới nhưng không đăng ký, khi cô ta mới mười bảy tuổi. Nhưng về mặt pháp luật, họ chẳng là gì của nhau. Còn tôi, Lâm Tiểu Nhã, mới là người vợ danh chính ngôn thuận được ghi tên trên giấy trắng mực đen.

Trần Dực dừng lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn tôi. Tôi cắn môi, cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi:

“Em chỉ nghĩ… hay là… hay là anh nên làm rõ mọi chuyện với cô ấy trước… rồi hãy nói đến chuyện của chúng ta.”

Hà Linh đang cố tình giăng bẫy. Cô ta xuất hiện với vẻ ngoài uất ức đáng thương, khiến những người lính không biết gì bắt đầu gọi cô ta là “chị dâu”.

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Tôi không thể tiếp tục làm người đứng ngoài cuộc, cũng sẽ không để bản thân biến thành người vợ đáng thương chec trong uất hận như kịch bản đã viết.

 

Loading...