34
Đại Khuê bưng dưa muối đầu heo hầm, ân cần đút cho Liễu Như Phương: “Cô nếm thử xem, họ đều ngon đấy.”
Liễu Như Phương gan mật đều vỡ tan: “Chồng , em sai ! Anh tha cho em ! Em sẽ bao giờ như nữa! Em đổi ! Em thật sự đổi ! Anh tha cho em ! Vì con, hãy tha cho em !”
“Con ư? Hahaha, cô thật cho , Điêu Thiền là con gái của ai? Là của củ cải trắng là của bí ngô?”
Liễu Như Phương dám , thể là cô thế nào hoặc là bản cô cũng Điêu Thiền là con của ai.
Đại Khuê buông tha cô : “Là của củ cải cay ?”
“Không , !”
“Vậy là của ai?”
“…”
“Nói! Không ngày mai sẽ hầm thịt cô!”
“Là… là… là… của… …”
“Hahaha ha ha ha ha ha!” Đại Khuê lớn bỏ .
Lúc còn nhét một cái quần lót của Liễu Như Phương miệng cô , mùi hôi thối xộc lên trời khiến Liễu Như Phương nôn nhưng nôn .
Liễu Như Phương ướt quần, ồ đúng, là ướt chăn.
Kể từ khi Đại Khuê đặt củ cải cay lên tường, lột trần Liễu Như Phương, trói đặt trong chăn, vai trần hờ hững, miệng nhét kín.
Hắn biến cô thành một mồi nhử quyến rũ, đêm đêm chờ đợi những con cá mắc câu.
35
Cá đến từng con một, dưa muối hầm hết nồi đến nồi khác, đầu heo cũng hầm hết cái đến cái khác.
Những rổ củ cải cay trong hầm rau biến mất, đó là những con cá đầu.
Đại Khuê xếp những con cá gọn gàng từng lớp rắc muối lên như cách dưa muối.
Dù thì nhà cũng nhiều muối.
“Dù cũng muối dưa nữa, cứ đổ hết lên !”
Đại Khuê đổ muối hạt với Liễu Như Phương, Liễu Như Phương im lặng một tiếng.
Đàn ông trong làng lượt biến mất, ban đầu mấy để tâm.
Phụ nữ chỉ nghĩ rằng đàn ông của nhân lúc mùa đông nông nhàn mà ngoài chơi bời, cờ b.ạ.c hoặc lên huyện tắm rửa gội đầu mát xa chân…
Những gã đàn ông hôi hám , thật đúng là chó quen ăn vụng.
“Tốt nhất là c.h.ế.t ở ngoài, đừng bao giờ về!”
Các bà vợ tụ tập chân tường phơi nắng, rôm rốp cắn hạt dưa nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa đàn ông của , kẻ im lặng tiếng bỏ chơi bời.
36
khi đàn ông trong làng mất tích ngày càng nhiều, bất kỳ thông tin nào, phụ nữ cuối cùng cũng hoảng loạn.
Và hoảng loạn nhất là của Cát Đại Nha, bởi vì nhà bà mất hai đàn ông, Cát Đại Nha cũng mất tích.
37
Đêm đó, khi trưởng thôn Cát mắng xong Đại Khuê bỏ , Đại Khuê chỉ g.i.ế.c , g.i.ế.c đàn ông trong nhà đó.
Thế nhưng khi cầm d.a.o bếp chuẩn xông thì thấy tiếng của Cát Đại Nha.
Cát Đại Nha thở hổn hển : "Cô như , lẳng lơ như , lấy cái đồ nam nam, nữ nữ chứ?"
Liễu Như Phương cũng thở hổn hển : "Bố , đợi em gả qua đây thì sẽ tìm cho một công việc mỏ, nhỡ mỏ sập chôn vùi thì em thể nhận một khoản tiền bồi thường lớn..."
"Gả cho c.h.ế.t !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhung-nguoi-dan-ong-bien-mat/chuong-7-full.html.]
"Đừng khó như chứ! Ghét ghê!"
Điêu Đại Khuê như sét đánh ngang tai, sai .
38
Bọn họ chỉ ăn đậu phụ, dưa muối và đầu heo của mà còn nuốt chửng cả mạng sống của .
Thế là "giết heo".
39
Bên trong cái chum lớn đen ngòm như đêm tận thế tám cái đầu heo xếp ngay ngắn, ngập chìm trong đêm tận thế đó.
Đương nhiên, nhất định một cái là đầu heo thật.
Điêu Đại Khuê : "Cái đầu heo đó là men cái, gọi là dưa muối đầu heo thì cũng chút vị heo chứ?"
40
cái thúng chân tường, bên trong còn khoai lang, cà rốt, đất vụn và mảnh bát vỡ...
Các thẻ bài vẫn lật hết, thật đáng tiếc.
"Sao chú nghĩ đến việc tự thú, chú g.i.ế.c đủ ?"
"Đương nhiên là , g.i.ế.c là chuyện chỉ gây nghiện thôi, đặc biệt là g.i.ế.c những kẻ tội đáng muôn chết, mà đủ . Chỉ là bọn họ sắp báo cảnh sát ..."
"Bọn họ? Chú đến mấy bà vợ của mấy đàn ông đó ư?"
Món hầm dưa muối của Điêu Đại Khuê đúng là một tuyệt phẩm.
"Vậy mà..."
"Chú còn khá cầu kỳ đấy."
"Đó là điều đương nhiên, thể đưa một yêu cầu ?"
"Chú ."
"Cháu thể cho đến gặp một ? một chuyện rõ khi chết."
41
Quả nhiên của Điêu Đại Khuê sinh là một mỹ nhân.
Tuổi ngoài sáu mươi vẫn còn phong thái quyến rũ, tóc chải gọn gàng, bôi dầu bóng láng, đen nhánh như tuổi thanh xuân bao giờ phai tàn.
Điêu Đại Khuê , từng chữ một hỏi: "Mẹ thật cho con , rốt cuộc con là con của ai?"
Mẹ của Điêu Đại Khuê im lặng một lúc lâu: "Con của bố con."
Điêu Đại Khuê cũng im lặng một lúc lâu: "Cảm ơn, thể ..."
Mẹ của Điêu Đại Khuê chịu , bà chợt ôm mặt nức nở như một con sói dồn đường cùng.
Thế nhưng Điêu Đại Khuê thèm để ý đến bà nữa, chỉ dậy rời khỏi ô cửa tiếp khách.
ngay khoảnh khắc cuối cùng sắp bước khỏi phòng tiếp tân, đầu , ánh mắt 13 tuổi của vượt qua bờ vai đang nức nở của , thấy bố đang gánh gồng, vượt núi băng đèo, lặn lội bước tới...
Đó là con đường qua...
Ps:
Trước khi hành hình, hỏi : “Cháu ở bàn việc trong cùng mà, tại chú tìm gần đó mà cứ vượt núi băng đèo đến tận chỗ cháu để tự thú chứ?
Hắn rụt rè : "Chú quen những khác, chỉ cháu là làng , quen dễ chuyện hơn..."
Thế nhưng chính cái đàn ông nhút nhát đến mức mắc chứng sợ xã hội, đến tự thú cũng tìm quen, cái đàn ông ấp úng đó gây một chuyện động trời như .
-HẾT-