định mở ứng dụng ngân hàng để kiểm tra dư nhưng màn hình điện thoại đột nhiên tối sầm. Chết tiệt, hết pin đúng lúc . Khoan ? Tiền của ?
bỗng hoảng loạn tột độ, một ý nghĩ duy nhất xâm chiếm tâm trí : về nhà, về nhà ngay lập tức.
"Nhanh bỏ tiền xu , thì xuống xe!"
Mặt gã tài xế nổi đầy gân xanh, những thớ thịt đỏ lòm bắt đầu rỉ từ vết sẹo bên má trái.
lúc , chợt nhớ đến quy tắc 3 và theo phản xạ thọc tay túi quần. Quả nhiên, sờ thấy một đồng xu tròn. vội vàng ném nó thùng tiền.
Cửa xe đóng , động cơ gầm lên. phịch xuống ghế, thở dồn dập.
Đồng xu trong túi từ ? Và tiền trong thẻ của biến mất ?
Màn đêm ngoài cửa sổ khiến buồn ngủ rũ rượi. Ánh trăng lạnh lẽo chiếu khoang xe, một bỗng vỗ vai và .
"Lên xe thì mua vé."
Giọng bà tĩnh lặng như một vũng nước tù. đầu thì thấy đó là một phụ nữ trung niên mặc đồ đỏ, tay khoác một cái túi, tay cầm một xấp vé xe đang lạnh lùng .
"Lên xe thì mua vé , thì xuống xe."
"Một vé 2000 tệ, mua nhanh lên."
2000 tệ? Mẹ nó, bà đang cướp tiền đấy ?
cố nén cơn giận, giải thích rằng bỏ tiền xu lúc lên xe , rằng chuyến xe buýt 13 hề bán vé.
Bầu trời đột nhiên rạch một tiếng sét kinh thiên động địa. Ánh chớp lóa lên rọi rõ bộ dạng của bà .
Cổ bà chi chít những sợi tơ m.á.u đỏ và lan thẳng lên đến tận hai mắt. Giọng khàn đặc như của đàn ông vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhung-quy-dinh-ky-quai-cua-xe-buyt/phan-2.html.]
"Cậu phạm luật."
giật nảy , chợt nhớ quy tắc một, mồ hôi lạnh tức khắc túa gáy. Chiếc xe bắt đầu rung lắc dữ dội như thể đang nghiền nát vô chướng ngại vật đường. Xấp vé tay bà bỗng biến thành từng tờ giấy tiền vàng mã, một nửa đỏ, một nửa trắng.
Bàn tay trắng bệch một giọt m.á.u của bà chìa về phía , đó còn hằn sâu những vết răng như dấu tích của một cuộc giằng co tuyệt vọng.
"Giấy trắng c.h.ế.t trong ba ngày, giấy đỏ c.h.ế.t trong năm ngày. Cậu chọn tờ nào!"
Trong khí bỗng nhiên nổi lên một cơn gió lạnh lẽo. Giấy đỏ và giấy trắng bay phần phật mặt , chẳng mấy chốc tràn ngập cả khoang xe.
sợ đến mức bật dậy và đảo mắt quanh một lượt. Tất cả hành khách xe đều đang ngẩng đầu chằm chằm. Có kẻ thì vươn cái cổ dài một cách dị thường, cổ là những vết hằn siết cổ bầm tím.
Có hành khách khác thì hốc mắt to đến kinh , bên trong trống rỗng, tròng mắt.
về nhà ngay, vì hôm nay thưởng.
Ngay khoảnh khắc đó, chợt nhớ các điều khoản trong tờ nội quy. bật dậy, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía chiếc ghế ưu tiên ở đầu xe và phịch xuống.
Thấy chuyển sang ở ghế ưu tiên, ánh đỏ trong mắt bà dần biến mất, những tờ giấy tiền kỳ dị cũng tan trung. Bà vẻ cam tâm nhưng vẫn lùi , xuống hàng ghế cuối cùng, đôi mắt vẫn dán chặt như thể đang chờ đợi phạm một quy tắc nào khác.
May mắn thoát một kiếp, cũng trở nên dạn dĩ hơn đôi chút. hít một thật sâu, liếc chiếc ghế ưu tiên đang . Ghế ưu tiên vốn màu hồng nhưng trong cái gian âm u , nó mang một màu đỏ chẳng khác gì m.á.u tươi.
thầm nghĩ, chỉ cần ở ghế ưu tiên thì trong luật lệ của nơi , chính là khuyết tật. Kể cả khi vi phạm quy tắc 1 nhưng vì khuyết tật miễn vé, cái bẫy của quy tắc đó sẽ còn tác dụng với nữa.
dựa lưng ghế định nghỉ một lát thì đột nhiên hai bàn tay đen ngòm từ xuất hiện, ôm chặt lấy bụng . Cùng lúc đó, một cơn đau dữ dội ập đến từ hai chân. Càng kỳ quái hơn là, thứ gì đó bên trong bụng đang gào lên bằng giọng của một đứa trẻ.
"Đói quá ! Thứ Năm Điên Rồ tới ! Ai đó 'ting ting' cho 50 nghìn xem nào"
" ăn gà rán KFC! uống Highlands! khônggggg tăng caaaaaa!"
"Còn cho ăn là bò ngoài bây giờ đấy!"